Tu Tiên: Khi Ngươi Làm Một Việc Đến Cực Hạn (Dịch)

Chương 582 - Chương 577: Ngũ Tạng Đan

Chương 577: Ngũ Tạng Đan Chương 577: Ngũ Tạng ĐanChương 577: Ngũ Tạng Đan

 

 

Lòng người vốn tham lam, khó tránh khỏi việc phá hoại và gian lận.

 

 

Vì vậy, chỉ có thể sử dụng biện pháp mạnh tay để trần áp từ trên xuông dưới.

 

 

Vì vậy, Hứa Dương đã giết quá nhiều người, từ ba ngàn năm trước cho đến ba ngàn năm sau và cho đến ngày nay, vẫn còn không ít kẻ liều mạng vượt qua Lôi Trì, cuối cùng trở thành hài cốt trong Vạn Đạo học cung.

 

 

Thế giới Đạo Pháp với bầu không khí đạo đức cao thượng cũng không thể tránh khỏi những chuyện như vậy, huống chỉ là thế giới này...

 

 

Ma khí ô uế, ma tính bám rễ sâu, tu vi càng cao càng dê trở thành yêu ma. Dù có "Thi Giải Tiên" trấn áp ở tầng

 

 

cao nhất, nhưng liệu có thể vá được những lỗ hổng ở giữa, những nơi không ai có thể chạm đến? Thi Giải Tiên Không thể nào xử lý mọi chuyện được.

 

 

Làm sao có thể trông cậy vào đám tu sĩ cấp cao luôn trong tình trạng bất ổn, có thể ma hóa bãt cứ lúc nào, để thực thi nghiêm minh pháp luật và giám sát chặt chẽ?

 

 

Điều đó rõ ràng là không thực tế.

 

 

Tài nguyên không đủ, giám sát cũng không thể đúng chô, dưới sự cai trị của vương triều, người dân lại bịô _ nhiễm bởi ma khí, ma chủng bám rê sâu trong cơ thể như bom hẹn giờ.

 

 

Vậy nếu mở rộng toàn diện phương . pháp tu hành trong điều kiện này, kết quả cuổi cùng sẽ ra sao... ?

 

 

Người người như rồng, tu giả thịnh thể?

 

 

Không, đó sẽ là người người như ma, thiên địa mạt kiếp!

 

 

Dưới điều kiện như vậy, mở rộng toàn diện tu hành, ai mà biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ đi vào con đường cực đoan, đọa lạc thành Ma?

 

 

Tu pháp không thể phổ biến, thậm chí còn càng làm tăng sự phân cách giữa giới tu hành và nhân gian.

 

 

Do đó, mới có cục diện tông môn thống trị giới tu hành, vương triều cai quản nhân gian.

 

 

Tuy nhiên, sự phân chia này cũng không hoàn toàn, vẫn có rất nhiều tông môn tu tiên âm thầm thao túng vương triều nhân gian, như Đại Hưng sơn đứng sau Đại Hưng triều.

 

 

Có rất nhiều lý do khiến tông môn thao túng vương triểu, như tuyển chọn đệ tử, thu thập linh vật,... nhưng quan trọng nhất vẫn là thu hoạch một loại tài nguyên cực kỳ quan trọng: Ngũ Tạng đan!

 

 

Ngũ Tạng đan, tên như ý nghĩa, ngũ tạng thành đan. Nghe qua tuy có chút doạ người, nhưng Hứa Dương cũng chăng suy nghĩ gì nữa.

 

 

Cái thế giới này lấy nguyên linh tu pháp làm chủ, cũng không có yêu cầu quá cao về đạo đức tâm tính.

 

 

Như thế, bầu không khí tu giới, phẩm tính tu giả như thể nào cũng có thể đoán được, mạnh được yêu thua đó là sinh thái cơ bản.

 

 

Ma họa hoành hành, tàn phábừa _ bãi, khiển thương sinh chìm trong bề khổ, đánh mắt nhân tính, sa vào thú tính là điều dễ hiểu.

 

 

Trong đoạn thời gian Hắc Ám Động Loạn kia, việc bắt người luyện đan hay coi họ như súc vật, đồng loại tàn sát lần nhau cũng chăng có gì lạ.

