Tu Tiên Kiếp Sống

Chương 8 - Lăng Thiên Thành

Chương 8

Gần Đại Càn tiên tông nhất là Lăng Thiên thành, thành chủ là Đại Càn tiên tông đệ tử Luyện Hư kỳ tu vi, tên Bách Gia Hành.

Lăng Thiên thành là thành thị duy nhất gần sát với Đại Càn tiên tông, vậy nên trong thành thị có không ít gia tộc lớn nhỏ, và rất nhiều phường thị hoạt động tấp nập. Trên đường thỉnh thoảng còn thấy thấp thoáng một vài người mặc Đại Càn tiên tông đệ tử phục.

Đại Càn tiên tông sở quan chế thành thị đa số đều có Luyện Hư kỳ thành chủ và bên trong mỗi thành thị đều có một đại hình truyền tống trận.

Lưu Tùng tiến đến này thành thị mục đích chính là muốn sử dụng truyền tống trận, để di chuyển đến Dạ Hư thành tham gia một đại hình đấu giá hội.

Hắn còn chưa từng tham gia bất kỳ một cái đấu giá hội nào, vậy nên cũng muốn đến kiến thức thử một lần.

Lăng Thiên thành an ninh rất ổn định, không ai giám ra tay đánh nhau, hay bay lượn trong thành, nếu không muốn bị thành chủ 1 cái tát chụp chết. Vị này thành chủ từng ra tay chụp chết một cái Hóa thần hậu kỳ cường giả chỉ vì người nọ giám ra tay với một vị tiểu thương trong thành. Người nọ chưa kịp đánh vào người tiểu thương liền đã bị một cổ uy áp áp cho hộc máu, sau đó một bàn tay trên trời liền xuất hiện chỉ 1 tát liền đem vị này hóa thần kỳ tu sĩ chụp hôi phi yên diệt, liền xác chết cũng không tồn.

Khi Lưu Tùng tiến đến cổng thành, liền đã được trực tiếp cho vào, bởi lẽ hắn mặc phục sức là Đại Càn tiên tông cấp bậc trưởng lão trang phục mới được mặc.

Bên người hắn còn đi theo một bóng người, đó là Thái hư. Thái hư xuất hiện lúc Lưu Tùng bay ra khỏi sơn môn. Hắn nói với Lưu Tùng:

“ Ta ở trong gương cũng chán, liền cùng ngươi đồng hành vậy.”

Lưu Tùng đáp: “ Tùy ngươi.”

Thái hư bản thể là Thái hư kính cấp bậc cực cao, nếu không có người sử dụng tu vi phát ra có thể đạt đến Bán Thánh trình độ. Ở hạ giới Nhân tiên trình độ tu vi tuy có thể ra tay nhưng không được phép quá nhiều và trong quá trình ra tay cũng sẽ chịu phản phệ.

Điều này cũng là nguyên do duy nhất các vị đã phi thăng tiên giới cho dù hạ giới cũng cực ít ra tay, chính vì vậy mới có thể giữ gìn hạ giới khung cảnh hiện trạng.

Lưu Tùng tiến vào thành lúc sau trực tiếp tiến đến một cái khách điếm, gọi một vài món ăn, rồi ngồi trong quán ăn lên.

Hắn một bên ăn vừa lắng nghe mọi người xung quanh nói chuyện. Hắn thần hồn xa xa vượt qua vị diện này trình tự, tuy đã bị phong ấn một phần để không ảnh hưởng thân thể, nhưng vẫn có thể vận dụng tùy tích.

Hắn thả ra thần thực bao trùm cả tòa thành, quan sát tất cả mọi người trong thành hoạt động, mà không một ai phát giác.

Trong lúc quan sát, hắn phát hiện không ít có thú vị sự tình. Tỉ như đang có 3- 4 tên ma giáo lẻn vào trong thành, để sắp đặt một ít dơ bẩn đồ vật. Hoặc tỉ như trong một gia tộc tộc địa nào đó đang có một thiếu niên đứng trước mặt một lão nhân, hai tay dâng lên một bức bản đồ , và một chiếc mộc bài, miệng nói:

“ Lão tổ đây là bản đồ bí cảnh và xuất nhập lệnh bài, là ta trên đường đi dạo thấy một tiểu thương bán, không biết nhìn hàng liền ra tay mua.”

Không chỉ vậy có một ít loại tính kế hãm hại gia tộc, người thân,…. Muôn hình vạn trạng, thật ra làm hắn mở rộng tầm mắt.

