Tử Vong Khai Đoan

Chương 128

Dịch: Shun​

Tượng đá hình đầu người! Đó là một thứ dấu ấn của nền văn minh thời tiền sử mà chỉ riêng Đảo Phục Sinh thật và Đảo Phục Sinh giả - nơi được các nước dựng lên để làm thắng cảnh du lịch mới có. Chỉ khác một cái là thật còn một cái là giả. 

Những tượng đá hình đầu người thật này đã có niên đại tồn tại vô cùng lâu, thậm chí đã đã tồn tại từ trước khi loài người xuất hiện. Ngoài một số ít người biết rõ về văn minh Atlantis thì hầu như cả loài người, không ai biết nguồn gốc của những tượng đá này là từ đâu ra… và chúng có tác dụng gì.

Mãi đến lúc này, những tượng đá khổng lồ này mới phát huy tác dụng thật sự của chúng. Mỗi một tượng đá hình đầu người đều bắn ra ánh sáng trắng sáng rực từ trong mắt. Trên đảo có ít nhất là mấy nghìn tượng đá hình đầu người, chính vì vậy nên cảnh tượng lúc này biến thành vô số cột sáng trắng từ trên đảo bắn lên không trung. Mà càng thêm kỳ diệu là những cột sáng trắng này lại không đi theo đường thẳng tắp, mà khi đi đến giữa không trung rồi bắt đầu uốn cong và cùng hội tụ lại tại một điểm, biến thành một màn sáng trắng sáng rực bao phủ toàn bộ Đảo Phục Sinh. Chỉ sau giây lát, cả Đảo Phục Sinh đã sáng như ban ngày. Nhưng một lát sau, ánh sáng của màn sáng đó dần tắt đi rồi biến mất, mọi người có mặt đều cảm thấy dường như không có gì thay đổi. Một màn hoành tráng vừa rồi chẳng lẽ chỉ là để vui mắt hay sao?

Nhưng mấy vị cường giả Chân Ma cấp trên Đảo Phục Sinh thì lại sắp lòi rơi con mắt ra ngoài mất rồi! Cũng chỉ có những kẻ có được trường khí thế như bọn họ mới có thể cảm nhận rõ ràng. Làm sao lại không có gì thay đổi cho được? Phải là gần như đã làm hoàn toàn thay đổi Đảo Phục Sinh mới đúng!

Trường khí thế ! Nói chính xác một cỗ áp lực cùng loại với áp lực của trường khí thế đột ngột xuất hiện bao trùm toàn bộ Đảo Phục Sinh. Cảm xúc hoặc ý chí của trường khí thế này là thứ rất khó hình dung, nó chỉ nhằm vào tội nghiệt mà thôi! Đây là một trường khí thế chống tội nghiệt vô cùng lớn, chẳng những có thể bao phủ toàn bộ Đảo Phục Sinh mà cả vùng biển 10km xung quanh đảo cũng đều nằm trong tầm bao phủ, thậm chí không trung cách đảo nghìn mét cũng nằm trong tầm bao phủ, giống như một cái chụp lớn bao bọc Đảo Phục Sinh lại. Đây thực sự là một trường khí thế khổng lồ tới mức khó mà hình dung!

Dưới sự bao phủ của trường khí thế kia, những đám tội nghiệt thoát ra khỏi Kẻ Sa Đọa sau khi chúng bị bọn Bùi Kiêu tiêu diệt bỗng nhiên như sôi trào, phát ra những tiếng xèo xèo, giống như bản thân nó cũng là một loại sinh mạng vậy. Đám khí đen này sôi sục một hồi rồi sau đó chợt nổ tung giữa không trung, vụ nổ thậm chí còn hất bay mất Tự Do Linh Hồn đứng gần đó. Sức nổ của chúng hoàn toàn không khác gì thuốc nổ mạnh, chỉ khác là không có ánh sáng, khói lửa mà chỉ thấy những vòng sóng xung kích lan tỏa thôi.

