Dịch: ShunBiên tập: Zeromax
Và như vậy, sau khi đã thảo luận một hồi, cả nhóm đã quyết định thử thực hiện kế hoạch mạo hiểm kia một lần. Dù sao thì cả bọn cũng đã phải đợi trong ảo giới này chín tháng rồi, dù sao thì lúc này thế giới hiện thực cũng chỉ còn cách ngày tận thế 2012 hai năm mà thôi, dù sao... Quá nhiều cái “dù sao” khiến cho cả bọn không thể không mạo hiểm một lần, bởi vì đối với bọn họ hiện giờ, mau chóng rời khỏi ảo giới này mới là chuyện quan trọng nhất.
Bùi Kiêu vẫn còn cảm thấy có chút khúc mắc trong lòng, nhưng mặc cho hắn cảm thấy thế nào thì quả thật kế hoạch tác chiến của Valkyrie có khả năng thành công rất cao. Vậy nên sau khi đã thống nhất thực hiện kế hoạch, hắn cũng chỉ có thể cố gắng đè nèn nỗi bất an trong nội tâm, cố gắng giữ trạng thái tinh thần bình tĩnh nhất. Lúc này, hắn đang cầm kiếm ánh sáng trong tay, đứng ở phỉa trước của cả nhóm, sóng vai cùng Valkyrie và Cung Diệp Vũ.
“Cung Diệp Vũ, cho dù có thể nào thì ngươi cũng phải nhớ giữ tỉnh táo, đừng có vừa bắt đầu đánh là lại trở nên điên cuồng không dứt. Nhiệm vụ của chúng ta là làm mọi cách để dụ đàn quỷ quái vào bẫy chứ không phải tự tay diệt hết bọn chúng. Thời gian là trong vòng 5 phút, nhớ kỹ đấy!” Bùi Kiêu nhẩm lại kế hoạch trong đầu một lượt, khi cảm thấy thật sự đã không còn sai sót nào nữa, hắn mới nói với Cung Diệp Vũ bằng vẻ thật nghiêm túc.
Cung Diệp Vũ thoáng sửng sốt, sau đó mới bật cười ha hả: “ Ha ha, ngươi cứ thư giãn một chút đi. Ta nhìn vậy chứ cũng là người biết cái gì nặng nhẹ đấy. Hơn nữa là ở đằng sau còn có vợ ta nữa, ngươi cảm thấy ta sẽ để bản thân biến thành một kẻ điên loạn hay sao?”
“Ngươi chắc chắn sẽ như vậy!” Bùi Kiêu không thèm ý tới mấy lời nói nhảm của Cung Diệp Vũ, hắn lại tiếp tục nói bằng vẻ cực kỳ nghiêm túc: “Dù thế nào thì đây cũng là một trận chiến với Ma Vương cấp! Sau khi bẫy phát nổ, ba con Ma Vương kia chắc chắn cũng sẽ bị thương nặng, khi ấy thì ngươi cứ thỏa thích dốc hết sức mà đánh. Nói tóm lại, lần này hành động phải hoàn toàn nghe theo sự chỉ huy của ta!”
Cung Diệp Vũ cũng không vì vậy mà không vui hay gì khác. Ngược lại, hắn liền vỗ vỗ vai Bùi Kiêu mấy cái, không nói gì khác, chỉ có ánh sáng tím lóe lên trong mắt rồi Tử Lôi Đao đã xuất hiện trong tay. Tiếp đó, hắn lùi lại một bước, đứng sau lưng Bùi Kiêu, dùng hành động đó để thay cho câu trả lời của mình: lần này hành động, Bùi Kiêu là người chỉ huy.
Bùi Kiêu khẽ thở dai, lúc này mới nói với Valkyrie: “Ngươi hãy cam đoan lại một lần nữa: lần này hành động, ngươi chắn chắn có ít nhất 80% khả năng bảo đảm được an toàn cho bọn họ!”
Valkyrie nhìn chằm chằm hắn nói: “Ta cam đoan!”
“À... Về phần chúng ta, cũng có ít nhất 60% khả năng có thể giữ được tính mạng, cái này ngươi cũng có thể đảm bảo chứ?” Bùi Kiêu chần chừ một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi.
Valkyrie hơi quay đầu nhìn sang phía khác rồi nói: “Ừ, ta cam đoan!”
“... Thế sao ngươi lại nhìn đi chỗ khác vậy?”
