Thị nữ lắc đầu cười khổ: "Cụ thể như thế nào, không rõ lắm, cũng không có người dám quan chiến quá gần, chỉ là nghe mấy cái người đứng xem gần nhất miêu tả, Thạch tiền bối, không, Thạch Pháp Vương tựa hổ chỉ ra ba chiêu."
"Ba chiêu?"
Vân Yên lòng khẽ động, càng thêm ngạc nhiên: "Sao lại là ba chiêu?" Thị nữ miêu tả lại: "Thạch Pháp Vương trước tiên một chưởng đánh chết ma bộc của Trương Giáp, sau đó một chưởng bức Trương Giáp đang ẩn thân phải lộ diện, cuối cùng thôi động lôi pháp, giáng hạ thiên lôi, từ cách xa 100 trượng dùng lôi đình diệt Trương Giáp đang độn quang chạy trốn, chỉ ba chiêu như vậy."
"
Lời miêu tả của thị nữ khiến Vân Yên chìm vào im lặng. Lâu sau, nàng mới khổ sở cười: "Xem ra, chúng ta vân đánh giá thấp vị Thạch Pháp Vương này!"
Thị nữ ngẩng đầu lên, vẻ mặt không hiểu: "Đại quản sự có ý là?"
Vân Yên lắc đầu, trầm giọng nói: _ "Năm trước ta gặp hắn, đã cảm thấy hăn thâm sâu khó lường!"
"Lúc đầu ta cho rằng hắn chỉ đột phá Luyện Khí, tần thăng Trúc Cơ, nhưng bây giờ xem ra, chỉ sợ hắn đã Trúc Cơ từ lâu, biển hóa khí tức năm trước chính là từ sơ kỳ lên trung kỳ."
"Người này chính là một vị lôi tu Trúc Cơ trung kỳ!"
"Không không không!"
Lời nói chưa dứt, nàng lại lắc đầu phủ định: "Trúc Cơ trung kỳ cũng chưa chặc là thật, với phong cách hành sự của hắn, nói không chừng còn giấu diếm thực lực, Trúc Cơ hậu kỳ cũng có khả năng."
"Một vị lôi tu Trúc Cơ hậu kỳ!"
"Lãnh thổ Lương quốc, trừ tam tông Kim Đan, còn ai có thể tung hoành ngang dọc?"
"Cái tên Trương Giáp này đi cướp ai không cướp, lại đi cướp Thạch Pháp Vương, thật sự là không biết sống chết."
Nói đến đây, Vân Yên không hiểu nở một nụ cười: "Đáng tiếc, chỉdụra - một tên Trương Giáp, nều như có thể dân dụ tất cả các tu sĩ Trúc Cơ và lão gia hỏa khác đến đây, một mẻ hốt gọn, vậy đảo Bạch Long của ta sẽ được thái bình."
Nói xong, trầm ngâm một tiếng, nàng lại dặn dò thị nữ: "Dựa theo tờ đơn trước đó, cố gắng thu thập đủ cho hắn, coi như đắt đỏ cũng không sao, chuyện lần này do đảo Bạch Long ta gây ra, dù vô tình hay cổ ý, đều _ phải nhận lôi một phen, không thể lãnh đạmÏl"
"Vâng!"
Bên này Bạch Long lâu vừa nhận được tin tức, bên kia trong phường thị cũng rộ lên tin đồn.
"Nghe nói chưa?"
"Nghe nói gì?"
"Vừa mới bên ngoài động tĩnh lớn như vậy ngươi không nghe thấy?"
"Sét đánh mà thôi, có gì hiếm lạ?"
"Đó là có người đang đấu pháp."
"Động tĩnh lớn như vậy, đúng là thanh âm đâu pháp, chăng lẽ... Tu sĩTrúc Cơ?"
"Ngay lúc nãy, một tên cướp tu Trúc Cơ, ở bên ngoài đảo cướp g.iết Thạch Pháp Vương, kết quả bị Thạch Pháp Vương dùng lôi đình oanh sát. "
"Thạch Kiên!"
"Người này quả nhiên đột phá!"
“Trương Giáp kia tuy là ma tu, bị lôi pháp khắc chề nặng, nhưng cũng không đến mức bị một chiêu oanh sát chứ?"
"Lôi pháp của người này, không thể coi thường, tuyệt đổi là lai lịch rất lớn!"
"Thạch lão quỷ này cực kỳ âm hiểm, rõ ràng sớm đã đột phá Trúc Cơ, lại một mực giầu diễm không biểu hiện, rõ ràng là muốn dụ người mắc câu, cũng may lão tử không có hành động ngu xuân, nều không thì hôm nay người chết cũng không phải là tên Trương Giáp kia. "
"Mịa nó, ta biết mà, Thạch lão quỷ này một bụng toàn ý nghĩ xấu, lúc trước câu Bạch Long Tam Hung, hiện tại lại câu Ma Thủ Trương Giáp. "
"Người này đến cùng là quá giang long từ đâu tới... "
Mọi người kinh nghỉ, lòng còn sợ hãi.
Nơi khác...
Hứa Dương thay hình đổi dạng, khôi phục hình dáng cũ, đã cưỡi mây về tới hổ Động Đình.
Tích Lôi vân, trừ lôi đình thiểm điện, còn có mây khói ánh sáng, có thể biên đổi hình dạng, thậm chí biển ảo ân độn.
Ngay sau khi rời khỏi đảo Bạch Long, hăn liền tiến vào trạng thái "Ấn thân phi hành”, lợi dụng mây khói ánh sáng che lấp bản thân, lại thêm một số đặc tính kỹ năng liêm tức, không có tu vi Kim Đan hoặc là linh nhãn thuật, không ai có thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Cho nên, Hứa Dương cũng không cần lo lắng, có người sẽ theo manh mối "Thạch Kiên” này tìm tới nơi ở của hãn.
Trở lại hồ Động Đình, hắn vẫn chưa vội vã chạy về nhà, mà là tuần hành 800 dặm sông nước hồ Động Đình.
Trong khoảng thời gian này, trong hồ Động Đình xuất hiện rất nhiều người lạ mặt, có phàm nhân, cũng có tu chân giả.
Một phần trong số đó là tu sĩ tán tu bị các tông môn Kim Đan hố. Do giá thuê động phủ linh thạch tăng gấp ba lần mỗi ngày, linh thạch cạn kiệt, họ không thể tiếp tục ở lại linh địa nên buộc phải rời đi và tìm cách sinh tổn ở nhân gian. Đúng lúc đó, họ nhìn trúng hổ Động Đình.
Mặc dù đáng ghét, nhưng họ cũng không gây ra nhiều uy hiếp. Tuy nhiên, một bộ phận khác lại khác biệt.
Tổng đường Phi Ngư bang, một gian thư phòng.
Một thanh niên đứng chắp tay, nhìn ra bầu trời đêm phía xa.
Hai người sau lưng hắn trầm giọng báo cáo.
"Thiếu gia, sau vài ngày dò xét, chúng ta đã xác định vị trí. "