Tình cảnh như vậy đúng là làm người ta quá mức kinh ngạc! Trên đời lại có trường khí thế lớn đến như vậy tồn tại? Hơn nữa uy lực của cái trường khí thế đó lại khủng bố đến thế? Đó mà là trường khí thế khỉ gì nữa? Rõ ràng là khắc tinh của tội nghiệt đó chứ!

Khi Bùi Kiêu thấy đám tội nghiệt kia nổ tung, đầu tiên hắn cũng hơi bàng hoàng, có điều sau đó cũng nhanh chóng bình tĩnh lại. Theo như những tin tức đến nay đã biết, nhất là tin tức về việc chính phủ thế giới khai quật di tích Atlantis, vậy thì chuyện vừa nãy gần như có thể nói là đương nhiên.

Nếu như trước kia, văn minh Atlantis cũng đã gặp phải sự kiện quỷ quái thực thể hóa, vậy thì đương nhiên người Atlantis sẽ dùng sức mạng của khoa học kỹ thuật để chống lại quỷ quái. Ở thời đó có sự tồn tại của Kẻ Sa Đọa hay không thì không dám chắc, nhưng thành phần cấu tạo chính của quỷ quái chắc chắn vẫn là tội nghiệt. Nếu có một trường khí thế chống tội nghiệt bao trùm cả một thành phố, vậy thì còn sợ gì quỷ quái đột ngột thực thể hóa rồi tấn công cư dân thành phố nữa đây?

Hơn nữa, mặc dù đối với quỷ quái Chân Ma cấp thì trường khí thế này có hiệu quả không lớn, nhưng chắc chắn là vẫn sẽ hạn chế được sức mạnh của quỷ quái Chân Ma cấp. Nhiều thì không dám nói nhưng làm suy yếu đi 30 – 40% là hoàn toàn không thành vấn đề. Như vậy, trường khí thế này quả thật đáng được gọi là khắc tinh của quỷ quái.

(Có điều, một trường khí thế như thế này chắc chắn là tiêu tốn rất khổng lồ, chắc hẳn khổng thể nào liên tục mở ra 24/24. Đó là thứ nhất, mà thứ hai thì trường khí thế này vẻn vẻn chỉ có hiệu quả với Chân Ma cấp thông thường là hết cỡ, còn với Chân Ma cấp đỉnh cao thì gần như không có bất cứ tác dụng gì, càng không cần nói tới thực thể trên bầu trời kia... Có lẽ ngoài trường khí thế này, chính phủ sẽ còn phương pháp nào khác để tấn công quỷ quái? )

Bùi Kiêu thở dài một tiếng rồi nói với mọi người xung quanh: “Đi thôi! Chúng ta đi giúp tổ chức linh hồn của các quốc gia khác!” Nói xong, hắn lập tức thiêu đốt Tiêu Chuẩn Năng Lượng rồi chạy vụt đi trước.

Những người còn lại hơi sững sờ những cũng lập tức theo sau hắn mà không bàn cãi gì. Cho dù lúc trước Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc có thù oán gì với tổ chức linh hồn các nước Âu Mỹ, nhưng lúc này thì tất cả đều đang đứng ở cùng phe ‘loài người’, tập đoàn Kẻ Sa Đọa đang là kẻ thù chung. Vậy nên nếu mình đã giải quyết xong đối thủ của bản thân, thì không thể nào ngồi yên một chỗ nhìn người khác bị chém giết. Phải thừa dịp đám Kẻ Sa Đọa còn chưa chiến thắng tổ chức linh hồn của các quốc gia khác, xông lên trước sau đánh gọng kìm, ‘thông ass’ bọn chúng mới là khôn ngoan!

Chính vì như thế, khi Bùi Kiêu đưa ra đề nghị thì mọi người chẳng những không phản đối, mà ngược lại còn có vẻ phấn khích vì mới thắng trận, tất cả đồng loạt theo sau Bùi Kiêu tiến lên.

