"Nghe nói sắp có cường giả bên Tiên Giới tới, như vậy áp lực trong Hỗn Độn Thành cũng sẽ nhỏ hơn rất nhiều."
"Đúng vậy!"
"Lúc trước bên Tiên Giới bị cường giả Cổ Thần Tộc kiềm chế, không có biện pháp cho cường giả tới đây. Hiện tại tốt rồi, Thanh Long Tiên Vương và Càn Khôn Tiên Vương đến đây, thương vong của Hỗn Độn Thành cũng nhỏ hơn rất nhiều."
Đội ngũ tu sĩ đi xa.
"Sư tôn, chúng ta đi xem một chút đi."
Tây Môn Tuyết nhỏ giọng nói.
Từ những gì nhìn thấy khi tiến vào đại lục này, tu sĩ trong Hỗn Độn Thành đã sớm quen giao chiến với Cổ Thần Tộc. Mấy kỷ nguyên đã qua, tu sĩ táng thân trong Hỗn Độn Thành, chỉ sợ là một con số thiên văn.
"Đi!"
Lý Trường Sinh gật đầu.
Đi về phía tây Hỗn Độn Thành.
Lý Trường Sinh mang theo Tuyết Tây Môn, tốc độ cực nhanh.
Vẻn vẹn chỉ vài hô hấp, liền xuất hiện ở ngoài mấy chục vạn dặm, bỏ lại những tu sĩ này ở xa phía sau.
"Cái này..."
Đi tới nơi giao chiến.
Tây Môn Tuyết bị khiếp sợ nói không ra lời.
Bên ngoài cửa tây Hỗn Độn Thành vô cùng rộng lớn, một trận đồ vô cùng khổng lồ, mở ra mấy chục lỗ hổng thật lớn trên Hỗn Độn đại trận, mơ hồ có thể nhìn thấy đằng sau trận đồ kia, có hai sinh linh sâu không lường được. Nhưng có thể thấy, cho dù là hai vị Tổ Thần liên thủ, lấy Đệ Nhị Sát Trận làm căn cơ, muốn phá vỡ mấy chục lỗ hổng này trên Hỗn Độn đại trận cũng thập phần khó khăn.
Phía sau hai vị Tổ Thần, còn có một huyết sắc tế đàn lúc ẩn lúc hiện.
Uy năng cường đại hiện lên từ trên huyết sắc tế đàn, chính là huyết sắc tế đàn này ổn định mấy chục thông đạo này, mới để cho cường giả Thần Vương Cảnh có thể thông qua, nhưng một lần đưa qua nhiều tu sĩ như vậy, huyết sắc trên huyết sắc tế đàn cũng trở nên thập phần ảm đạm, phảng phất tùy thời đều muốn sụp đổ.
Mà trong mấy chục thông đạo kia, có vô số tu sĩ tràn ra.
Xông tới Hỗn Độn Thành.
Mỗi một lỗ hổng đều lớn chừng vạn trượng, vô cùng vô tận sinh linh mang theo khí tức Cổ Thần từ trong lỗ hổng tràn ra, ước chừng có mấy ngàn vạn, trong đó càng ẩn dấu không ít cường giả.
Mà tu sĩ Hỗn Độn Thành so với tu sĩ Cổ Thần tộc còn nhiều hơn, chiến tuyến kéo dài mấy chục vạn dặm, thời điểm Lý Trường Sinh và Tây Môn Tuyết chạy tới, song phương đang giao thủ, trong chiến trường đã nằm vô số thi thể, có người của Nhân Yêu hai tộc, cũng có thi thể của Cổ Thần tộc.
Trong đó cường giả đứng đầu đều mở chiến trường ở bên ngoài.
Trong đó tu sĩ Thái Ất Cảnh, nửa bước Tiên Tôn Cảnh giao thủ, động một chút cũng lan đến phạm vi mấy ngàn dặm, chiến trường cực kỳ rộng lớn.
"Giết a!"
Lý Trường Sinh từ trong chiến trường bắt được một thanh âm quen thuộc.
Hắn nhìn về phía âm thanh phát ra, liền thấy Lâm Viêm vốn nên du lịch Tiên Giới cũng xuất hiện trong chiến trường.
