Tử Vong Khai Đoan

Chương 171

Dịch: Shun

Valkyrie và Cung Diệp Vũ liếc nhìn lẫn nhau một cái. Tới lúc này, con quỷ quái do ba con Ma vương cấp dung hợp lại đã mở mắt, tuy vẫn chưa có hành động gì, cũng chưa chạy tới tấn công ba người nhưng áp lực nó tỏa ra thì đã càng ngày càng lớn. Nhờ cảm nhận bằng trường khí thế mà ba người biết quá trình hợp thể của quái vật này đã sắp hoàn tất, sau đó nó có thể sẽ triển khai tấn công ba người bất kỳ lúc nào!

Valkyrie nói với Bùi Kiêu: “Mỗi giai đoạn cụ thể của linh hồn thể đều có các ứng dụng cụ thể, thiết thực đối với tăng trưởng thực lực của linh hồn. Ví dụ như Nhập Ma cấp là học được cách thiêu đốt Năng Lượng Tiêu Chuẩn để làm gia tăng tốc độ, sức mạnh, tốc độ phản ứng. Các chiêu thức và kỹ xảo chiến đấu trong giai đoạn này đều được sáng tạo và nghiên cứu ra trên cơ sở đó. Tiến thêm một bước, đạt tới Chân Ma cấp, lúc này thì các chiêu thức và kỹ xảo chiến đấu lại liên quan tới trường khí thế và Giải Phóng – các năng lực đặc trưng của Chân Ma cấp. Ta nghĩ là những điều này ngươi đều biết rõ đúng không? Vậy khi tiến thêm một bước, thực lực đạt tới Chân Ma cấp đỉnh cao thì sao? Sau khi có được trường khí thế thực thể hóa, chiêu thức và kỹ xảo chiến đấu sẽ lại được cải tiến một lần nữa. Mà vừa rồi, kỹ xảo làm biến đổi quả cầu sét thành mũi mâu sấm sét, chắc hẳn chính là một kỹ xảo chiến đấu cao hơn cả kỹ xảo của Chân Ma đỉnh cao... Đó là kỹ xảo chiến đấu của Ma Vương cấp!”

Thật ra thì những chuyện này Bùi Kiêu cũng đều biết. Từ sau khi trở thành linh hồn, ngoài những tư liệu công khai lấy được từ tổ chức linh hồn hoặc nghe được một vài thông tin từ các đoàn đội lâu năm, hắn chẳng hề có thầy giáo nào chỉ dạy, vậy nên các kỹ xảo chiến đấu của hắn thực tế đều là được hoàn thiện thông qua thực chiến. Cũng chính vì vậy nên trong giới linh hồn mới có quan niệm đánh giá thực lực một người dựa theo thời gian người đó chết, dù sao thì chết càng lâu, kinh nghiệm chiến đấu sẽ càng nhiều, càng dễ sáng tạo ra chiêu thức hoặc kỹ xảo các loại.

Ví dụ như Cung Diệp Vũ, dựa trên cơ sở là cảnh giới Chân Ma cấp đỉnh cao, hắn sáng tạo ra Tử Lôi Đao Pháp cực mạnh cực nhanh, đánh đâu thắng đó, có thể nói đó chính là chiêu thức và kỹ xảo chiến đấu hạng nhất trên cả thế giới. Hay ví như cường giả Chân Ma cấp người Đức Nowitz Talon – kẻ mạnh nhất thế giới trước khi Cung Diệp Vũ xuất hiện, hắn cũng căn cứ trên trường khí thế và Giải Phóng của mình để sáng tạo ra Thánh Lam Quyền của mình, uy lực cũng lớn đến không thể tưởng tượng. So ra, tuy tài năng và vận số của Bùi Kiêu cũng thuộc dạng được trời thương, chỉ sau một thời gian ngắn đã tiến cấp Chân Ma, còn dung hợp được ý chí bao dung của trời đất, nhưng nếu thực sự so sánh về kỹ xảo chiến đấu và chiêu thức thì hắn quả thật còn kém Cung Diệp Vũ hay những Chân Ma cấp khác nhiều lắm. Cái này là vấn đề liên quan tới kinh nghiệm chiến đấu, cần thời gian tích lũy và đúc kết, nếu không thì hắn sẽ chẳng thể tự sáng tạo được chiêu thức hay kỹ xảo chiến đấu của riêng mình.

