Tu Tiên:vừa Bắt Đầu Lại Có Tu Vi Kim Đan

Chương 1 - Hoang Thần

Ngày X Tháng X Năm 20XX

Việt Nam Thành Phố X Khu phố X

Tại nơi này đang có rất nhiều cảnh sát vây quanh, xe cảnh sát đã bao lấy nơi này tiếng còi báo động thì vang lên ing ỏi, cảnh sát thì đang đi đi lại lại ghi chép thứ gì đó dường như ở nơi này vừa xảy ra một biến cố lớn.

Đằng xa có một người phụ nữ trung niên đang ôm một thi thể của một thanh niên khóc rống,trên người thanh niên này tràn đầy vết máu, vết xước và đặc biệt là trên đầu cậu ta có một vết thủng sọ, đây là vết thương do va chạm quá mạnh gây nên.

"Ôi! con ơi sao mày lại bỏ mẹ đi hả con" người phụ nữ trung niên vừa khóc vừa ôm thi thể của thanh niên kia không bỏ, trên gương mặt bà lúc này dường như lại già đi mấy tuổi , sự ra đi của thanh niên kia là một mất mát lớn đối với bà.

Đúng lúc này một thanh niên cảnh sát đi đến,thấy bà ôm thanh niên kia ngồi ngồi khóc nước mắt dàn dụa , thanh niên cảnh sát có vẻ không đành lòng nhưng vẫn nói ra "Thưa bà theo giám định pháp y , thì con trai của bà chết do tai nạn giao thông,chúng tôi vô cùng nuối tiếc trước sự ra đi của con trai bà đồng thời theo camera ghi lại thì người gây tai nạn giao thông đã bỏ trốn, hiện tại chúng tôi đang cố gắng truy bắt hắn ta".

Nghe thấy cảnh sát nói vậy người phụ nữ trung niên có vẻ kích động quá liền sỉu luôn tại chỗ, thấy vậy cảnh sát liền cho người đỡ người phụ nữ trung niên đi chỗ khác.

Đám người xung quanh vốn từ lâu đã vây kín mít bên ngoài nhưng trở ngại do cảnh sát ngăn cản nên chỉ có thể vây xem." Thanh Niên này số mệnh cũng thật là khổ, lại chết tức tưởi ngay cái tuổi đẹp nhất của đời người" một người đàn ông trong trong đám người vây xem có vẻ cảm khái và tiếc nuối nói.

"Ừ, đúng vậy cậu ta còn quá trẻ cuộc đời vẫn còn nhiều điều cần khám phá vậy mà lại chết như thế" một người đàn ông khác đáp lại.

Đám người thấy vậy cũng nhao nhao bắt đầu tán chuyện,tới một lúc sau cánh sát đã đem thi thể của thanh niên và người phụ nữ trung niên rời đi thì mọi người mới tán đi,đường phố trở lại bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

....

Thiên Lam Đại Lục, Đông Cực Vực, Đại Ly Quốc,

Hắc Nham Sơn Mạnh tại trong một bí cảnh nào đó.

Hiện tại là giữa trưa nhưng trong bí cảnh này lại không có mặt trời chỉ có những ánh sáng trắng chiếu từ bầu trời xuống khu rừng nơi đang có một người đang nằm ở đó.

Có vẻ như ánh sáng đã đánh thức người đang ngủ,"A đầu đau quá!" Một âm thanh trẻ trung từ trong miệng hắn vang lên,người phát ra âm thanh là một nam nhân mặc lấy một bộ trường bào màu trắng phía trên có tiêu chí lấy những hoa văn màu vàng kim, một mái tóc dài ngang vai.

Tuy nhiên tướng mạo của nam nhân này lại khác xa so với giọng nói của hắn, một thân lần da khô héo, cơ thể gầy gò tới mức có thể thấy được xương, gương mặt tràn đầy những nếp nhăn.

Mất một lúc sau nam nhân mới hoà hoãn lại,có vẻ như đau nhức đã qua hắn vừa đứng dậy , miên mam bất định tự hỏi "ở đây là đâu?" thì đột nhiên một cơn đau đầu truyền đến , khiến cho cơ thể gầy yếu của hắn miễn cưỡng mới có thể đứng được lại ngã xuống.

Hắn cắn răng, cơ thể lăn qua lăn lại trên mặt đất gương mặt kìm nén đến đỏ bừng trong đầu thì đang thừa nhận những ký ức từ cơ thể này truyền vào.