Dù thế nào thì mọi chuyện cũng đã được quyết định. Vậy nên, sau khi ba người Bùi Kiêu hít sâu một hơi rồi đồng thời thiêu đốt Năng Lượng Tiêu Chuẩn và xông ra khỏi hành lang với Bùi Kiêu dẫn đầu. Trường khí thế của ba người đồng thời tỏa ra, trường khí thế màu tím thấy được bằng mắt thường của Cung Diệp Vũ, trường khí thế bao dung của Bùi Kiêu và trường khí thế hi vọng của Valkyrie, cả ba hòa hợp và bao dung lẫn nhau. Chỉ sau thoáng chốc, ba người đã lao ra hơn nghìn mét.
Ra khỏi hành lang, Cung Diệp Vũ xông lên vượt qua hai người còn lại, Tử Lôi Đao trong tay hắn tỏa sáng rực rỡ. Khi đã tới nơi cách lối vào hành lang hơn 2000m, hắn chém mạnh một đao xuống mặt đất. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, sau đó là một cái hố với đường kính chừng 20m, sâu 5 tới 6m xuất hiện. Chém xong một đao đó, Cung Diệp Vũ lại không hề dừng lại, đạp mạnh vọt về phía trước. Tuy lúc mới đi ra thì Bùi Kiêu đi đầu nhưng sau khi vọt đi mấy lần thì Cung Diệp Vũ đã bỏ xa Bùi Kiêu và Valkyrie lại phía sau, dẫn đầu nhảy thẳng vào đàn quỷ quái. Tử Lôi Đao trong tay hắn như thực sự hóa thành một luồng sét chớp sáng khắp nơi, mấy chục con quỷ quái gần nhất còn chưa kịp kêu một tiếng thì đã bị nổ tan thành Năng Lượng Tiêu Chuẩn, phiêu tán vào không trung.
Về phần những người còn lại trong hành lang, họ chờ sau khi ba người kia lao ra khoảng 10 giây, mới không ai bảo ai mà đồng loạt lao ra ngoài. Vừa bước vào khu vực ngoài rìa của quảng trường rộng lớn như vô biên kia, con mắt của tất cả mọi người đều lập tức dồn về một vị trí rất bắt mắt không xa: chính là cái hố lớn mà Cung Diệp Vũ mới ‘đào’ lên. Tất cả nhanh chóng chạy về phía đó.
Trong sáu người thì chỉ có Vu Nữ Trần là người sống. Không thể thiêu đốt Năng Lượng Tiêu Chuẩn. Tuy nhiên, dù Vu Nữ Trần không thể sử dụng bất kỳ món Thiên Sinh Vũ Khí nào nhưng thực lực của cô đã có thể sánh được với Nhập Ma cấp đỉnh cao. Lý do là vì niệm động lực hóa ra lại có rất nhiều công dụng tuyệt vời. Trong hơn chín tháng đã qua, Vu Nữ Trần thực sự đã dành rất nhiều tâm huyết để nghiên cứu về các công năng của niệm động lực mà cô mới có được. Và gia tăng tốc độ chính là một trong các công dụng tuyệt vời đó! Niệm động lực chẳng những có thể nhấc cơ thể lên khỏi mặt đất, làm giảm bớt thể trọng mà còn có thể sử dụng như lực đẩy gia tốc. Thực ra, nếu chỉ tính riêng về tốc độ thì Vu Nữ Trần còn nhanh hơn nhiều bọn Dương Đỉnh Thiên.
Khoảng cách 2000m, nói là dài thì cũng không dài lắm, nói là ngắn thì cũng không quá ngắn, cả bọn chỉ chạy khoảng 10 giây là tới nơi. Mà lúc này, ở xa xa phía trước đang liên tiếp bùng lên các vụ nổ kịch liệt, ánh hào quang và Năng Lượng Tiêu Chuẩn bắn tràn ra khắp không trung, xem ra bọn Bùi Kiêu đã bắt đầu quần thảo với đám quỷ quái. Vậy nên mọi người cũng không dám chậm trễ, Dương Húc Quang vừa chạy vừa lấy ra đủ các loại Thực Phẩm Chấp Niệm từ không gian trong cơ thể mình. Chỉ chốc lát, từng đống gạo, bột mì, thịt, các loại gia vị, thậm chí cả các loại xa xỉ phẩm cũng đều đã được chất đầy trên mặt đất. Còn Dương Đỉnh Thiên thì gần như đang ngồi luôn xuống bên miệng hố, từng đống Thực Phẩm Chấp Niệm trong tay hắn liên tục được chuyển hóa thành chất lỏng màu bạc rồi chạy vào trong hố. Chỉ sau một lúc ngắn ngủn, dưới đáy hố đã xuất hiện một vũng chất lỏng màu bạc lóng lánh, mà đó, mới chỉ vẻn vẹn là 100 đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm được chuyển hóa mà thôi.