Thế mà lúc này, Valkyrie lại nói cho hắn biết rằng mấy động tác vung vẩy ngón tay, biến quả cầu sét thành mũi mâu màu bạc vừa rồi của hắn, lại là kỹ xảo chiến đấu của Ma Vương cấp? Thế chẳng phải là mạnh tới mức quá đáng rồi à!? Có điều, nghĩ kỹ thì cũng đúng, sức công phá của mũi mâu bạc này thật sự là lớn đến không thể tin nổi, vậy mà có thể làm bị thương con Ma Vương cấp là phiên bản thu nhỏ của Thần Chiến Binh. Hơn nữa, thứ này cũng tiêu tốn của hắn rất ít, không phải đắn đo quá nhiều như khi dùng Giải Phóng. Rất có thể nó đúng là kỹ xảo của Ma Vương cấp.

“Nói một cách khác, ý thức kia chí ít cũng có thực lực Ma Vương cấp?” Bùi Kiêu đương nhiên là hiểu rõ sự mạnh mẽ của kỹ xảo cấp Ma Vương cũng như ý nghĩa của nó. Hắn lại liếc nhìn về phía con quỷ quái dung hợp ở phía xa xa. Quái vật này rõ ràng là đã mở được mắt ra, trong mắt nó chiếu ra từng luồng sáng bạc lòe lòe giống như tia laser định vị của súng ống vậy. Tuy lúc này nó còn chưa có hành động gì nhưng chỉ riêng uy thế đã quá mức kinh khủng, áp lực nó gây ra thậm chí còn mạnh hơn cả hình chiếu của Thế Giới Xà và Thần Chiến Binh lúc trên Đảo Phục Sinh, tuy còn cách xa nó hơn mười mấy nghìn mét nhưng ba người đều cảm thấy áp lực như của đại quân hàng trăm nghìn người ngưng tụ lại một chỗ, qua đó có thể thấy được thực lực của con quỷ quái này kinh khủng tới mức nào... Hoặc có thể nói rằng, đây mới là thực lực của Ma Vương cấp! Không phải một cái hình chiếu với 20 -30% thực lực, mà là Ma Vương cấp chân chính!

“Vậy hãy để cái ý thức kia của ta xuất hiện đi!” Bùi Kiêu nhìn về phía Valkyrie nói: “Ta muốn mượn dùng lực lượng của hắn, thân thể các loại có thể tạm thời giao cho hắn! Có cách nào làm được việc này không?”

“Đi chết đi...”

Valkyrie nghe xong câu hỏi của Bùi Kiêu, không ngờ cô lại nhàn nhạt trả lời như vậy, khiến cho cả Bùi Kiêu và Cung Diệp Vũ đều đồng thời ngây ra. Hai người chưa bao giờ tưởng tượng được là Valkyrie cũng biết nói những câu như vậy, điều đó khiến vẻ mặt bọn hắn chợt thộn ra, hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào.