Lâm Viêm lúc này rõ ràng đã bước vào nửa bước Tiên Tôn Cảnh, vẻn vẹn chỉ vài chiêu, liền chém giết một gã nửa bước Tiên Tôn của Cổ Thần tộc, thực lực như vậy khiến cho nửa bước Tiên Tôn khác của Cổ Thần tộc chú ý, mấy gã nửa bước Tiên Tôn vây quanh Lâm Viêm.
"Ngươi cũng đi xuống, chú ý bảo vệ tốt chính mình."
Lý Trường Sinh nhìn Tây Môn Tuyết, nhẹ giọng nói.
"Vâng, sư tôn."
Tây Môn Tuyết không chút do dự, phóng về phía chiến trường.
Lý Trường Sinh ẩn thân hình, hành tẩu trong hư không.
Trên người Tây Môn Tuyết có vật bảo mệnh hắn lưu lại, cho dù là Tiên Tôn ra tay, cũng có thể ngăn trở, cho nên hắn cũng không lo lắng cho an nguy của Tây Môn Tuyết.
Trong chiến trường này.
Có hai gã Thần Vương đang giao thủ cùng Tiên Vương, chỉ là bọn họ đều ăn ý lựa chọn rời xa chiến trường.
Nhân cơ hội này, không bằng chém giết hai gã Thần Vương.
Chỉ cần có Thần Vương ngã xuống, Cổ Thần Tộc trên chiến trường tự nhiên sẽ tan tác.
"Phốc!"
"Phốc!"
Trên đường Lý Trường Sinh ra tay, tiện tay giải quyết một gã Chuẩn Thần Vương của Cổ Thần tộc.
Ngay cả lão kỵ sĩ Chuẩn Tiên Vương Cảnh giao thủ cũng không phát hiện là ai ra tay, nhưng trong lòng hiểu được, khẳng định là cường giả đứng đầu bên mình ra tay, cũng không do dự, giết tới Chuẩn Thần Vương khác.
Lý Trường Sinh tiềm hành trong hư không, có Tổ Thần chú ý chiến trường.
Nếu hắn sớm bại lộ, khiến cho Tổ Thần chú ý, chỉ sợ hai gã Thần Vương kia sẽ chạy về trong Hỗn Độn.
Sau vài chục hô hấp.
Lý Trường Sinh đi tới nơi Tiên Vương và Thần Vương giao thủ.
Lý Trường Sinh nhìn thấy thân ảnh Cố lão, bản thể Cố lão có tu vi Tiên Vương hậu kỳ, trên người có kiếm ý trùng thiên, thuần túy lấy kiếm tu luận, kiếm của Lý Trường Sinh, không thuần túy bằng Cố lão.
Thần Vương giao thủ với lão chính là một gã Thần Vương với ba cái đầu vượn, một thân thực lực cũng rất mạnh, giao thủ với Cố lão, cùng Cố lão giết có tới có lui.
Mà ở cách chiến trường này không xa, một vị thanh y Kiếm Tiên giao thủ cùng một gã hắc y Thần Vương, thực lực gã Thần Vương này cường đại, dĩ nhiên áp chế thanh y Kiếm Tiên.
"Cố lão cùng Thanh Liên Tiên Vương đều là cường giả Tiên Vương hậu kỳ, nhất là Thanh Liên Tiên Vương, so với Cố lão còn mạnh hơn một chút."
Trong nháy mắt, trong lòng Lý Trường Sinh đưa ra phán đoán.
Thanh Liên Tiên Vương thành đạo từ kỷ nguyên thượng cổ, bắt đầu tọa trấn Hỗn Độn Thành, giao thủ với Cổ Thần Tộc mấy kỷ nguyên. Song phương đều có cường giả đứng đầu bỏ mạng trong giao thủ. Thanh Liên Tiên Vương lại sống sót từ kỷ nguyên thượng cổ đến bây giờ, thậm chí còn có chiến tích chém giết hai gã Thần Vương.
"Mạnh Hạ, không nghĩ tới ngươi còn dám xuất hiện, hôm nay cho dù liều mạng, ta cũng phải chém ngươi!"
Thanh Liên Tiên Vương tóc đen tung bay, trong tay cầm kiếm quyết, mấy ngàn vạn kiếm khí nổ vang, trực tiếp giết tới hắc y Thần Vương.
Hắn ra tay chính là sát chiêu, hoàn toàn buông tha phòng ngự.
Sắc mặt hắc y Thần Vương không thay đổi, đối chiến Thanh Liên Tiên Vương.
