Thời gian thấm thoát thoi đưa, kể từ ngày Vũ Hóa Môn xuất hiện Kết Anh thiên tượng, thời gian đã trôi qua ba tháng.
Trong ba tháng này có khá nhiều việc đã xảy ra. Điển hình như Vũ Hóa Môn bắt đầu sai đệ tử đi phát thiếp mời, tham dự Kết Anh đại điển.
Đan Huyền Môn từ hai tháng trước cũng đã nhận được thiếp mời. Trên đó ghi rõ ràng, Kết Anh đại điển sẽ diễn ra vào mười năm sau.
Đồng thời trên thiếp mời cũng ghi rõ tu sĩ Kết Anh chính là Vũ Thiên Tử, một trong những trưởng lão của Vũ Hóa Môn.
Hắn sở hữu thiên phú Kim, Thủy song linh căn, tuổi mới hơn trăm liền thành công Kết Anh và hắn được mọi người cho là kẻ có khả năng vấn đỉnh cảnh giới Hóa Thần nhất Đại Ly Quốc trong vạn năm nay.
Còn về phía Hoang Thần, trong ba tháng này những việc hắn làm đơn giản liền là: Luyện đan, tu luyện, rồi lại tiếp tục luyện đan. Thi thoảng hắn cũng sẽ xuống núi chỉ điểm Tô Hạo và Lăng Vũ Dao về vấn đề tu luyện.
...
Đan Huyền Sơn - Động Phủ của Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi.
Hoang Thần mở cánh cửa phòng luyện đan đi ra ngoài. Trên mặt hắn lúc này hiện lên vẻ vui mừng, thầm nói: "Hiện tại với kỹ thuật luyện đan của ta thì ta đã có thể thuần thục luyện chế các loại đan dược bậc hai.
Kế tiếp ta phải nhanh chóng luyện chế đan dược bậc ba để phụ trợ tu luyện. Ba tháng này tập trung vào luyện đan khiến cho linh lực của ta tiến triển khá chậm chạp".
Nói xong, Hoang Thần liền đóng cái cửa phòng luyện đan lại, rồi hắn liền hướng về cầu thang đi đến. Sau khi lên lại phòng khách, Hoang Thần liền tản mát một chút thần niệm ra, bắt đầu dò xét xung quanh.
Thần nhiệm của hắn rất nhanh liền bao quanh cả tòa động phủ. Nhưng sau một hồi, Hoang Thần liền thu hồi thần niệm lại, rồi hắn nghi hoặc tự hỏi:
"Thanh Nghi lại đi đâu rồi? Ta nhớ ở Đan Huyền Môn làm gì có tiệm y phục nào đâu, thử tra xét xung quanh xem".
Nói xong, Hoang Thần lại sử dụng thần niệm nhưng thần niệm lần này phạm vi lại được mở rộng. Rất nhanh liền bao quanh vài dặm xung quanh động phủ.
Thần niệm của hắn đảo qua rất nhiều chỗ, rồi đến cuối cùng thần niệm của hắn đảo qua một khu ruộng có trồng nhiều loại dược thảo, đây chính là linh điền của Hoang Thần và Tiêu Thang Nghi.
Nhưng bỗng dưng phát hiện cái gì, Hoang Thần liền hóa thành một tia sáng bay qua cửa sổ, rồi nhằm thẳng phía linh điền bay đi.
Một lúc sau, hắn đã bay đến linh điền.
Hoang Thần vừa bay đến linh điền liền trong thấy một bóng hình quen thuộc đang đứng gần đó, mà người đó chính là Tiêu Thanh Nghi.
Hôm nay nàng vẫn mặc trang phục như mọi ngày, một bộ váy liền áo, phía trên có thêu một đóa huyết liên. Nhưng điều làm Hoang Thần chú ý là vật nàng đang nắm.
Chỉ thấy một tay của Tiêu Thanh Nghi đang nắm lấy cổ của một con chuột, còn một tay khác của nàng đang không ngừng chọc chọc vài cái mũi nhỏ của nó, khiến cho con chuột này liên tục kêu mấy tiếng: "Chít chít"
Con chuột này có màu vàng, bộ dáng của nó khá giống chuột hamster nhưng lại là phiên bản lớn hơn. Kích cỡ của nó đại khái nganh một con lợn con, mà theo Hoang Thần được biết thì đây là Tầm Kim Thử, là một loại yêu thú am hiểu việc tìm linh dược và khoánh thạch.
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bề ngoài Hoang Thần vẫn bình thường, không có lộ ra biểu hiện gì thường gì.
Còn Tiêu Thanh Nghi khi cảm nhận được Hoang Thần đến, nàng liền rời sự chú ý khỏi con chuột trong tay, rồi ngẩng đầu nhìn hắn, nàng cười nhẹ hỏi ra: "Chắc hẳn ngươi cũng đã thuần thục luyện chế các loại đan dược bậc hai a".
Hoang Thần nghe nàng hỏi, cũng gật đầu trả lời lại một câu: "Ừm, hiện tại đan dược bậc hai ta đều đã thuần thục hết rồi". Vừa nói xong, Hoang Thần liền dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về con Tầm Kim Thử đang bị Tiêu Thanh Nghi túm lấy, rồi hắn nghi hoặc hỏi.
"Đây là Tầm Kim Thử?"