“Theo như những gì mà ngươi đã nói, khi ngươi gặp phải nguy hiểm cực độ hoặc đã gần chết, hoặc là tâm trạng của ngươi bị kích động, hoặc ngươi gặp phải sự vật, sự việc nào đó mà ý thức kia thân quen hay e ngại, thì nó sẽ tự xuất hiện. Thế nên, muốn cho ý thức kia xuất hiện thì cũng chỉ có hai cách, nhưng chúng ta lại không biết ý thức kia thân quen hay e ngại điều gì, thế nên chỉ còn có một cách mà thôi, đó chính là ngươi chết hoặc sắp chết. Khi đó, nếu ý thức kia còn muốn tiếp tục bảo vệ ngươi thì nó sẽ lại xuất hiện thôi.” Valkyrie cũng chẳng hề để ý tới vẻ mặt quái dị của hai người, cô vẫn nói bằng giọng đều đều nhưng đôi mắt thì nhìn chằm chằm về phía con quỷ quái pha trộn khổng lồ phía xa, rõ ràng là cô cũng vô cùng e ngại quái vật này.

“Nhưng chết rồi thì làm sao sống lại được nữa?” Cung Diệp Vũ dường như nghe mà không rõ ý tứ trong lời nói của Valkyrie. Ý của cô cũng không phải là bảo Bùi Kiêu thật sự chết đi mà là muốn hắn rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, vào chỗ chết để tìm đường sống, điều này thì Bùi Kiêu hoàn toàn hiểu.

Nhưng phải biết rằng đây cũng không phải diễn kịch hay giả vờ gì đó, mà là thực sự gần chết! Lỡ như có chuyện gì không lường trước được xảy ra với ý thức kia, khiến nó không thể xuất hiện... Vậy chẳng phải Bùi Kiêu sẽ thực sự toi đời hay sao?!

Ngay khi Bùi Kiêu đang thoáng chần chừ thì đúng lúc này, quái vật khổng lồ cao ít nhất 70 -80m, lưng có hai cánh, mắt chiếu ánh sáng kia bỗng ngửa đầu gào lớn một tiếng. Với trung tâm là cơ thể nó, không gian trong phạm vi nghìn mét xung quanh lập tức rơi vào trạng thái vô cùng hỗn loạn. Trọng lực, không gian, nhiệt độ, ba loại quy tắc khác biệt hòa trộn vào nhau, khiến cho cả không gian nghìn mét kia rơi vào trạng thái vô cùng đáng sợ. Cứ nhìn vào sự kinh khủng đó thì rất có thể, Nhập Ma cấp bình thường chỉ cần đi vào bên trong đó vài chục giây, có lẽ không cần con quỷ quái kia tấn công trực tiếp, cũng sẽ không chịu nổi mà nổ tan xác rồi.

Sau khi gào lên một tiếng, con quỷ quái pha trộn kia bắt đầu di chuyển một cách nhanh chóng về phía ba người bên này, mà rõ ràng là mỗi bước của nó chỉ có thể đi qua khoảng 30 -40m, nhưng khi chân nó hạ xuống thì cơ thể đã xuất hiện ở cách đó 200 -300m, cách thức giống như dịch chuyển tức thời hoặc rút ngắn không gian vậy! Rõ ràng mắt nhìn ra một khoảng cách nhưng thực tế lại được xa hơn hàng chục lần, điều này làm tính toán và nhận thức của người đối diện hoàn toàn trở nên sai lầm, cảm giác như đánh vào bông gòn, khiến cho ba người cảm thấy cực kỳ khó chịu.

“Được rồi! Nói nhiều như vậy là đủ rồi. Bùi Kiêu, nếu ngươi muốn gọi cái ý thức kia ra thì làm nhanh đi! Nếu không thì... Ta sắp không nhịn được nữa rồi đấy!” Cung Diệp Vũ bỗng nhiên quay vụt lại nhìn Bùi Kiêu, hắn nói xong rồi lại lần nữa nhìn về phía con quỷ quái hỗn hợp phía xa đang xông tới, trường khí thế thuần một màu tím bỗng tràn ra xung quanh. Cùng lúc, một cỗ áp lực bắt đầu phát ra từ trên người hắn... Đó không phải áp lực do trường khí thế tạo ra mà là áp lực thuần túy về mặt tinh thần. Đó là điều mà Chân Ma cấp – dù là Chân Ma đỉnh cao cũng không tài nào làm nổi. Đó, là thực lực của Ma Vương cấp!