Chủ nhân gốc của cơ thể này tên là Hoang Thần, vốn là cô nhi bị một lão già nhặt được đem về Thanh Ngưu Thôn lão đặt tên cho hắn theo tên trên mộc bài được treo trên cổ hắn là" Thần " còn họ "Hoang" là do khi nhặt được hắn là ở hoang sơn dã lĩnh nên mới đặt như vậy, hắn cứ thế sống nương tựa với lão già vui vẻ ở Thanh Ngưu Thôn hắn cùng lão giả sống trong một ngôi chùa cũ nát,sáng hắn cùng lão già đi ăn xin tối đến lại được kể chuyện cho nghe , rồi đến khi năm hắn bảy tuổi lão già chết do bệnh tật.

Bảy tuổi hắn rất khó có thể chịu được một đả kích lớn như vậy nên đã ngồi ôm thi thể lão già không rời mấy ngày liền, đến khi người trong thôn phát hiện hắn ngất xỉu do quá đói trong khi tay vẫn ôm chặt cánh tay lão già.

Người trong thôn khó khăn lắm mới tách tay hắn ra khỏi người lão, một bên hỗ trợ đem đi chôn một bên vừa phải an ủi tinh thần của hắn, cứ thế hắn sống cuộc sống sinh hoạt của một tên ăn mày như trước nhưng lần này không còn lão già đi theo chỉ còn mình hắn.

Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn suốt ba năm liền đến khi hắn mười tuổi một biến cố ập tới thay đổi cả vận mạng của hắn.

Một đám người đứng trên phi kiếm, dẫn đầu là một tu sĩ trung niên mặc áo bào màu xanh nước biển có vẻ là người cầm đầu ,sau lưng hắn là đám người mặc trang phục tương tự nhưng lại là màu trắng.

Bọn hắn đến trước cổng thôn thì thôn trưởng và các người dân bao gồm cả hắn đã quỳ xuống từ lâu , tuy nhiên người trung niên kia chỉ phất tay một cái tất cả mọi người đều bị một cỗ lực lượng khổng lồ kéo bật dậy.

Bọn hắn cũng nói rõ lai lịch và ý đồ đến, bọn hắn đều là đệ tử Phi Tiên Tông một trong ngũ đại phái của Đại Ly Quốc, đến thôn với mục đích chiêu nạp đệ tử.

Nghe hắn nói vậy mọi người đều muốn thử,tuy nhiên lời nói của trung niên thốt ra lại khiến mọi người như bị tạt gáo nước lạnh"tông môn chỉ tuyển nhận đệ tử có niên linh thấp hơn mười hai , cao hơn sẽ không nhận".

Thế là mọi đứa trẻ niên linh thấp hơn mười hai của thôn được tuyển ra chỉ có khoảng hai mươi người, bao gồm cả hắn mọi người lần lượt được phát cho một viên đá.

Khi chạm vào ai phát ra vầng sáng sẽ được tuyển chọn, còn những đứa trẻ không làm viên đá phát sáng thì chỉ nhận được một câu" ngươi không có thiên phú về phương diện này".

Đến cuối cùng chỉ có ba người được tuyển chọn bao gồm cả hắn, hắn làm cho viên đá sáng lên bốn màu, hai người còn lại thì cho viên đá sáng lên năm màu.

Hắn được mang đi đến nơi tụ họp nơi mà các đứa trẻ được tuyển chọn đã chờ sẵn, ở đây tụ tập khoảng tám mươi đứa trẻ đa số là người từ thôn được tiếp đến,đến đây nhờ hỏi thăm tin tức mới biết được viên đá kia là trắc linh thạch, nếu làm cho viên đá kia sáng lên màu càng ít thì sau này con đường thành tiên sẽ dễ dàng hơn còn nhiều thì ngược lại sẽ càng khó khăn.

Hắn ở đó vài ngày ngược lại cũng giao không ít hảo bằng hữu, cuối cùng được một con tàu khổng lồ không biết là vận hành từ gì bay từ trên trời tới đón.

Đến khu tạp dịch của phi tiên tông hắn bắt đầu tiếp xúc với các tri thức của tu chân giới đồng thời sau bốn tháng cuối cùng cũng cảm ứng ra luồng linh khí thứ nhất bước vào Ngưng Khí tầng một trở thành đệ tử ngoại môn của phi tiên tông.

Trở thành tu chân môn phái đệ tử khiến cho cuộc sống của hắn thanh nhàn đi rất nhiều buổi sáng tu luyện,buổi chiều luyện tập pháp thuật, buổi tối lấy tu luyện thay giấc ngủ, đôi khi cũng sẽ tham gia vào hoạt động của môn phái.