 

 

Con người, hay đúng hơn làsinh mệnh, vì sinh tổn và nòi giông, có thể thay đổi bất kỳ điều gì, hoặc là nhượng bộ hoàn cảnh để thích nghỉ, hoặc là buộc hoàn cảnh phải thích nghỉ với bản thân.

 

 

Bên trong Hắc Ám Động Loạn, tiên pháp Thi Giải và đan pháp Ngũ Tạng theo thời thể mà xuât hiện, là điểu hoàn toàn hợp lý.

 

 

Trước đây, những vị Cổ Tiên kia hiển nhiên cũng dự đoán được sự phát triển này, nên họ kiên quyết trần thủ nơi đây đền khi tuổi thọ không còn, thà răng tọa hóa trong thê giới ma quái hôn loạn này, cũng không bỏ mặc ma họa độc hại, một mình phi thăng tìm kiểm sinh cơ.

 

 

Quả thật cao thượng!

 

 

Thế mà, những chí sĩ cao thượng ấy giờ đã chìm sâu trong quên lãng.

 

 

Sau thời Thượng cổ, Hắc Ám Động Loạn đã được thanh tây hoàn toàn. Quy tắc mới ra đời, trật tự mới được thiết lập, bô cục mới được hình thành...

 

 

Thi Giải Tiên kế thừa đi ra từ mộ phần tiên nhân Thượng cổ, tuy đã miên cưỡng kết thúc Hắc Ám Động Loạn, nhưng không giồng như những vị Cổ Tiên năm xưa trần thủ nhân gian, đàn áp ma họa, đổi với Thi Giải Tiên nâng phái phi thăng, thoát khỏi thể giới này là điểu duy nhất họ theo đuổi.

 

 

Điều này không thể trách họ, bởi vì đại thê đã thay đổi, không thể cưỡng lại, làm sao có thể ép buộc người khác ở lại chờ chết?

 

 

Điều duy nhất không thỏa đáng là đan pháp Ngũ Tạng này...

 

 

Vạn vật tổn tại đều có nguyên nhân.

 

 

Tuy nhiên, có nguyên nhân không có nghĩa là hợp lý, hợp lý cũng không có nghĩa là hoàn toàn đúng đắn.

 

 

Theo Hứa Dương, đan pháp Ngũ Tạng này là điều phi lý và không nên tổn tại.

 

 

Bên trong Hắc Ám Động Loạn, những Cổ tu sĩ trong lúc thám hiểm nghiên cứu đã phát hiện ra khả năng trung hòa ma khí, tiêu giảm ma tính trên người sinh linh. Nhờ vậy, họ đã khai sáng ra " Thực Linh tu pháp” và biến nó thành pháp môn tu hành chủ lưu ngay trong thời gian Hắc Ám Động Loạn.

 

 

Sau khi Thi Giải Tiên kết thúc Hắc Ám Động Loạn, "Thực Linh tu pháp" không những không bị cấm tiệt mà còn được phát triển thêm một bước, dẫn đến sự ra đời của đan pháp Ngũ Tạng tinh diệu hơn. Pháp môn này sử dụng khí ngũ tạng của người sống, đặc biệt là trẻ em, kết hợp với âm dương ngũ hành để luyện thành từng viên Ngũ Tạng đan vô cùng thần diệu. Ngũ Tạng đan không chỉ hữu ích cho việc tu hành mà còn có khả năng trung hòa ma khí ở mức độ nhất định, hóa giải ma tính đối với tâm thần bị ô nhiễm và ăn mòn. Hiệu quả của nó gần xấp xỉ với linh vật hóa ma, khiến nó trở thành linh đan không thể thiếu đối với các tu giả cấp cao.

 

 

Vào thời kỳ cực thịnh của pháp môn này, Ngũ Tạng đan thậm chí đã thay thế linh thạch, trở thành loại tiền tệ lưu thông chính giữa các tu giả.

 

 

Có thể thấy được sự diệu dụng phi thường của loại đan dược này.

 

 

Tuy nhiên, thịnh cực ắt suy. Sau khi pháp môn này đạt đến đỉnh cao, nó đã dẫn đến một hậu quả kinh hoàng.
Bình Luận (0)
Comment