Sau khi áp lực tinh thần xuất hiện trên người Cung Diệp Vũ, trường khí thế màu tím vốn đang tràn ngập xung quanh lập tức co rút vào trong cơ thể hắn. Chỉ sau một, hai giây ngắn ngủi, trường khí thế màu tím đã cô đọng lại thành một lớp giống như vật chất mỏng tựa tờ giấy, dán sát trên da của hắn. Nháy mắt sau đó, Cung Diệp Vũ ngửa mặt lên trời, hét lớn một tiếng, ý chí bá đạo đại biểu cho trường khí thế của hắn chợt bùng lên vô cùng mạnh mẽ. Tuy rằng so sánh một ý chí với vật chất có vẻ không thỏa đáng cho lắm, nhưng sự thực là với Valkyrie và Bùi Kiêu đang đứng bên cạnh Cung Diệp Vũ, khi tên kia hét lớn, cả hai đều cảm thấy như mình bỗng rơi vào bên trong một loại vật chất có tính chất bá đạo, mãnh liệt như biển rộng, lao nhanh như sóng thần, trong thoáng chốc, họ có cảm giác như mình sắp đứng không vững vì bị ý chí thuần túy bá đạo kia bao trùm!

Đến khi hai người tỉnh táo lại, trường khí thế cô đọng thành lớp mỏng trên da của Cung Diệp Vũ đã biến mất, thay vào đó, trên người hắn xuất hiện một bộ giáp thuần màu tím!

Chất liệu của bộ giáp này, dường như không phải vàng, cũng không phải gỗ, không phải kim loại mà cũng không phải đất đá, hầu như bao bọc toàn bộ thân thể Cung Diệp Vũ, trên bộ giáp dường như được khắc ấn đầy những ký hiệu phù văn, như quỷ thần, như rồng hổ, huyền diệu vô cùng, khó có thể tưởng tượng, mỗi khi Cung Diệp Vũ cử động, bộ giáp lại ánh lên màu tím huyền ảo, giống như một kiệt tác nghệ thuật bậc nhất thế gian, khiến cho ai nấy phải nhìn vào trầm trồ. Cung Diệp Vũ vốn chỉ cao 1m8 nhưng giờ này cả thân thể đã cao tới gần 3m, mà trừ khuôn mặt lộ ra thì mọi chỗ da thịt trên người hắn đều được phủ kín, khiến hắn nhìn qua giống như một người máy đến từ tường lai, uy mãnh tới khó mà hình dung.

“Đây... Chính là sức mạnh của Ma Vương cấp đó sao?”

Ngay cả bản thân Cung Diệp Vũ cũng không nghĩ rằng mình đột nhiên lại có sự biến đổi như vậy. Theo bản năng, hắn nắm chặt hai quả đấm của mình lại, bộ giáp kia lại dường như chính là một phần cơ thể của hắn, cử động rất thoải mái, dễ dàng, trong nắm tay lại tóe ra từng luồng điện màu tím, dường như đó không phải nắm đấm của hắn mà là một quả cầu sấm sét vậy. Cung Diệp Vũ có cảm giác tràn trề sức mạnh, như thể một quả đấm cũng đủ sức hủy diệt thế giới, điều đó khiến hắn không nhịn được mà cười phá lên ha hả. Tính tình hắn vốn thuộc loại phóng khoáng – đó là nói dễ nghe, còn nói khó nghe chút thì chính là kẻ thô thiển không tim không phổi, nên sau khi buông quả đấm ra, hắn rõ ràng lại như trẻ con nhảy lò cò bật chân một hồi. Sau khi ‘thử nghiệm’ một loạt động tác sau, hắn lại lần nữa cười phá lên.

