Tân Thập Tứ Nương khẽ cắn răng, thi triển đánh trổng lãng đại pháp: "Sở gia ở Mang Sơn, chính là vương tộc trong yêu ma, một thê lực hùng mạnh, còn đáng sợ hơn cả kẻ thù của Tân gia chúng ta trước đây."
nồạn
Hứa Dương nhíu mày, tò mò: "Lợi hại như thể nào?"
"Ta cũng không rõ lắm."
Tân Thập Tứ Nương lắc đầu: "Nhưng ta nghe nói trong các vương tộc lớn ở Yêu Ma Giới, mỗi tộc Ít nhãt đều có một Yêu Vương trần giữ. "
"Chỉ là Yêu Vương thôi sao?"
Hứa Dương nghe vậy, không hề lo lãng.
Yêu Vương này tương ứng với cảnh giới thứ năm của tu hành, chính là tu vi Chân Nhân Đạo Pháp. Không yếu, nhưng cũng không phải tuyệt đỉnh, với thực lực hiện tại của Hứa Dương, đối phó không phải là chuyện khó.
Tân Thập Tứ Nương nép vào ngực hẳn, lo lắng nói: "Sở gia ở Mang Sơn được xem là cường giả trong các vương tộc yêu ma, trong tộc e rắng không chỉ có một Yêu Vương, công tử, người đã giết huyết mạch chính thống của bọn chúng, bọn chúng chắc chắn sẽ đến báo thù, phải cẩn thận đề phòng."
"Yên tâm."
Hứa Dương cười một tiếng, tay phải khẽ vuốt ve thân thể mềm mại như ngọc của nàng: "Nơi đây dù sao cũng là thế gian của con người, không phải thế gian của yêu ma, dù bọn chúng muốn trả thù, cũng không dám dốc toàn lực, nếu không sào huyệt của bọn chúng nhất định khó giữ được. " "Loại việc được chẳng bù mất này, bọn chúng rất khó có khả năng làm." "Giả sử bọn chúng sẽ làm, dốc toàn lực đền báo thù, ta cũng có thể ứng
phó."
Hứa Dương lắc đầu, cúi mắt nhìn: "Ngược lại là các ngươi, sau này gặp phải sự việc, nhớ phải lượng sức mà đi, không phải vạn bất đắc dĩ, không thể liều mạng với người, không nên lại phạm phải sai lầm như lần này. "
Hơn hai mươi năm tích lũy, hơn hai mươi năm kinh doanh, huyện Quách Bắc sớm đã trở thành tâm phúc của Hứa Dương.
Các nơi trong huyện, đều là tai mắt, hắn cũng có các loại phương án dự phòng khẩn cấp nhằm vào các loại sự kiện đột xuât.
Mà hắn, chính là phương án vững chắc nhất trong những phương án dự phòng khẩn cấp này.
Bởi vì thiên địa cằn cỗi, quân lương có hạn, thời gian hai mươi năm, hắn vẫn chưa bồi dưỡng được thêm đệ tử, chiến lực Thư viện Quách Bắc, cũng đều còn ở cảnh giới thứ hai và thứ ba, căn bản không ra gì.
Cho nền, trong những phương án dự phòng khẩn cấp này, nều có cường địch cảnh giới thứ tư và thứ năm đột kích, thủ hạ của hắn không có trách nhiệm ứng đối, việc cần giải quyết trước tiên là bảo toàn bản thân, giao vấn để cho Hứa Dương tự mình giải quyết.
Như thế cũng không phải là lẫn lộn đầu đuôi, không phân nặng nhẹ, mà là vì hiện tại vừa mới cất bước, thực sự không có đạo lý làm loại hy sinh vô nghĩa này.
Tựa như chơi trò chơi chiến lược vậy, giai đoạn cất bước, địch nhân tập kích, ngươi đương nhiên phải phái ra anh hùng có chiến lực mạnh nhất ứng đối, không thể nào mang nông dân kiến thiết phát triển, chiến lực có hạn ra chịu chết, dạng này không chỉ không có ý nghĩa, mà còn sẽ liên lụy đền phát triển toàn cục.
Cho nên, bản thân Hứa Dương cũng là phương án dự phòng khẩn cấp lớn nhất!
Hắn cũng đã nói qua với Tân Thập Tứ Nương cùng những hồ nữ khác của Tân gia, gặp phải nguy hiểm, không nhất thiết phải liều mạng, vừa đánh vừa lui là được, đi tới thư viện, hắn sẽ tự xuất thủ giải quyết.
Với những bố trí của hắn tại Thư viện Quách Bắc, đừng nói là Yêu Vương ngũ cảnh, ngay cả Yêu Đế lục cảnh đến thì hắn cũng có thể chặn đứng đối phương, trì hoãn thời gian để sơ tán và rút lui.
Tân gia hồ lần này vì lo lắng nên bị rối loạn, cộng thêm không biết thực lực của hắn, nên đã quên lời dặn dò của hắn, khiến Tân Thập Tứ Nương bị thương nặng.
Chuyện như vậy, hắn đương nhiên không muốn xảy ra lần thứ hai.
Trải qua việc này, Tân Thập Tứ Nương đương nhiên không hề hoài nghỉ lời dặn của hắn, gật đầu nói: "Công tử yên tâm, Tân nhi ghi nhớiI"
Nói xong, lại nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện đã là giữa trưa, vội vàng chống người đứng dậy: "Đã trễ thế này, công tử còn có việc phải làm, hôm qua động tĩnh lớn như vậy, Thạch Pháp Vương nói không chừng cũng sẽ tới hỏi thăm, mau mau đứng lên đi!"
Nói rổi, nàng muốn phụng dưỡng hắn mặc quần áo.
Mặc dù Thư viện Quách Bắc hiện đang trong kỳ nghỉ xuân, nhưng sau 10 năm gắn bó, nàng hiểu rõ thói quen sinh hoạt hàng ngày của Hứa Dương, biết răng công tử của mình không có khái niệm nghỉ ngơi, mồi ngày đều bận rộn với vô số việc.
Hứa Dương thấy vậy, lại vòng tay ôm lấy nàng, nhẹ nhàng cười nói: "Không sao, ta cũng nghỉ xuân mấy ngày."
Nói xong, hắn lại cúi người xuống, lướt qua ôn hương nhuyễn ngọc, lại là một ngày tốt cảnh đẹp.