Tu Tiên Kiếp Sống

Chương 1 - Ra Đời

Chương 1

Thế giới vô cùng rộng lớn, có vô số những mảnh đại lục khác nhau và vô số các chủng tộc lớn cùng tồn tại, chia nhau mà ngự.

Nổi bật nhất gốm: nhân, yêu, ma, tinh linh, thần.

Yêu tộc là động vật sinh ra linh trí bước lên con đường tu luyện, nổi bật nhất trong yêu tộc không thế không nói đến: Long tộc, Phượng tộc, Bạch hổ tộc, Kỳ lân tộc, Quy tộc. Long tộc sống ở dưới biển cùng Quy tộc chia nhau mà cư, nhưng quy tộc vốn thích ngủ nên vùng biển được Long tộc cai trị. Phương tộc gồm những loài có cánh thích bay lượn, nên sống trên trời thích các ngọn núi cao và Phượng hoàng, Chu tước đứng đầu Phượng tộc. Bạch hổ tộc là vạn hổ chi vương, tính tình mãnh liệt thích săn bắt nên sống trong rừng. Kỳ lân tộc là thần thú mang đến điều lành cùng với Bạch trạch thượng cổ thần thú được tất cả các chủng tộc yêu thích trưởng ngũ hành chi thuộc. Mỗi một yêu tộc đều có cho mình một thế giới riêng là trung tâm đầu não của mỗi tộc người ngoài không thể thiện nhập.

Ma tộc là trời sinh từ ô trọc của thiên địa mà ra mang trong mình ô trọc chi khí có thể xâm nhiễm tâm hồn khiến người hóa ma xuất quỷ nhập thần tính tình thích giết trọc uống máu ăn thịt , tu vi tăng tiến thần tốc nhưng cũng dễ đánh mất tâm trí, nên bị rất nhiều chủng tộc xa lánh. Trong số đó, Thiên ma tộc mang trong mình dòng máu thuần khiết và mạnh mẽ nhất thống ngự mọi chủng tộc trong Ma tộc.

Tinh linh tộc được trời yêu tha thiết sinh ra gần gũi với thiên đạo, ra đời linh trí từ các thuộc tính trong thiên hạ. Thích sống trong sao trời và thích trưởng khống sao trời để đối địch. Do sinh ra từ các linh vật thuộc thiên địa mà có linh trí nên tu vi tiến triển thần tốc, tính tình lương thiện không thích giết tróc nhưng cũng rất thông minh am hiểu nhân tâm.

Thần tộc này tộc là từ vô số chủng tộc khác kết hợp mà thành do từ xưa khi con người, yêu,… các loại sinh linh chưa tìm ra phương pháp tu luyện sở cúng bái một nhân vật nào đó mà thành. Căn cơ thần tộc phụ thuộc khá nhiều vào hương khói nguyện lực, nhưng cũng dễ dàng tu hành hơn so với các chủng tộc khác. Họ chỉ cần ra tăng tín đồ cho mình, từ đó tu vi ngày càng tăng. Khi đạt đến Kim đan kỳ, sẽ không ngưng tụ Kim đan mà ngưng tụ Phù triện được gọi là thần linh phú triện, chịu tải thần linh căn cơ ngưng kết hương khói nguyện lực mà thành và sẽ mất đi đoản bản. Khi thần linh bị người dân lãng quên cũng vẫn có thể tồn tại. Tuổi thọ có thể nói là vô tận ,được thiên địa yêu tha thiết do họ có trách nhiệm bảo vể chúng sinh và duy trì trật tự cho thiên địa.

Quỷ tộc là người chết biến thành, chủ yếu hoạt động ở Minh giới, rất ít xuất thế. Chưởng khống sinh tử luân hồi. Họ tồn tại ở dạng hồn thể lấy quỷ khí mà tu luyện, khi chiến đầu có thể miễn dịch với các loại phép thuật thông thường trừ các loại có tác dụng với hồn thể. Khi tấn công họ chủ yếu đánh vào linh hồn, thần hồn của con người. Này nhất tộc cực ít xuất thế nhưng thực lực mạnh mẽ, họ cũng không cần quá nhiều những tài nguyên tu luyện khác nên các tộc khác cũng không muốn trêu trọc. Khi họ tu luyện đến cực cao cảnh giới linh hồn họ sẽ dần chuyển hóa từ dạng hồn thể thành sinh mệnh chi hỏa. Này hỏa có trong linh hồn của mỗi người sau khi tu luyện đại thành, ngọn lửa sẽ trường tồn thiên địa chỉ khi có các loại thiên thủy dập tắt mới có thể bị giết chết.