Quốc gia có nơi đóng quân gần Trung Quốc nhất là nước Đức. Trong nơi đóng quân của nước Đức thì không chỉ có thành viên của Tổ Chức Linh Hồn nước Đức mà còn có mấy tổ chức linh hồn nữa của Châu Âu cũng ở đấy. Dù sao thì cả Đảo Phục Sinh cũng chỉ có sáu quốc được trú đóng thôi, nhưng cả thế giới thì lại có tới mười bảy tổ chức linh hồn. Thế nên ngoài Trung Quốc ra thì mỗi khu còn lại gần như đều có hai hoặc ba quốc gia cũng đóng giữ.

Tình hình nơi đóng quân của tổ chức linh hồn nước Đức lúc này cũng là như thế, đang có khoảng bốn năm trăm tên Tự Do Linh Hồn tự thân chiến đấu, đối thủ của bọn họ là hơn một trăm tên linh hồn sa đọa có đôi cánh đen. Tuy về số lượng thì dường như Tự Do Linh Hồn có ưu thế tuyệt đối, nhưng tình cảnh chiến trường thì lại hoàn toàn trái ngược, có thể nói là Tự Do Linh Hồn đang bị vây đánh, tàn sát!

Nguyên nhân là bởi vì Kẻ Sa Đọa có đôi cánh chim, có thể tự do bay lượn trên không trung. Ở thế giới bên ngoài thì điểm ấy cũng chẳng ảnh hưởng gì vì bất kỳ linh hồn nào cũng có thể bay, có cánh thì cùng lắm là linh hoạt hơn một chút, đánh nhau chưa chắc ai sợ ai. Thế nhưng đây lại là Đảo Phục Sinh, tại đây linh hồn cũng chịu sự trói buộc của trọng lực, nhưng kẻ nào có cánh thì vẫn có thể bay được. Có thể nói rằng: có thể bay cũng đồng nghĩa với việc có thể thoải mái vây đánh kẻ khác, cho dù quân số của đối phương có đông hơn nhiều thì bản thân cũng sẽ không thể nào bị bao vây!

Tình hình lúc này chính là như vậy. Trên trăm tên Kẻ Sa Đọa đang bay giữa không trung cách mặt đất khoảng 4 – 5m, cứ một lúc thì mấy tên lại cùng đồng loạt lao xuống dùng Thiên Sinh Vũ Khí vây đánh một Tự Do Linh Hồn. Chỉ một người thì làm sao có thể cản nổi cả một đám vọt xuồng bất ngờ từ trên trời? Người này lập tức sẽ bị chém thành mảnh nhỏ, thậm chí không ít người còn tiêu tan ngay tức khắc. Phe Tự Do Linh Hồn đang vô cùng hoảng loạn còn Kẻ Sa Đọa thì chiếm được thế chủ động tuyệt đối.

Ở một chỗ cách đó không xa, một thiếu nữ cả thân thể chìm trong làn khói đen đang đấu với vị trung niên tướng mạo hiền hòa. Thiếu nữ có một mái tóc màu nâu đỏ dài đến eo, mặc một bộ đồ bó dường như dính sát vào da màu đen, tốc độ di chuyển cực nhanh. Nhưng điều làm người ta khó hiểu là thân hình của cô ta lại có vẻ mờ ảo, không rõ, như thể có gì đó bóp méo ánh sáng chiếu qua cô. Ở phía sau cách cô khoảng 2 – 3 cm lại có một vật thể nhìn giống như một cái bóng màu đen, mà từng đường nét của bóng đen đó lại giống y như cô gái kia… Rõ ràng cái bóng đó chính là bản sao của cô gái!

Hơn nữa, cái bóng đen này dường như cũng không phải chỉ là một hình ảnh hư ảo, mà là vật chất thực sự. Mỗi khi cô gái này đưa cây dao găm trong tay ra tấn công vị trung niên thì cái bóng đen này cũng lập tức làm động tác y hệt như cô ta, hơn nữa lúc bóng đen đó đánh trung vị trung niên thì cũng sẽ tạo ra âm thanh va chạm giống như Thiên Sinh Vũ Khí mà cô gái sử dụng. Quả đúng như đằng sau cô gái bỗng xuất hiện thêm một cô ta thứ hai vậy!

