Kiếm quang lao đi nhanh như chớp, xuyên mây xé gió, nhanh chóng vượt qua ba phủ Ngũ Trạch và tiến đến một khu rừng hoang dã không tên.
Kiếm quang hạ xuống, thân ảnh hiện ra.
Hứa Dương nhìn xung quanh một lượt, rồi quay đầu nhìn về phía xa ba phủ Ngũ Trạch, trầm ngâm một hổi rồi lắc đầu.
Mặc dù đã chém Chân Ma, phá ma vực và thành công trồn thoát, nhưng trong lòng hắn vân còn nhiều điều chưa hiểu.
Chuyện liên quan đến Chân Ma này, hăn vẫn còn chưa hiểu rõ.
Hắn thật sự chém đầu được Chân Ma đó sao?
Hứa Dương cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì trong trí nhớ của Chu Dương đạo nhân, Chân Ma là không thể hoàn toàn chém giêt.
Ngay cả tiên nhân thời cổ, trước đây cũng chỉ có thể hủy diệt hình thần của Chân Ma, sau đó phong ẩn ma chủng hạch tâm.
Ma chủng Chân Ma ẩn chứa sức mạnh "Ma La Ba Tuần” và được Thiên Ma Dục giới chồng lưng bảo vệ, khiển nó bất diệt. Ngay cả tiên nhân thời cổ cũng không thể làm gì khác.
Cổ tiên nhân như vậy, Thi Giải Tiên cũng vậy, đôi với Chân Ma, chỉ có thể trần áp mà không thể tiêu diệt.
Nhưng hiện tại, hắn lại chém giết được Chân Ma đó.
Ma vực vỡ vụn chính là minh chứng.
Nếu như hắn chỉ phá ma mà ra, Chân Ma vẫn chưa bị trấn phong hoặc chém giêt, ma vực không thể nào vỡ vụn.
Mà trước đó hắn cũng không sử dụng pháp môn trần phong, cho nên có thể kháng định 100% răng hắn đã chém giết Chân Ma đó.
Đây cũng là điều khiến Hứa Dương không hiểu nổi.
Hắn có thể chém giết Chân Ma, nhưng Cổ Tiên và Thỉ Giải Tiên lại không thể.
Điều này hiển nhiên là không hợp lý.
Đừng nói gì đến thủ đoạn, hắn có thủ đoạn, vậy tiên nhân thời cổ không có à?
Những Cổ tiên nhân đó, lẽ nào không thể ngộ ra diệu pháp thiên cơ từ linh vật hóa ma, không thể tu thành thần thông Ngũ Hành Hóa Ma Thần Lôi giống như hắn? Tại sao...
Càng nghĩ, càng không thể giải thích được.
Cuối cùng, Hứa Dương nảy ra một ý tưởng táo bạo trong đầu.
Có phải do thời gian thay đổi, dẫn đến tình thể cũng thay đổi?
Phải chăng thế giới này đã có thể tiêu diệt Chân Ma Chủng?
Hay là Thiên Ma Dục giới gặp vấn đề, không thể tiếp tục hô trợ đầy đủ cho những Chân Ma chủng này?
Có thể lắm!
Nhưng tất cả chỉ là phỏng đoán.
Thiếu dẫn chứng, không đủ bằng chứng. "Xem ra, sau khi đạt được thành tựu về thực lực, ta cần phải điều tra thêm về ma vực và xác nhận trạng thái của những ma chủng này."
"Cổng kết nối hai thế giới không thể dề dàng mở ra. Lực lượng của thê giới Đạo Pháp hiện tại chưa chắc có thể ngăn chặn Thiên Ma Dục Giới xâm nhập. "
"Cần phải thận trọng từng bước, _ thăm dò tình hình, sau đó mới quyết định cách thức ứng đổi và xử lý. "
"Tuy nhiên, đây đều là chuyện tương lai. Trước mắt, quan trọng là phải thu thập linh vật và phát triển thể lực. "
Tâm tư Hứa Dương xoay chuyển, vạch ra kê hoạch.
Mặc dù thực lực của hắn hiện tại chưa thể sánh ngang với Thi Giải - Tiên, nhưng hãn hoàn toàn có thể âm thầm phát triển. Phát triển thế lực là điều bắt buộc. Dù sao, hắn có những đặc tính kỹ năng, chỉ cần bắt đầu từ con sô nhỏ, hẳn có thể nhanh chóng thống trị thiên hạ.
Nhưng tình hình của thế giới này có chút đặc biệt.
Ma khí ô nhiễm, ma tính bám rễ sâu.
Lòng trung thành của thuộc hạ là một vấn để lớn.
Hắn không thể tiếp tục theo cách cũ, thu nhận đệ tử bất kể tốt xấu.
Nếu vậy, cho dù có đủ mọi loại đặc tính kỹ năng, e răng cũng không tránh khỏi việc xuất hiện những đệ tử phản bội.
Dù sao, thế giới này không có pháp môn mượn giả tu chân. Muốn tu luyện, tất yếu phải hấp thu Nguyên linh. Hấp thu nguyên linh quá nhiều sẽ bị ma khí ô uế ảnh hưởng.
Các đệ tử không có đặc tính kỹ năng để chống lại điều này. Trừ phi hắn, với tư cách là sư phụ, ra tay giúp họ hóa giải ma khí hoặc để họ tu luyện tiên pháp Thi Giải, nếu không, việc họ nhập ma là điều không thể tránh khỏi.
Một mình hắn có thể quan tâm được bao nhiêu đệ tử?
Đối xử bất công, thưởng phạt không rõ ràng chính là tự chuốc họa vào thân.
"Vì vậy, ta cần đi theo con đường tỉnh binhl"
"Trước tiên, ta sẽ thu thập linh vật hóa ma, đặc biệt là linh thú. Chúng có thể hóa giải ma khí, tự tu luyện mà không cần trợ giúp, thậm chí còn có thể hô trợ đệ tử khác hóa giải ma khí ô uế, giảm bớt ảnh hưởng của ma tính."
"Tiếp theo, ta sẽ tuyển chọn đệ tử, tự mình dạy dỗ và truyền thụ kiến thức. Ta sẽ sử dụng Ngũ Hành Thần Lôi và linh vật hóa ma để giúp họ hóa giải ma khí. Khi đạt đến trình độ nhất định, họ cũng có thể thử tu luyện tiên pháp Thi Giải. "
"Mặt khác, ta còn muốn tìm một nơi làm sơn môn, khai hoang phát triển, sản xuất vật tư cần thiết, và thử nghiệm xem liệu có thể trồng trọt được linh vật không bị nhiễm ma khí hay không."
"Chuyện tìm sơn môn không khó, chỉ cần chọn nơi bí ẩn, tránh xa những Thỉ Giải Tiên và ma vực tuyệt địa là được. "
"Tuy nhiên, quá trình phát triển này chắc chắn sẽ dẫn đến xung đột. Bởi vì linh vật hóa ma và đệ tử có linh căn đều là tài nguyên quý giá, việc thu thập chúng sẽ khiến ta đối mặt với sự cạnh tranh từ các đại tông môn."
"Vì vậy..."
Hứa Dương suy nghĩ một hổi, nhanh chóng đưa ra quyết định. Hắn cởi Càn Khôn lâu bên hông và ném lên không trung.