Nếu được hỏi rằng: trong thời gian bị nhốt trong ảo giới này, ngoài thực lực ra thì mọi người lấy được thứ gì là nhiều nhất? Vậy thì chắc chắn tất cả đều sẽ có cùng một câu trả lời: là Thiên Sinh Vũ Khí, và đương nhiên là còn cả Thực Phẩm Chấp Niệm được chuyển hóa từ Thiên Sinh Vũ Khí!
Mặc dù cả chín người, kể cả người sống là Vu Nữ Trần và tám người còn lại, đều đã có thói quen một ngày ăn ba bữa và cũng không hề ăn dè xẻn, nhưng sau chín tháng vừa rồi, số lượng Thực Phẩm Chấp Niệm mà cả nhóm đã tích lũy được cũng đã đạt tới gần 30000 đơn vị. Nhất là từ sau khi đã tìm được phương pháp để tiến vào khu vực trung tâm của ảo giới, càng tới gần khu vực trung tâm, số lượng quỷ quái càng đông đảo, cùng với đó là số lượng của quỷ quái Chân Ma cấp cũng càng lúc càng nhiều. Vì vậy nên sau mỗi ngày, cả nhóm gần như đều sẽ kiếm được hai, ba món Thiên Sinh Vũ Khí, dung lượng ước chừng đều khoảng 200 đơn vị. Cứ như vậy, số lượng Thực Phẩm Châp Niệm dùng để dự trữ trong tay cả bọn đã dần đạt tới một con số đáng kinh ngạc.
Chính bởi vậy nên trong bố cục của mình, Valkyrie đã có thể gần như ‘không thèm đếm xỉa’ mà lấy ra tới 10000 đơn vị để dùng làm ‘thuốc nổ’. Mà những người còn lại thì cũng chẳng hề cảm thấy cách làm của của cô có gì không ổn. Nguyên nhân đầu tiên là vì tất cả đều đã khát khao được ra ngoài sau khi đã bị giam cầm tại nơi này quá lâu, thứ hai cũng là vì số lượng Thực Phẩm Chấp Niệm trong tay cả bọn cũng rất dồi dào.
Lúc Dương Đỉnh Thiên đang hết sức tập trung vào việc hòa tan Thực Phẩm Chấp Niệm, ba người Bùi Kiêu nhảy vào đàn quái giờ đã bị tách ra. Dù sao thì trước mặt cũng có tới mấy nghìn con quỷ quái người máy, mà thực lực của chúng thì hầu như thấp nhất cũng là Nhập Ma đỉnh cao. Khắp mọi nơi, đâu đâu cũng thấy những kiếm laser, súng laser, bom đạn có sức công phá lớn, sức sát thương của những vũ khí này quả thật rất đáng sợ, nếu ba người cứ đứng tụ lại thì sẽ thành ‘bia ngắm’ quá lớn, thế nên họ không thể không tách riêng ra. Cũng may là thực lực của ba người đều rất mạnh, dù hoạt động riêng lẻ cũng không lo bị quỷ quái đánh bại từng người một. Người đáng chú ý nhất đương nhiên chính là Cung Diệp Vũ. Toàn thân hắn lúc này đang phát ra ánh sáng tím loang loáng, vừa đánh vừa gầm rú như điên loạn, nhìn cái bộ dạng sung sướng của hắn quả là làm người ta không biết phải nói gì.
Bùi Kiêu vốn cũng định theo sát Cung Diệp Vũ, nếu thấy tên này mất kiểm soát thì sẽ lập tức cảnh tỉnh, nhắc nhở hắn. Nhưng rồi người tính chẳng bằng trời tính, bầy quỷ quái không ngờ lại quá sức đông đảo, chẳng còn cách nào khác, Bùi Kiêu đành phải từ bỏ ý định của mình, chỉ có thể tập trung giải quyết bầy quỷ quái đông như kiến xung quanh.