Mà vị trung niên này cũng chính là cường giả Chân Ma cấp của nước Đức – người đã có mâu thuẫn với Bùi Kiêu trước khi hội nghị bố trí phòng ngự bắt đầu. Hai tay hắn lúc này đang đeo một đôi Thiên Sinh Vũ Khí có dạng bao tay, đôi găng tỏa ra ánh sáng màu xanh lam rực rỡ, mỗi khi nắm đấm hắn vung lên là từng chùm sáng màu xanh lam chớp nháy liên hồi. Hơn nữa, tốc độ di chuyển của vị trung niên này còn nhanh đến mức thần kỳ, khắp nơi đều thấy bóng hắn, mỗi giây đều tung ra vài cú đấm, vậy nên cô gái cùng cái bóng đen sau lưng đều chỉ biết di chuyển tránh né. Tuy cô gái có lợi thế bay được nhưng thế chủ động rõ ràng là hoàn toàn nằm trong tay vị trung niên kia.

“Ronnie! Hóa ra đúng là ngươi không chết! Ta thật sự lấy làm lạ đấy. Lúc ấy rõ ràng là ngươi đã bắt đầu tiêu tán. Tên Rocky kia làm thế nào mà cứu sống được ngươi vậy! Mà giờ ngươi rõ ràng là đã có trường khí thế. Sao ngươi có thể thành tựu được Chân Ma cấp!” Vị trung niên vừa liên tục chạy vòng quanh tấn công vừa hét lớn hỏi với thái độ kinh ngạc.

Cô gái kia tuy không thể đối chọi được với thế công cũng như tốc độ mãnh liệt của vị trung niên, nhưng nhờ có cái bóng đen kia đỡ đòn thay và đôi cánh có thể bay thoát đi bất cứ lúc nào nên tuy đánh không lại nhưng vị trung niên cũng không gây được tổn thất gì cho cô ta. Cô ta vừa bay vòng vòng chờ dịp vọt xuống vừa cười khanh khách: “Nowitz ơi, ngươi tự đại quá đấy! Ai nói với ngươi là bắt đầu tiêu tán thì chắc chắn là sẽ chết vậy? A ha ha, có phải ngươi đang rất thèm thuồng ta? Muốn chơi ta? Dùng miệng hay là xx? Mà đúng là đã nhiều năm rồi chúng ta không làm cùng nhau đấy nhỉ? Ha ha, có muốn thử kiểu mới lạ trên trời với ta không? Chắc là sẽ rất thú vị đấy...”

Vị trung niên Nowitz lập tức giận đến tím bầm mặt, ánh sáng màu xanh lam trên đôi găng của hắn cũng theo đó mà càng trở nên rực rỡ hơn rất nhiều. Nhưng cô gái kia lại có thể bay được, vừa thấy ánh sáng của đôi găng thay đổi thì đã lập tức bay vút lên cao. Lúc bay cao khoảng 10m rồi, cô ta mới tiếp tục cười khanh khách: “Lam Quyền Thánh Sứ? Tiếng tăm của cái danh hiệu này thật là lớn đấy! Những năm qua, dù ta luôn phải trốn chui trốn lủi, nhưng cái danh hiệu này vẫn thường dội vào bên tai. Người ngoài có nhiều kẻ thậm chí còn phỏng đoán rằng ngươi đã đạt đến Chân Ma cấp đỉnh cao, hiện giờ chỉ đang chờ cơ hội để đánh một trận với Kẻ Đứng Đầu, báo thù việc bị cướp mất ngôi vị ‘người mạnh nhất thế giới’. Nhưng lúc này xem ra, ngươi chẳng hề có chút tiến bộ nào cả? A! Có phải tại vì trước kia ta đã phá bản tâm của ngươi, vậy nên cả đời này ngươi cũng sẽ không tiến nổi một tấc, một thước nào nữa?”