Hắn ra đời trong hỗn độn, tồn tại hàng tỷ năm chứng tiến cũng không ít sự việc, nhưng khi đó trí lực chưa thông nên xem cũng chỉ mơ hồ. Nay có thể chứng kiến những mặt khác của con người thật ra cũng rất thú vị, đảo cũng có thể làm phong phú thêm hắn lãnh đạm nội tâm.

Ngồi bên cạnh hắn Thái hư cũng thả ra thần thức càn quét xung quanh. Vậy nên 2 người vừa ăn vừa dùng thần thức gắm cảnh mãi cho đến khi ăn xong.

Hai người liền tính tiền rồi rời đi. Trước khi đi cha mẹ hắn, và các vị trưởng lão, trưởng môn cũng có cho hắn không ít linh thạch, cũng đủ hắn dùng thoải mái không cần lo lắng. Cùng lắm dùng hết hắn liền luyện vài cái đan dược rồi đem đi bán cũng không muộn. Đây cũng là lợi ích của việc học nhiều biết nhiều đi đâu cũng không lo thiếu tiền.

Hai người liền trực tiếp tiến đến truyền tống trận. Trên đường đi qua không ít quầy hàng, tiệm quán. Thấy được cũng không ít bảo bối nhưng đối với Lưu Tùng này đó bảo vật đối hắn cũng không có quá nhiều tác dụng, đành để lại cho người có duyên khác vậy.

Trong này đó bảo vật có không ít tài liệu chân quý, công pháp điển tịch, hay bí cảnh bản đồ,… Đối với người khác tới nói đối với họ là chân quý, nhưng đối với Lưu Tùng, hắn sở cần đồ vật một là đã có, 2 là vô cùng chân quý chỉ tồn tại trong các loại đại hình bí cảnh từ thượng giới sở lưu. Và những này đó vật cũng đã được hắn dùng suy đoán thuật tính sẵn trong lòng chỉ cần thời cơ tới liền có thể đến tay.

Hai người bước đến truyền tống trận, giao ra linh thạch rồi liền một nhoáng biến mất khỏi Lăng Thiên thành.

1 lúc sau 2 người thân ảnh đã xuất hiện ở Dạ Hư thành bên trong. Trong thành người đi lại tấp nập, có không ít các hoạt động buôn bán đang diễn ra, nơi này còn sôi động hơn so với Lăng Thiên thành.

Sắp tới có đại hình đấu giá hội, sẽ có vô số những tu luyện giả tiến đến tham dự, vậy nên nhân tiện trước lúc đấu giá hội chưa bắt đầu bán ra một ít vật tư không dùng được để lấy tiền mua đồ trong đấu giá hội là một việc mà không ít tán tu đang làm.

Này đấu giá hội do Vạn bảo các tổ chức, Vạn bảo các trải rộng khắp Thiên Càn đại lục, không chỉ vậy còn có xuất hiện ở một số thế giới khác.

Người đứng đầu các là một vị Kim Tiên kỳ. Vậy nên cũng không ai giám đắc tội với họ.

Đại hình đấu giá hội sắp tới, là mỗi 100 năm diễn ra một lần, lần này được tổ chức ở Dạ Hư thành.

Có thể thu hút vô số cường giả Đại thừa, Độ kiếp kỳ cũng không ít, vậy nên bảo vật bán ra là vô cùng chân quý. Thường sẽ diễn ra trong 2 ngày.

Năm nay Đại Càn tiên tông phái ra 1 vị trưởng lão Đại thừa sơ kỳ tu vi tới tham dự.

Đại Càn tiên tông thật ra đối bảo vật trong đấu giá hội cũng không có quá lớn hứng thú, chủ yếu đến xem áp trục đồ vật là vật gì. Nếu vô cùng chân quý mà bổn tông không có thì sẽ ra tay mua. Thuận tiện cũng dẫn dắt tiểu bối trong tông môn kiến thức sự đời.

Buổi đấu giá hội phải ước chừng 10 ngày nữa mới diễn ra, sau khi đi nghe ngóng được tin tức này Lưu Tùng liền tiến tới 1 cái khách điếm rồi đặt một căn phòng.

Sau khi vào phòng hắn liền đả tọa tu luyện. Thái hư vẫn luôn đi theo hắn không nói gì, liền trở về hắn bản thể.

Đến tối, Lưu Tùng liền mở mắt, lên tiếng gọi:

“ Thái hư, cùng ta đi dạo phố đi.”