Nhân tộc chia làm 2 loại người thường không có tu luyện tư chất, và người mang linh căn có thể tu luyện trường sinh. Nhân tộc ý chỉ người có thể tu hành cũng chia làm rất nhiều phái khác nhau: Nho giáo, phất giáo, ma giáo, tiên giáo. Và từ đó phát triển ra vô số các thế lực tông môn khác nhau trong đó có 4 cổ thế lực được gọi là siêu cấp tông môn đứng đầu 4 giáo phía trên như: Đại Càn tiên tông thuộc tiên giáo, Nho tông thuộc nho giáo, Thiên ma tông thuộc ma giáo, Thiếu lâm tự thuộc phật giáo. Ma giáo ở đây là chỉ người tu luyện lấy ma khí ( ô trọc chi khí ) làm chủ thích giết tróc và tạo sát nghiệt do họ đi theo con đường lấy hồng trần chi hỗn loạn khuy đại đạo tự tại. Tính cách tương đối độc ác và cũng có những đặc tính khá giống với Ma tộc nhưng lại bị Ma tộc khinh bỉ. Phật giáo được lập lên từ những người có tâm hướng Phật, lấy siêu độ hồng trần cái ác làm trọng, thích khuyên người hướng thiện, phổ độ chúng sinh và cùng thần tộc đi lại rất gần do có chung sở hướng. Nho giáo là những nho sinh lấy các loại triết lý là cơ sở tu luyện, thích duy trì thiên hạ thái bình, tâm hệ thương sinh nhưng tính tình cũng cao ngạo do có long tự trọng cao, họ thường vào đời tu luyện truyền bá sở học và là một trong những giáo phái thúc đẩy phàm nhân đi lên con đường có quy tắc trật tự rõ ràng khiến cho con người không còn sống trong hỗn loạn và được người người tôn kính. Tiên giáo có chủ lực vô cùng hùng hậu do không phải ai cũng tâm hệ thương sinh hay thích giết trọc hạng người. Họ thích tiêu giao tự tại siêu thoát hồng trần rang buộc.

Thứ 109 đại nguyên hội năm thứ 1965 ( mỗi 1 nguyên hội = 10 tỷ năm ) ở tại Thần Sơn phong thuộc một phong chi nhất tại Đại Càn tiểu thế giới ( là động thiên của Đại Càn tiên tông) , nơi chỉ có các vị thái thượng trưởng lão Bán tiên, Độ kiếp kỳ mới có thể cư trú. Trần Tuyết Lan là thái thượng trưởng lão Bán tiên 8 trọng tu vi, trong bụng nàng đang có một sinh linh nhỏ bé sắp được hình thành. Đây là đứa con đầu long của nàng và trượng phu Lưu Minh Khôi thái thượng trưởng lão Bán tiên 9 trọng. Hai người quen biết nhau khi ở Độ kiếp kỳ và mãi đế khi họ Bán tiên mới kết làm đạo lữ, do tu vi quá cao nên việc có hậu đại vô cùng khó khan, nhưng may thay trong quá trình 2 người dao du thiên địa, vô số thế giới họ vô tình đạt được Thai quả. Thai quả là tiên dược giúp bất kể nhưng sinh linh nào cũng có thể dựng dục thai nhi, chỉ cần 2 cần lấy ra một chút tinh huyết và một chút căn nguyên quán chú vào là có thể dựng dục ra một sinh mệnh mới.

Trải qua 2 năm mang thai, đứa con trong bụng Trần Tuyết Lan cũng sắp sửa trào đời. Lúc này, không gian tiểu thế giới trời bỗng chuyển sắc, không trung giáng màu cuồn cuộn, vô số thân ảnh các loại chủng tộc bay lượn trên bầu trời nghênh đón một điều trọng đại sắp diễn ra. Bỗng một tiếng trẻ con khóc vang vọng không gian siêu việt cả tiểu thế giới, lan rộng ra đến Đại Càn tiên tông, mỗi người trong tông môn đều có thể nghe thấy đứa được khóc của trẻ con kinh động vô số người. Nhưng may mắn lúc này hộ tông đại trận đã được khởi động, ngăn chặn tiếng khóc lan truyền ra ngoài. Các vị trưởng lão, tông chủ, thái thượng trưởng lão họ đều tụ tập ở Thần sơn phong đỉnh núi thượng. Họ đều cả kinh, không nghĩ tới 2 vị thái thưởng trưởng lão con đầu lòng cư nhiên sẽ gây ra bực này dị tượng.

Lúc sau, tiếng khóc đã ngừng, từ trong phòng bước ra một người mặc y bào bạch y, khuôn mặt cương nghị, đang mang trên mặt một nụ cười tươi sáng, vẻ mặt tràn đầy vui mừng, đó chính là Lưu Minh Khôi. Tay hắn đang bế trong lòng đó là một đứa bé da thịt trắng nộn đang mở một đôi mắt to tròn nhìn mọi thứ xung quanh. Đôi mắt hắn trong vắt, xâu thẳm, khi người nhìn vào sẽ có cảm giác đứa trẻ này rất bất phàm. Khuôn mặt hắn tò mò chi sắc nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, nhưng lại không hề có chút tia hoảng sợ nào.

Lưu Thiên Khôi bế đứa bé đến trược mặt mọi người. Lúc này mọi sự tập trung của mọi người đều đổ dồn vào đứa bé, một lúc sau chỉ khoảng vài giây họ mới ổn định tinh thần, đồng thanh nói:

“ Chúc mừng Lưu thái thượng, Trần thái thượng quý tử sinh thành, trời sinh dị tượng hồng phúc tề thiên”

Lúc này Lưu Minh Khôi nói:

“ Chư vị khách khí!! ta và đạo lữ sinh hạ quý tử vẫn chưa đặt tên nay muốn cùng chư vị chia sẻ một chút niềm vui sướng này. Ta lấy Tùng là tên , Lưu làm họ mong con ta mạnh mẽ, bất khuất kiên cường vượt mọi khó khăn , tu thành chính quả nhất cử phi thăng trường tồn với thiên địa.”

Bình Luận (0)
Comment