Cuộc sống cứ thế bình lặng đến năm hắn ba mươi năm tuổi đến lúc này tu vi của hắn lại mắc kẹt ở ngưng khí tầng sáu mất hơn bảy năm vẫn chưa thể đột phá bình chướng trở thành tu sĩ Ngưng Khí Hậu Kỳ.

Lúc này hắn quyết định đi ra ngoài rèn luyện, với tính cách cẩn thận của mình hắn rất an toàn khi nghe ngóng tin tức,nhưng những thứ hắn nghe được chỉ là những câu chuyện nhảm nhí và một số di tích không có thật.

Tuyệt Vọng! Hắn tuyệt vọng khi nghĩ rằng cả đời này của mình sẽ chỉ có thể dừng lại tại Ngưng khí tầng sáu, hắn không cam tâm nhưng không thể làm gì vì thiên phú của mình quá kém.

Tuy nhiên vào một buổi đem hắn đang trong rừng trên đường trở về tông môn lại nghe được tiếng đấu pháp, hắn quay ra nhìn thì phát hiện ra rằng đây là trận đấu pháp giữa hai tên Ngưng Khí tầng chín.

Hắn bị dư âm dọa sợ nhanh chóng kiếm chỗ trốn, trốn được một lúc nghe thấy tiếng đấu pháp đã đừng lại hắn thò đầu ra thì phát hiện hai tên tu sĩ đã lưỡng bại câu thương.

Hắn nhanh chóng bổ đao cướp đoạt nhẫn trữ vật, sau đó hắn nhanh chóng trở về tông môn, trở về căn phòng của mình kiểm kê thu hoạch.

Điều khiến hắn vui mừng là bên trong nhẫn trữ vật tồn trữ một lượng linh thạch lên tới hai ngàn viên và một số đan dược cho luyện khí kỳ thậm chí có cả một viên trúc cơ đan vài dược tài cho trúc cơ đan.

Tiếp theo trong ba năm hắn dựa vào số tài nguyên khổng lồ tích lũy được một đường tấn thăng lên tới Ngưng Khí tầng chín, dựa vào hơn một ngàn khối linh thạch thu mua số dược liệu còn thiếu của trúc cơ đan, hối đoái thành công một viên nữa bắt đầu bế quan xung kích trúc cơ kỳ.

Bốn năm sau hắn thành công xuất quan tu vi tăng lên trúc cơ kỳ nhờ đó tấn thăng lên đệ tử nội môn, sau khi thành đệ tử nội môn hắn nhận nhiệm vụ săn giết hải yêu.

Sau khi săn giết thành công hắc phá ngực đầu hải yêu kia ra tìm được một mảnh linh thạch kỳ lạ, nhờ sự hiếu kỳ của mình hắn tra tư liệu biết được viên linh thạch kỳ lạ đó vậy mà lại là một viên cực phẩm linh thạch.

Nhờ vào mảnh cực phẩm linh thạch hắn liền hơn một trăm tuổi tu luyện tới trúc cơ đỉnh phong bước vào hàng ngũ giả đan, lúc đầu cũng có kẻ nghi ngờ hắn nhặt được bảo vật liền có ý đồ với hắn kết quả không ngoài ý liệu,cỏ trên mộ mấy tên đó đã mọc cao nửa thước.

Trong một lần hắn nhận lời mời thăm dò dich thích cùng vài tên tu sĩ cùng giai tham dò di tích, kết quả vậy mà phát ra một viên kim nguyên đan, đan dược có thể giúp người sử dụng chắc chắn kết đan thành công đã thất truyền cả vạn năm.

Mọi người không ai chịu nhường ai kết quả lao vào hỗn chiến, trong trận chiến Hoang Thần chui chỗ trống thừa dịp không ai để ý trộm kim nguyên đan bỏ chạy.

Kết quả hắn bị truy sát tới mức phải dùng cả bí pháp hao tổn thọ mệnh để chạy trốn cuối cùng chạy vô bí cảnh này nhưng vì cơ thể đã quá suy nhược nên đã chết đi.

...

"Không ngờ ta lại thật xuyên qua, vậy mà lại xuyên vào một kẻ có cùng tên với ta, quả thực quá là trùng hợp" hắn vừa cảm khái vừa đứng dậy vừa định di chuyển thì một tiếng hổ gầm truyền ra.

....

(Còn tiếp)

Truyện mới tiếp nối sau sự thất bại thảm hại của truyện cũ.

Bình Luận (0)
Comment