Nowitz càng tức giận hơn nữa, vẻ mặt của hắn lúc này giống hệt như Kim Cương trợn mắt (1). Hắn gầm lên: “Tại sao! Lần trước, khi đánh chết ngươi ta cũng đã từng hỏi ngươi như vậy! Tại sao lại phải làm như vậy? Châm ngòi xung đột vào tình nghĩa của mấy người bọn ta, phá bản tâm của ta, khiến cho ta không thể nào tiến bộ được nữa. Tại sao khi đó ngươi lại làm như vậy? Ta nhớ rằng lúc ấy ngươi chưa hề sa đọa kia mà! Chẳng lẽ khi ấy ta đã làm gì có lỗi hay không tốt với ngươi sao? Trả lời đi!”

Biểu cảm của cô gái kia chợt trở nên lãnh đạm, cô ta đưa một ngón tay lên, nhẹ nhàng lắc lư một chút rồi nói: “Ha ha, vậy là đến giờ ngươi vẫn không biết gì cả. Này gã người Đức kiêu ngạo, ta nói cho ngươi biết…” Lúc nói đến những chữ sau cùng thì biểu cảm của cô ta đã thay đổi từ đùa cợt thành lãnh đạm, ngay sau đó lại chợt trở nên dữ tợn vô cùng.

“… Ta không phải vật sở hữu hay thú cưng của ngươi!”

Cô gái thét lớn, tay kéo mạnh như muốn lôi một thứ gì đó ở bên trong dao găm ra. Từ trong con dao găm dài vài tấc bỗng nhiên chui ra một ‘con dao găm’ hoàn toàn do bóng đen tạo thành, tính chất của nó dường như cũng giống hệt cái bóng đen sau lưng cô gái, tuy do bóng đen tạo thành nhưng lại dường như là vật chất thực sự. Hai tay cầm hai con dao găm, cô ta bắt đầu xoay tròn giữa không trung, từng vòng khí đen theo đó được khuếch tán ra bốn phía. Thứ khí đen này không tan rã, mà lại ngưng tụ xung quanh cô ta, cô gái càng xoay tròn thì thứ khí đen này lại tụ lại càng nhiều. Đến khi cô ta đã xoay trong nhanh đến mức cơ thể dường như biến thành một xoáy ốc màu đen thì một mảng lớn khí đen cũng bị hút về phía cô ta, hình thành nên một cái phễu khổng lồ màu đen với đường kính chừng 3 – 4m. Sau đó cái phễu đâm thẳng từ trên xuống.

Tuy xoáy khí màu đen có tốc độ cực nhanh, nhưng với tốc độ của Nowitz thì hắn hoàn toàn có thể né được. Nhưng ngay khi chân Nowitz vừa nhấc, định né đi thân thể hắn bỗng như trở nên nặng gấp mấy lần, thân thể vốn bén nhạy bỗng trở nên nặng nề như làm bằng chì, bằng sắt. Thậm chí sức nặng quá lớn còn làm chân của hắn lún cả xuống mặt đất. Chỉ thoáng chốc ngây người thì vòng xoáy khí đen đã chắn ngay trên đỉnh đầu của hắn, mắt thấy sẽ đâm xuống ngay lập tức.

Vòng xoáy khí màu đen còn chưa chạm tới mà Nowitz đã cảm thấy da mặt đau rát vô cùng, dường như cố vô số lưỡi dao đang cắt phá thân thể của hắn. Hắn cũng không dám khinh thường nữa, lập tức rống to một tiếng, ánh sáng màu lam trên người càng phất ra chói mắt. Lúc này, cả cái đầu và mắt của hắn cũng đã phát ra ánh sáng màu xanh lam đậm. Chìm trong ánh sáng màu xanh lam chói lòa, hai nắm đấm của hắn tung thẳng lên trên, một vòi rồng màu xanh lam cỡ nhỏ với Nowitz là trung tâm xuất hiện, phóng lên cao…

