"Điện hại"
Mã phu sắc mặt tái nhợt, trực tiếp kéo hắn lại.
Lương Tiêu thần sắc không thay đổi, hờ hững nhìn hẵn: "Nơi này là thư viện, ta khuyên ngươi tự trọng."
"Điện hạ... "
"A di đà phật!"
Mã phu biến sắc, đang muốn nói, bên tai liền vang lên một tiêng phật hiệu cuốn cuộn.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tăng nhân, chắng biết lúc nào đã đến.
Chính là. ..
"Vô Hoa đại sư!"
Nhìn thấy Vô Hoa, Lương Tiêu cũng hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền hiểu ý đổ đến của hẳn. Thư viện có biến, ngay cả tân sinh tiểu học đường như hăn cũng nhìn thấy dấu hiệu, như vậy Vô Hoa đại sư thi vào Thần Nông chủ viện lại còn được mời làm giáo tập thỉnh giảng, sao có thể hoàn toàn không biết gì cả?
Lần này đến đây, hiển nhiên là đến chỉ điểm cho hắn, để tránh hắn đi sai bước nhầm, làm ra lựa chọn không nên làm.
Quả thật đúng là vậy, Vô Hoa rủ xuống ánh mắt, nhìn qua mã phu nói ra: "bên trong Thư viện, không thể ngông cuồng động võ."
Nói xong, tay áo vung lên, mã phu liền cảm giác vật trên tay không còn, hoàn hổn lại nhìn, Lương Tiêu đã tới sau lưng Vô Hoa.
"Điện hạ, Vô Hoa đại sư..." "A di đà phật!"
Thấy vậy, mã phu còn muốn nói gì, lại bị Vô Hoa lắc đầu ngất lời: "Không cần nhiều lời, hãy đi theo ta, hết thảy gặp mặt sẽ hiểu. "
"Chuyện này..."
Nghe vậy, không chỉ mã phu chần chờ, Lương Tiêu cũng nhíu mày.
Vô Hoa biết rõ ý nghĩ của hắn, nhàn nhạt nói: "Ta đã xin nghỉ cho ngươi, thư viện cũng đã phê chuẩn. Đi theo ta đi!"
Lương Tiêu nghe vậy, trầm mặc, cuối cùng không nói gì, lặng lẽ đi theo bước chân của Vô Hoa.
Mã phu bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theo.
Ba người một nhóm, đi ra ngoài, rất nhanh liền rời khỏi tòa tiểu học đường phụ thuộc Thục Sơn Kiểm Viện này.
Ba người rời khỏi học đường, đi ra ngoài viện, chỉ thây thành thị đông đúc vần là đông nghịt, người đi đường như dệt.
Giống như trước đó, nhưng lại có mây phần khác biệt.
Chỉ thấy các cửa hàng, dù là quán rượu trà lâu, tiệm gạo tiệm vải, hay y quán tiệm thuôc, nhà ở dân cư, phàm là kiền trúc, bây giờ đều được dán kín bằng bùa vàng chu sa.
Trước cửa chính, còn bày biện cung đài hương án, dâng lên tam sinh, trái cây, đậu trai, thóc gạo, thịt cá và nhiều lễ vật khác, lại cắm hương hỏa, khói xanh lượn lờ, thoải mái tâm thần.
Cảnh tượng như vậy, nếu chỉ một nhà, vậy còn không cảm thây gì.
Nhưng nếu là ngàn vạn gia đình, đều là như vậy, vậy thì hết sức rung động.
Ngoài chu sa bùa vàng, cung đài - hương án, hai bên đường còn có rât nhiều cờ Hạnh Hoàng đạo được dựng lên.
"Đây là..."
Lương Tiêu tròng mắt co rụt lại, nhìn về phía Không Hoa: "'Tể tự?"
Không Hoa gật đầu, bình tĩnh nói: "La Thiên Đại Tiểu!"
"Cái gì?"
"La Thiên Đại Tiếu?"
Nghe vậy, cả Lương Tiêu và mã phu đều biên sắc.
Bọn họ, một người là hoàng tử hoàng thất, một người là bí vệ hoàng thât, đều có kiền thức và tầm nhìn _ không tầm thường, đương nhiên biết được ý nghĩa của La Thiên Đại Tiểu này.
Đây chính là đại nghỉ của Đạo Môn, cực kỳ long trọng, ý nghĩa càng là bất phàm!
Trong “Đạo Tàng”, có ba sách ghi chép về nghi thức tế tự này: “La Thiên Đại Tiếu Thiết Tiếu Nghi", “La Thiên Đại Tiếu Tam Triều Nghi” và “Thái Thượng Động Huyền Linh Bảo Thiên Tôn Thuyết La Thiên Đại Tiếu Thượng Phẩm Diệu Kinh".
Nghi thức này cực kỳ long trọng, cần thiết lập chín đại pháp đàn, dẫn dắt thiên tử bách quan, cùng vạn dân bách tính, cung phụng chư thần thiên địa.
Ba đàn trên cao là Phổ Thiên, do thiên tử chủ trì, cung phụng 3600 vị thần. Ba đàn ở giữa là Chu Thiên, do công khanh chủ trì, cung phụng 200 vị thần. Ba đàn dưới thấp là La Thiên, do vạn dân cung phụng, tế tự 1200 vị thần. Phổ Thiên, Chu Thiên, La Thiên, chín đại đàn pháp kết hợp sức mạnh của. thiên tử để vương, công khanh quyển quý, và bách tính vạn dân để cung phụng 7200 vị thần, tế tự Chí Tôn tam cảnh, thượng thánh thập phương, kim khuyết thiên chân ngọc kinh...
Thần linh Tam giới, hết thảy hiển linhl
Tế tự thiên địa, tế tự chư thần, tế tự... Đại đạo!
Dùng nghỉ thức này, tiếp dẫn sức mạnh vô thượng, hạ xuồng thần thông vô biên!
Đây chính là sát khí át chủ bài của Đạo môn!
Nhất định phải dốc hết sức mạnh của cả nước, thiên tử đề vương, công khanh quyền quý, vạn dân bách tính, mọi nhà cung phụng hương hỏa, nhà nhà tế bái, tế tự bảy bảy bổn mươi chín ngày, mới có thể công đức viên mãn, hoàn thành nghỉ thức này! Động tác quá lớn, còn hao tổn sức mạnh của vạn dân, thậm chí có hại căn bản, không thể khinh động.
Nhưng uy lực cũng cực kì khủng bố, sau khi lập nghi thức, chín đại pháp đàn Phổ La, Chu Thiên và La Thiên, kết hợp sức mạnh đại đạo thập phương, hành quyết vô thượng gia trì, chư tà vạn ác đều lui tránh!