Lúc này Thái hư liền đi ra, 2 người cũng không nói gì hơn sánh vai nhau ra cửa phòng, xuống lầu rồi cùng nhau hòa vào dòng người.

Từ lúc 2 người họ xuống lầu rồi đi ra ngoài phố, thu hút không ít ánh mắt. 2 người ngoại hình vô cùng xuất sắc, lại toát lên vẻ thanh cao, không thể phàm. Một người tu vi tuy Kim đan nhưng khí thế lại không so Nguyên anh kỳ kém nhiêu ít. Một người tu vi cao siêu ngày cả luyện hư kỳ chủ khách điếm cũng nhìn không ra tới.

Thế giới này, người dân mở mang, truyện tình yêu luyến ái xuyên chủng tộc, giới tính có cũng không ít. Nên việc 2 người có ngoại hình xuất sắc, tu vi lại cao đi cùng nhau như vậy khiến người liên tưởng đến không ít sự tình.

Lưu Tùng và Thái hư lúc nào cũng thả ra thần thức bao trùm lấy tòa thành nên mọi người xung quanh ánh mắt, bọn hắn cũng có thể nhìn thấy được. Tuy biết bọn họ đang nghĩ gì, nhưng bọn hắn cũng kệ, người khác suy nghĩ có liên quan gì đến bọn hắn đâu chứ.

Cứ thế 2 người cất bước đi dạo xung quanh thành, thỉnh thoảng nhìn thấy thú vị đồ vật dừng lại xem xem 1 lát rồi lại thôi. Cứ dần dần đi đi lại dừng, đảo cũng làm Lưu Tùng thấy thoải mái không ít.

Thân nhập hồng trần, nhưng lại lấy đôi mắt đi xem những câu chuyện khác nhau. Này cảm giác thật đúng là không tồi, tuy là những câu chuyện xung quanh hắn cũng chỉ có vài thứ về cướp đoạt tài nguyên tu luyện, giết người, hại người. Nhưng cũng đủ cho hắn thể nghiệm 1 chút cái gọi là nhân sinh chăm thái.

Bỗng hắn chợt nghĩ đợi sau khi đấu giá hội kết thúc liền đi phàm nhân giới 1 thể nghiệm một phen.

Hắn trước đó có tính sẵn cách hắn khoảng 1 năm nữa sẽ có một loại bí cảnh mở ra. Này bí cảnh là từ thần giới làm thất lạc rơi xuống hạ giới. Này bí cảnh chỉ có một vài người biết đến. Ẩn giấu khá sâu, cách 1000 năm mới mở ra 1 lần. Từ đó đến này cũng mới chỉ có hơn 1000 người tiến vào.

Hắn sở dĩ biết được này bí cảnh tin tức là do hắn trong lúc dùng khuy thiên thuật tìm kiếm nơi tồn tại của ngũ hành chi linh thì phát hiện ra này tòa bí cảnh.

Này tòa bí cảnh là thuộc về Yêu tộc bí cảnh gọi là Thiên Lang bí tàng vốn có sức hút với yêu tộc. Nhưng cũng không biết tại sao nó bị phong ấn lên, đồng thời cũng ngăn cách sức hút với yêu tộc.

Thiên Lang bí tàng lại còn là từ thần giới hạ xuống, đáng nhẽ sớm nên được yêu tộc đại năng đem đi hoặc thông báo cho yêu tộc ở hạ giới biết và tiến đế thu dùng. Nhưng qua mấy tỷ năm trôi qua cũng không thấy có bất kỳ động tĩnh gì. Vì tò mò Lưu Tùng còn dành không ít thời gian ra để suy tính nguyên do, nhưng cũng không có kết quả. Hắn cũng không nhờ Thái hư tính giúp hắn, vì hắn biết sớm muộn nên biết sự tình rồi cũng sẽ biết, cũng không cần quá đặc biệt tính toán.

Đồng thời, hắn phát hiện trong này tồn tại không ít hắn sở cần chi vật tỉ như: các loại nguyên tố chi linh, Nam Minh ly hỏa, thái dương chân hỏa, huyền cực thiên hỏa, âm dương thổ, canh kim thần sa, tàng địa kim tinh.

Này đó đồ vật vô cùng trân quý phỏng chừng phóng nhãn cả tiên giới cũng không ít người mặt thèm này đó đồ vật. Vậy mà bên trong Thiên Lang bí tàng lại cất chứa nhiều như vậy, phỏng chừng bên trong ẩn chứa không ít bí mật.

Bình Luận (0)
Comment