Xoáy khí màu đen và vòi rồng màu xanh lam va chạm rất mạnh vào nhau, gây ra từng đợt gió mạnh quét qua bốn phía, mặt đất xi măng xung quanh bị bóc lên từng lớp rồi hất bay. Một cái hố đường kính vài mét xuất hiện tại hiện trường, Nowitz vẫn đứng nguyên tại chỗ, trừ quần áo có hơi chút rách nát thì cơ thể không hề tổn hại chút nào, chỉ có điều ánh sáng màu xanh lam chói lòa trên cơ thể hắn lúc trước giờ đã biến mất, chỉ có đôi găng tay là vẫn ánh lên màu xanh lam.

“Ronnie, chiêu này là ngươi học từ chính Thánh Lam Quyền Pháp của ta. Đã nhiều năm như vậy rồi, mặc dù giờ đã thành Kẻ Sa Đọa, đã thành Chân Ma cấp, thế nhưng ngươi vẫn không thể sửa được nhược điểm của chiêu này. Nơi mạnh nhất lại là chỗ yếu nhất, nơi phát lực mạnh nhất của đinh ốc xoay tròn lại chính là nơi yếu nhất vì nó là chỗ duy nhất đứng yên… Ngươi không thay đổi gì cả.” Sau một đòn đó thì Nowitz không thừa thắng truy kích, mà đứng lại nhìn về phía khối bóng đen trước mặt rồi nói.

Bên trong khối bóng đen kia đúng là cô gái tên Ronnie bị đánh bay sau khi đối chiêu thất bại. Cô ta run rẩy đứng lên rồi cười nhạo nói: “Còn ngươi thì sao? Điểm mạnh nhất mới là chỗ yếu ớt nhất ư? Chẳng phải sự kiêu ngạo của ngươi mới là điểm yếu của ngươi sao? Đã bị phá bản tâm từ lâu như vậy rồi thì còn trở nên mạnh mẽ cái thá gì nữa? Giờ ngươi thậm chí còn yếu hơn cả lúc ngươi mạnh mẽ nhất trước kia. Khi ấy, nếu như ta trúng một đòn toàn lực của ngươi thì chắc chắn đã nát thành mấy mảnh rồi. Hừ hừ, bảo sao mà ngươi bị Kẻ Đứng Đầu đánh bại bằng mười đao! Đạp nát bản tâm của ngươi đúng là việc làm quá đúng đắn. Ha ha ha. Đáng đời lắm…”

Cô gái vừa cười lớn vừa từ từ bay lên không trung, còn Nowitz đứng cách đó không xa thì sắc mặt cũng lần nữa hiện ra vẻ giận giữ. Nhưng sau đó, hắn lại thở dài rồi nói: “Cho dù ngươi có nói gì đi nữa, thì hôm nay ta cũng phải giết ngươi… Ân oán giữa hai chúng ta, chỉ có thể chấm dứt khi một trong hai chết đi mà thôi!”

“Đúng! Ta cũng nghĩ như vậy đấy.” Cô gái cười khẩy, rồi mặc cho thân thể đang run lẩy bẩy, hai tay vẫn nắm chặt hai con dao găm, đôi cánh lông vũ màu đen vỗ mạnh, định lao xuống tấn công tiếp.

Nhưng đúng vào lúc này, trên Đảo Phục Sinh chợt liên tục có vô số những luồng ánh sáng trắng sáng rực phóng lên trời. Những luồng sáng này được bắn ra từ chính mắt của những bức tượng đầu người bằng đá khổng lồ có rất nhiều trên đảo. Chỉ liếc qua cũng thấy có ít nhất mấy nghìn luồng sáng như vậy, mỗi luồng đều to bằng cổ tay đứa trẻ, một mảng trắng xóa hội tụ lại ở trên bầu trời hòn đảo. Ngay sau đó, từ điểm hội tụ tạo thành một màn ánh sáng trắng bao phủ xuống cả hòn đảo. Nhưng chỉ thoáng chốc sau, cả màn sáng đó bỗng nhiên biến mất hoàn toàn, cứ như thể cảnh tượng kỳ vĩ vừa rồi chỉ là một ảo giác vậy.