Hai người rõ ràng là lão cừu nhân, vẻn vẹn chỉ vài hơi thở, hai người đều bị thương.
"Thanh Liên, ngươi ở thời kỳ thượng cổ cũng không bằng ta, hiện tại vẫn như cũ!"
Hắc y Thần Vương được Thanh Liên Tiên Vương xưng là Mạnh Hạ cầm trong tay một thanh trường mâu có bảy phần tương tự với Lục Thần Mâu, một bức tranh vây quanh cạnh hắn, trên bức tranh là bức họa Nhân, Yêu, Ma dày đặc, khi hai người giao thủ, mấy đạo thân ảnh hư ảo từ trên bức tranh đi ra.
Trên người mấy thân ảnh này, đều có khí thế có thể so với Tiên Vương.
Hiển nhiên mấy đạo hư ảnh này trước đây đều là cường giả Tiên Vương.
"Tiên Linh Đồ!"
Ánh mắt Lý Trường Sinh hơi lạnh.
Lúc trước ở hạ giới, Tu Đà Chuẩn Thần Vương trong Thiên Cung đã từng triệu hoán hư ảnh Tiên Linh Đồ.
Mà Tiên Linh Đồ của người này, quả thật là một kiện Tiên Vương Khí, không phải hư ảnh, hiển nhiên đây chính là Tiên Linh Đồ bị phản đồ trộm từ Đại Hoang Cung, mà Mạnh Hạ trước mắt này, rất có thể chính là phản đồ Đại Hoang Cung kia!
"Viễn Cổ Tiên Linh Đồ, lại rơi vào trong tay ngươi, thật sự là buồn cười a!"
Kiếm ý quanh thân Thanh Liên Tiên Vương nổ vang, phảng phất cả thiên địa đều biến thành một mảnh lĩnh vực kiếm, cả người hắn phảng phất biến thành một thanh tiên kiếm khai thiên tích địa, trực tiếp chém tới Mạnh Hạ.
"Ngươi chỉ tu kiếm, không tu thân thể, làm sao có thể là đối thủ của ta?" Mạnh Hạ quát, trên thân thể của hắn tản mát ra kim mang nhàn nhạt, vô số thần văn hiện lên, tay cầm Tiên Vương Mâu, trực tiếp nghênh đón Thanh Liên Tiên Vương.
Phốc!
Khóe miệng Thanh Liên Tiên Vương có máu tươi tràn ra.
Tiên Linh Đồ phát huy uy lực quá lớn trong tay cường giả Thần Vương đỉnh phong, Mạnh Hạ lại có thể có thể mượn sức mạnh của mấy vị Tiên Vương hùng mạnh thời kỳ viễn cổ từ Tiên Linh Đồ trong thời gian ngắn, dung hợp thành một thể.
"Trước kia, hai ta cũng là hảo hữu, ta tiễn ngươi lên đường, so với người khác hành hạ ngươi đến chết thì tốt hơn!"
Mạnh Hạ lạnh lùng lên tiếng.
Nhưng xuống tay không chút lưu tình, giết tới Thanh Liên Tiên Vương.
Nhưng còn chưa bước ra được mấy bước, một cảnh báo dâng lên từ trong lòng, vừa định mượn lực lượng Tiên Linh Đồ.
Nhưng vẫn quá muộn!
Phốc!
Một thanh trường mâu tương tự như trường mâu trong tay hắn xuyên qua mi tâm hắn, đầu kia của trường mâu nằm trong một bàn tay chạm trổ như bạch ngọc.
"Lục Thần...... Mâu?"
Mạnh Hạ cảm thụ được thần lực cùng huyết dịch trong cơ thể nhanh chóng xói mòn, trong mắt lộ vẻ không dám tin.
Hắn chậm rãi quay đầu, liền thấy một đạo thân ảnh áo xanh từ trong hư không hiện lên.
Phốc!
Lục Thần Mâu trong tay Lý Trường Sinh run lên, thân thể Mạnh Hạ cũng chỉ còn lại một tấm da người.
"Làm càn!"
Một đạo thanh âm đinh tai nhức óc, phẫn nộ từ bên kia đại trận truyền ra, một màn sáng màu lam nhạt, kéo gã Thần Vương đang giao thủ với Cố lão kia trở về trong Hỗn Độn.