“Bùi Kiêu! Có lẽ người không cần phải mạo hiểm gọi cái ý thức kia ra nữa đâu. Sức mạnh của Ma Vương cấp thật quá kinh khủng, quả thật là mạnh mẽ hơn Chân Ma đỉnh cao gấp hàng chục, hàng trăm lần! Giờ ngươi hãy xem ta này, ha ha ha...”

Bỗng nhiên đột phá đến Ma Vương cấp, lửa giận vì lúc trước bị sức mạnh của con quỷ quái dung hợp kia áp đảo lúc này lập tức bùng lên, Cung Diệp Vũ rống to một tiếng với Bùi Kiêu và Valkyrie, sau đó đạp mạnh một cái, vọt ra xa mấy nghìn mét, lao về phía con quỷ quái dung hợp.

Khi hai người Bùi Kiêu đứng cạnh Cung Diệp Vũ, họ có thể thấy rõ ràng lúc trường khí thế bá đạo của hắn ngưng tụ thành bộ giáp màu tím, ý chí bá đạo và áp lực tinh thần thuần túy cũng đồng thời xuất hiện trên người hắn. Tuy áp lực đó còn kém xa con quỷ quái dung hợp, thậm chí cũng không thể bằng được Thế Giới Xà và Thần Chiến Binh trên Đảo Phục Sinh, nhưng hai người Bùi Kiêu có thể cảm nhận rõ ràng: Cung Diệp Vũ lúc này đã mạnh gấp mười lần khi hắn chưa ngưng tụ ra áo giáp, thậm chí còn cao hơn nữa... Lúc Cung Diệp Vũ vung vẩy tay chân như một đứa trẻ, vẻn vẹn chỉ là mấy động tác lung tung nhưng đứng ngay gần bên, hai người rõ ràng thấy có gió xẹt cắt qua mặt làm đau nhức. Phải biết rằng, trong hai người thì một người là Chân Ma đỉnh cao, một người gần đạt tới Chân Ma đỉnh cao, nhờ có giác quan thứ sáu, nên nếu bị đánh lén thì dù hai người không phát hiện ra, trường khí thế cũng sẽ tự động tiến hành phòng ngự. Điều đó cho thấy, mấy cái vung vẩy tay chân của Cung Diệp Vũ hoàn toàn không có ác ý nhưng lại ẩn chứa sức mạnh vô cùng kinh khủng, hoàn toàn vượt khỏi phạm trù sức mạnh của Chân Ma cấp hay Chân Ma cấp đỉnh... Quả thật đã không hơn kém bao nhiêu so với Giải Phóng!

“Đúng rồi, một trong những dấu hiệu của thực lực Ma Vương cấp là có thể luôn luôn ở trong trạng thái Giải Phóng, chẳng lẽ giờ Cung Diệp Vũ đang ở trong trạng thái Giải phóng?” Bùi Kiêu lúc này vẫn đang choáng ngợp vì sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ mà Cung Diệp Vũ mới thể hiện, một hồi lâu sau hắn mới thì thào nói: “Có khi hắn thật sự đấu được với con quỷ quái dung hợp này cũng nên. Ma Vương cấp thật quá mạnh mẽ, như thể biến thành một sinh vật khác vậy! Biết đâu hắn thực sự có thể...”

Nhưng Valkyrie lại cắt đứt lời hắn bằng một câu trả lời đầy khinh thường: “Đúng vậy, đột nhiên có được sức mạnh thật lớn sẽ khiến bất kỳ ai cũng có cảm giác rằng mình đã vô cùng mạnh mẽ, cảm thấy mình không cần phải e ngại bất cứ kẻ thù nào. Nhưng ngươi đã nghĩ đến chưa? Cung Diệp Vũ chỉ mới tiến cấp Ma Vương mà thôi, hơn nữa còn là vừa mới tiến cấp chưa được 5 phút, liệu hắn sẽ biết được loại kỹ xảo hay chiêu thức nào của Ma Vương cấp chứ? Nếu có mười phần thực lực mà phát huy được năm, sáu phần đã có thể nói là hắn rất đáng nể rồi! Thế nên hắn lúc này vẫn chưa thể là đối thủ của con quỷ quái hỗn hợp kia. Chính vì vậy... Ngươi vẫn cứ đi chết đi.” Nói tới đó thì Valkyrie chợt nháy đôi mắt trong vắt như nước của mình, lại kết hợp với dung mạo nghiêng nước nghiêng thành của cô, khiến người ta có cảm giác như vừa rồi cô mới mở lời mời người ta hẹn hò chứ không phải nói mấy chữ ‘đi chết đi’ đầy ác ý...