Nhưng ngay lúc đó, một gã linh hồn sa đọa đang tham gia hỗn chiến đột nhiên phát nổ. Cả cơ thể hắn hoàn toàn nổ tung rồi lập tức tiêu tán, sức nổ lớn không thua gì một quả tên lửa đạn đạo đã thổi bay mấy tên Tự Do Linh Hồn ở gần đó, thậm chí có một tên Tự Do Linh Hồn ở quá gần vụ nổ còn lập tức bị nổ chết tan xác.

Sau đó, cục diện trận chiến lập tức rơi vào hỗn loạn. Đám Kẻ Sa Đọa cứ từng người một tự động nổ tung, chiến trường như thể bỗng nhiên rơi vào trận địa ném bom rải thảm, hoàn toàn chìm trong những vụ nổ chỉ có sóng xung kích mà không có khói lửa. Mà còn có ít nhất ba trăm Tự Do Linh Hồn bị mắc kẹt trong làn sóng xung kích như bất tận kia và đương nhiên là bọn họ cũng bị vạ lây vì những trận nổ tung liên tiếp này. Trên chiến trường lập tức xuất hiện rất nhiều năng lượng tiêu chuẩn phiêu tán!

Nowitz ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt. Mà đúng lúc này, toàn thân Ronnie bỗng nhiên co giật dữ dội, cái bóng sau lưng cô cũng run lên liên hồi rồi biến mất. Nhưng vẫn còn may là còn có từng vòng trường khí thế bóng tối bao lấy cô, giúp cho cô không đến nỗi lập tức nổ tung như những Kẻ Sa Đọa khác. Có điều, nhìn tình thế lúc này của cô thì có lẽ chẳng bao lâu nữa cũng sẽ nổ tung ngay tại chỗ thôi.

Nowitz thấy vậy thì dường như hoảng hốt muốn nhào tới. Nhưng rồi chân của hắn chỉ nhấc lên một chút rồi đã nặng nề đặt xuống, đôi mắt đầy vẻ phức tạp nhìn về phía cô gái đang quằn quại đau đớn trong cơn co giật...

( Có lẽ... đây là kết thúc tốt nhất cho chúng ta. Giống như khi ấy, khi ta quyết định tự tay giết chết ngươi... )

Nowitz dứt khoát xoay người bỏ đi, chạy tới hiện trường nơi vừa xảy ra hàng trăm vụ nổ của đám Kẻ Sa Đọa, định đi điều tra xem đã có bao nhiêu Tự Do Linh Hồn tử vong do sự việc vừa rồi. Thế nhưng, ngay khi hắn vừa mới đi không được mấy bước, bỗng một tiếng gầm kinh khủng vang lên từ trên bầu trời...

Âm thanh kia xa xưa mà uy nghiêm, dường như truyền đến từ nơi tận sâu trong vũ trụ, văng vẳng vào tận nơi sâu thẳm nhất trong linh hồn mỗi người. Chỉ một tiếng gầm nhưng đã làm cho người nghe tim đập liên hồi, giống như gặp phải một điều vô cùng đáng sợ!

Chỉ thấy một con rồng màu đen với thân hình dài chừng nghìn mét – một con rồng bảy vuốt khổng lồ từ trên bầu trời hạ xuống...

Chú thích:

1. Kim cương trợn mắt: thể hiện vẻ mặt và cái nhìn rất dữ tợn.

* Hình tượng Nowitz được lấy từ class Monk trong game Dungeon & Fighter.

Lời bình:

Thực thể khủng bố trên bầu trời chuẩn bị gia nhập vòng chiến? Diễn biến tiếp theo sẽ ra sao? Đón đọc Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm.
Bình Luận (0)
Comment