Nghe thấy thanh âm nghi hoặc của Hoang Thần, Tiêu Thanh Nghi cúi đầu nhìn con chuột này một cái, rồi lại ngẩng đầu lên, mỉm cười nói: "Ừm, xác thứ đây là một con Tầm Kim Thử.
Khi nãy, ta vừa mới đi ra linh điền để kiểm tra thì phát hiện ra con chuột này đang đào trộm linh dược. Nó vừa nhìn thấy ta liền muốn bỏ chạy, nhưng chưa được vài giây liền bị ta bắt lại, ta cũng không ngờ lại bắt được một con Tầm Kim Thử".
Thanh âm của Tiêu Thanh Nghi mang theo mấy phần cổ quái nói. Sai đó nàng lại cúi đầu xuống, con Tầm Kim Thử nãy giờ vẫn kêu: "Chít chít" khi nó thấy nàng quay đầu xuống, nó liền im miệng lại rồi bắt đưa cúi cái đầu nhỏ lại.
Tiêu Thanh Nghi trông thấy cảnh này thì khẽ che miệng cười, rồi nàng nói: "Thật đáng yêu tiểu gia hỏa".
Còn Hoang thần đứng ở bên trông thấy cảnh này, hắn liền lắc đầu, cười khổ một cái rồi nói: "Được rồi, ngươi mau ký khế ước với nó a, đã nghĩ ra tên gì chưa?".
"Tên ư?" Tiêu Thanh Nghi thầm nghĩ. Sau đó nàng liền mỉm cười nói: "Vậy đặt tên là Đại Bảo, được chứ?".
"Đại Bảo sao?" Hoang Thần nghe nàng nói xong, cũng gật đầu một cái, đồng tình nói: "Con chuột này lông vàng hơn nữa còn rất to béo, đặt cái tên Đại Bảo rất hợp".
Hoang Thần vừa nói xong thì Tiêu Thanh Nghi đã tự cắt một vết nhỏ trên ngón tay, ở vết thương đó chảy ra một giọt máu rồi rất nhanh khép lại.
Giọt máu đó chảy lên đầu của Đại Bảo, khiến cho phần lông trên đầu nó chuyển sang huyết sắc. Nhìn giọt máu của mình đã dính lên đầu của Đại Bảo, Tiêu Thanh Nghi bắt đầu tự nhẩm vài đạo chú ngữ.
Còn Hoang Thần đứng ở bên cạnh thì đứng im, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn xem.
Rồi vài phút sau, Tiêu Thanh Nghi ngừng lại việc lẩm bẩm chú ngữ, rồi từ trên tay nàng bỗng dưng xuất hiện một cái lục mang tinh trận. Không chút do dự nàng liền dùng nó ấn vào đầu của Đại Bảo.
Pháp trận kia khi chạm đến đầu của Đại Bảo thì nó bắt đầu thu nhỏ lại, rồi chìm vào trong óc của Đại Bảo.
"Thành Công Rồi" Hoang Thần đứng ở một bên nhàn nhạt nói.
"Ừm, Đại Bảo mới chỉ là một con Tầm Kim Thử cấp một nên ký kết tương đối dễ" Tiêu Thanh Nghi trả lời. Vừa nói, nàng liền buông tay ra khiến cho đại bảo rơi xuống đất.
Vừa rơi xuống, nó liền kêu: "Chít chít" vài tiếng rồi nó bắt đầu dùng cái đầu nhỏ cọ cọ chân của Tiêu Thanh Nghi.
Rồi sau đó, nó ngẩng đầu lên, dùng một cái chân trước cửa mình rồi chỉ vào miệng, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong.
Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi nhìn thấy cảnh này thì cũng hơi hơi im lặng một chút.
Hoang Thần không nhịn được nói ra: "Thật là một con chuột tham ăn". Rồi sau đó hắn liền lấy từ nhẫn trữ vật ra một gốc Huyết Sâm, ném cho con chuột này ăn.
Làm xong việc này, Hoang Thần liền quay ra nói chuyện với Tiêu Thanh Nghi một lúc, rồi sau đó Hoang Thần biểu thị bản thân muốn học hỏi về tri thức luyện đan thì hai người cùng một chuột bay về động phủ để nói chuyện.
...
Khoảng một giờ sau.
"Phương pháp là như này, ngươi đã hiểu chưa?" Tiêu Thanh Nghi ngồi cạnh Hoang Thần vừa ôm Đại Bảo vừa nói.
Còn Hoang Thần khi nghe nàng nói xong, liền thoát ra khỏi trạng thái đốn ngộ. Rồi hắn cảm kích nói: "Ừm, ta đã hiểu rồi. Cảm ơn ngươi vì đã chỉ dạy".
Sau đó Hoang Thần liền hỏi Tiêu Thanh Nghi một số vấn đề nữa về luyện đan. Rồi nàng nhất nhất giải đáp, không hề lộ vẻ mất kiên nhẫn.
Điều này khiến cho Hoang Thần liên tục cảm thán: "Có một cái bách khoa toàn thư di động thật tốt a"
Rồi thời gian lại trôi qua một giờ nữa.
Hoang Thần sau khi nghe Tiêu Thanh Nghi giảng giải xong tri thức luyện đan. Hắn liền muốn lập tức đi thử ngay, muốn đi đến Địa Hỏa Phòng.
...