“Xẹt” một tiếng, Lam Tinh Kiếm trong tay Bùi Kiêu nhẹ nhàng vung lên, chỉ một kiếm đã chém con quỷ quái người máy cao hơn 3m trước mặt thành hai nửa. Thế nhưng ngay sau khi con quỷ quái này nổ tan thành Năng Lượng Tiêu Chuẩn thì phía sau vụ nổ đó đã lập tức ánh lên hơn mười luồng sáng lấp lánh. Mấy tiếng đùng đùng liên tiếp vang lên, Bùi Kiêu đã bị gần mười luồng laser bắn trúng.
Có lẽ trong thế giới hiện thực thì sức công phá của vũ khí laser là rất lớn, có thể xuyên thủng hầu hết vật chất, những những trùm laser ở đây thì dù sao cũng thứ do quỷ quái tạo ra, sức công phá mạnh yếu ra sao là do thực lực của chúng quyết định. Những trùm laser do quỷ quái Nhập Ma bắn trúng Bùi Kiêu chỉ khiến người hắn bị cháy đen một chút, hơi đau chứ không bị thương. Vì vậy mà Bùi Kiêu không thèm để ý chút nào, Lam Tinh Kiếm trong tay hắn quét ngang, lại có mấy tên người máy nổ tan thành Năng Lượng Tiêu Chuẩn. Thế nhưng điều đó dường như chẳng ích gì, hắn chưa kịp thở ra thì lại có càng nhiều hơn nữa quỷ quái người máy xông tới.
( Số lượng quả thật rất nhiều. Mấy nghìn người máy quỷ quái, cho dù không phải dè chừng ba con Ma Vương cấp thì giết sạch chúng cũng là không hề đơn giản… Dương Đỉnh Thiên ơi, ngươi phải nhanh lên đi!)
Bùi Kiêu vừa thầm nghĩ vừa lẩm bẩm. Ngay khi hắn vừa giết xong một đám lớn quỷ quái người máy thì cách đó không xa, bỗng nhiên bùng lên một luồng sáng chói lòa. Tại đó, một đám lớn quỷ quái tiêu tán thành Năng Lượng Tiêu Chuẩn, ngay sau đó, Valkyrie cưỡi con Pegasus màu bạc phóng lên không trung, nghênh chiến một ngọn lửa lớn sáng rực màu trắng đang ầm ầm lao tới.
Con người Bùi Kiêu lập tức co rụt lại. Bởi vì ngọn lửa trắng sáng rực kia rõ ràng là một chim khổng lồ toàn thân bốc cháy hừng hực. Hơn nữa, áp lưc khổng lồ mà nó mang lại… Đúng như vậy, ba con quỷ quái Ma Vương cấp kia đã hành động rồi!
Hắn còn chưa kịp suy tính cẩn thận thì bỗng nhiên, ngay cách hắn không xa, một quả đấm lớn tới mấy mét đột ngột xuất hiện rồi ầm ầm nện xuống. Không gian bên dưới quả đấm đó xuất hiện tình trạng vặn vẹo biến hình, giống như xung quanh quả đấm đó là chất lỏng, ngay cả không gian xung quanh cũng xuất hiện từng vòng chấn động lan ra. Ầm ầm ầm, từng đợt tiếng nổ vang dội liên tiếp vang lên, bất kỳ con quỷ quái người máy nào chắn trước quả đấm đó đều sẽ lập tức nổ tung khi chạm phải, cơ bản là không thể ngăn cản dù chỉ một thoáng! Quả đấm kia nhìn như chậm nhưng thực ra lại cực nhanh, từ lúc Bùi Kiêu nhìn về phía Valkyrie trên không trung cho tới khi hắn phát hiện quả đấm kia rồi quay lại, thậm chí còn chưa tới một giây mà quả đấm đó đã gần như đánh sát tới trước mặt hắn. Trong lúc vội vàng, Bùi Kiêu chỉ kịp gầm lớn một tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất ngưng tụ trường khí thế bao dung tới trước người, ngăn giữa hắn và quả đấm kia. Lại một tiếng “rầm” đanh gọn vang lên, trường khí thế bao dung được Bùi Kiêu vội vàng ngưng tụ thành một khối lập tức đã bị đánh cho vỡ vụn. Và quả đấm kia không hề dừng lại, ầm ầm đập lên người hắn, đánh cho hắn bay tít lên cao…