Bùi Kiêu cười khổ đến méo mặt, hắn cũng không biết là mình nên trả lời như thế nào mới ổn, có điều giờ cũng không phải lúc thích hợp để nói chuyện. Vì Cung Diệp Vũ đã dẫn đầu vọt về phía con quỷ quái dung hợp kia nên Bùi Kiêu và Valkyrie cũng không thể không lao theo tên kia. Có điều là tốc độ của hai người dù sao cũng chậm hơn hẳn kẻ phía trước, khi hai người mới chạy được khoảng 2 -3km thì ở phía trước, cách đó hơn 6 -7km, một luồng sét tím và con quỷ quái dung hợp đã đâm sầm vào nhau. Tại nơi va chạm, một tia sét cực lớn lóe lên rồi ầm ầm nổ vang, tạo thành một đám mây hình nấm bốc cao hàng trăm mét, sóng chấn động lan ra bốn phía, giống như sóng thần ồ ạt tàn phá khắp nơi.

Khi sóng chấn động kéo tới, Bùi Kiêu và Valkyrie lúc này còn đang ở cách đó mấy nghìn mét cũng bị cuốn đi, bị thổi bay ra xa tới vài trăm mét mới có thể gắng sức dừng lại được. Trước mắt bọn họ, một đám khói bụi có hình dáng của một đám mây hình nấm loại nhỏ bốc cao tới vài trăm mét rồi chạm tới trần nhà, nó sôi sục, quét sạch mọi thứ gặp phải, mà bên trong đám mây khói bụi đó còn có từng hồi tiếng sấm liên tục nổ vang, sóng chấn động liên tục lan ra từ bên trong như vô cùng vô tận. Hai người Bùi Kiêu và Valkyrie còn chưa thực sự tới gần chiến trường mà đã giống như người bình thường trong cơn bão tố, đi lại nửa bước cũng khó khăn! Trong một thoáng chốc, cả hai quay sang nhìn nhau với vẻ khiếp sợ, bọn họ vốn đã đánh giá rất cao sức chiến đấu của Ma Vương cấp, nhưng khi đứng trước chiến trường của hai tên Ma Vương, chẳng lẽ đến cả năng lực tham chiến họ cũng không có?

“Giải phóng đi!” Hai tay Valkyrie nắm chặt thanh kiếm thập tự lớn của mình rồi cô nói với Bùi Kiêu bằng giọng bình thản. Tiếp theo, toàn thân cô bùng lên ánh sáng chói mắt mà rực rỡ, giống cô chợt biến thành một cầu vồng thực sự. Đến khi ánh sáng kia dần yếu đi, Valkyrie đã ngồi trên con pegasus màu bạc của cô, nhưng không chỉ có vậy, trên lưng cô còn xuất hiện một đôi cánh màu trắng bạc. Hình tượng cô lúc này thật chẳng khác gì thiên sứ được miêu tả trong kinh thánh, chỉ khác là cánh của cô màu trắng bạc chứ không phải thuần trắng như thiên sứ. Hình tượng kết hợp với dung mạo mỹ lệ của Valkyrie, cô như đã thực sự hóa thành một thiên thần. Ngoài sự biến đổi của bản thân Valkyrie, thanh kiếm thập tự lớn trong tay cô cũng có biến hóa, đốc kiếm (1) rõ ràng đã kéo dài ra hai bên và biến thành hình dạng của một đôi cánh chim bằng kim loại dài khoảng một mét. Tổng thể thanh kiếm cũng trở nên to lớn, tuy không biến thành một thanh kiếm khổng lồ như Tử Lôi Đao nhưng cũng đã dài tới chừng hai mét, trên thân kiếm không ngừng có từng vầng sáng rực rỡ như cầu vồng lóe lên, thể hiện rõ phong thái của trường khí thế Chân Ma đỉnh cao.

“Được! Giải Phóng!”

Bùi Kiêu không chậm trễ, hắn cũng lập tức rống to lên một tiếng. Lúc này, ngoài việc điên cuồng thiêu đốt chấp niệm, cả trường khí thế bao dung đã có được một vài tia sáng trắng cũng được hắn đồng loạt thiêu đốt. Với việc cả hai loại năng lượng được thiêu đốt đồng thời, cơ thể hắn bắt đầu trở nên to lớn, cùng lúc trong cơ thể hắn còn có những luồng lôi điện màu bạc ầm ầm trào ra rồi nhanh chóng ngưng tụ thành một con ngựa tám chân vô cùng tráng kiện phía dưới hắn. Tới lúc con ngựa hoàn toàn thành hình thì cơ thể lôi điện của hắn đã cao tới 10m, con ngựa tám chân ngửa đầu hí vang một tiếng rồi trở Bùi Kiêu chạy tới giữa không trung.

Giữa không trung, một luồng sáng như cầu vồng và một luồng sáng màu trắng bạc phóng đi với tốc độ vô cùng nhanh, chỉ sau vài giây đã vượt qua khoảng cách mấy nghìn mét, vọt mạnh vào bên trong đám mây hình nấm. Thứ đầu tiên họ phải đối mặt chính là tầng không gian không ổn định cực kỳ nguy hiểm bao quanh con quỷ quái dung hợp.

Đầu tiên là nhiệt độ cực cao, thậm chí còn kịch liệt hơn lửa thiêu trực tiếp vài phần, sau đó là cơ thể chợt trở nên nặng nề, tốc độ của cả pegasus lẫn con ngựa tám chân đều bị giảm đi hơn nửa, hơn nữa còn đang có dấu diệu bị kéo dần xuống mặt đất. Nhưng điều làm hai người khó chịu hơn cả là không gian vặn vẹo và biến đổi của nơi này, rõ ràng là đã bay được mấy trăm mét, thậm chí gần nghìn mét nhưng khi cảm ứng bằng trường khí thế thì hai người thực ra mới bay đi được vài chục mét, mà có khi thấy chỉ còn cách chiến trường trung tâm chỉ vài chục mét nhưng nháy mắt sau lại thấy còn cách nơi đó tới vài trăm mét, loại biến đổi chợt nhanh chợt chậm, chợt xa chợt gần này xảy ra rất đột ngột, làm người ta cảm thấy tức tới điên người.

Nhưng cũng may là thực lực cả hai dù sao cũng không tầm thường, ngoài việc đều đang Giải Phóng thì đều có trường khí thế tăng cường phòng ngự. Sau khi hai người bung trường khí thế của mình ra, tuy vẫn cảm thấy khó chịu với nhiệt độ cao, trọng lực tăng cao và sự vặn vẹo không gian nhưng sự ảnh hưởng của ba thứ này với họ đã hạ xuống rất thấp. Cứ như vậy, nhờ vào sự cảm ứng của trường khí thế, hai người cuối cùng cũng thoát khỏi khu vực hỗn loạn, nhảy vào chiến trường trung tâm!

Chú thích:

1. Đốc kiếm: Chính là phần thanh ngang chắn giữa chuôi kiếm và cán kiếm.
Bình Luận (0)
Comment