Tử Vong Khai Đoan

Chương 4

Từ khi linh hồn của Bùi Kiêu rơi vào Địa Ngục, thời gian đã qua đi hơn bốn tháng, mà trong Địa Ngục khủng bố cùng nguy hiểm này, Bùi Kiêu vẫn kiên cường sống... Hơn nữa chậm rãi trở nên mạnh mẽ, chờ đợi cơ hội trở về dương thế!

Trong một tháng đầu, Bùi Kiêu đã hiểu rõ biện pháp sử dụng những điểm sáng, trên thực tế, giờ phút này biện pháp sử dụng duy nhất của hắn cũng chỉ có thể là dẫn điểm sáng đến vị trí ký hiệu lôi điện, sau đó dựa vào ký hiệu lôi điện chuyển hóa thành lôi điện chi lực, ngoài ra, hắn quả thật là không tìm ra bất cứ biện pháp sử dụng nào khác.

Thế nhưng Bùi Kiêu tốt xấu gì cũng là nhân loại có ý thức, không giống với những loại quái vật chỉ dựa vào bản năng, trong thời gian này hắn cũng chậm rãi quy nạp được một số huyền bí về linh hồn thể.

Đầu tiên, một điểm sáng lớn ước chừng trái bóng bàn là một đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, đương nhiên, tiêu chuẩn này là do Bùi Kiêu tự mình đặt ra, mà một đơn vị năng lượng tiêu chuẩn có thể thông qua ký hiệu lôi điện sinh ra một đơn vị lôi điện, uy lực của một đơn vị lôi điện ước chừng tương đương với khoảng một phần hai uy lực phát nổ của một trái lựu đạn, tức là hai đơn vị lôi điện sẽ tương đương với uy lực của một trái lựu đạn. Hiện tại Bùi Kiêu có thể tích trữ tối đa bốn đơn vị lôi điện, cũng tức là sau khi tích trữ bốn đơn vị lôi điện, mặc cho hắn thúc dục ký hiệu lôi điện lôi điện như thế nào, cũng sẽ không thể chuyển đổi những điểm sáng thành lôi điện.

Số lượng lôi điện có thể tích trữ tối đa phụ thuộc vào năng lượng tiêu chuẩn nhiều hay ít, mà mức độ của năng lượng tiêu chuẩn thì quyết định dựa trên mức độ của chấp niệm bản thân mạnh hay yếu. Mỗi một đơn vị năng lượng tiêu chuẩn cũng tương đương với một đơn vị chấp niệm tiêu chuẩn, giờ phút này trong cơ thể Bùi Kiêu có tổng cộng một trăm hai mươi bảy điểm sáng, nói một cách khác, trong cơ thể hắn có một trăm hai mươi bảy đơn vị chấp niệm, tức là tỉ lệ 1:1… Căn cứ theo một trăm hai bảy điểm sáng trong cơ thể chỉ có thể tích trữ bốn đơn vị lôi điện, như vậy ước chừng mỗi ba mươi đơn vị năng lượng tiêu chuẩn có thể lưu trữ một đơn vị lôi điện.

Những điều này chính là tính toán cùng kết luận trước mắt của Bùi Kiêu, hắn tổng cộng có một trăm hai mươi bảy đơn vị chấp niệm, một trăm lẻ sáu đơn vị năng lượng tiêu chuẩn do khi thử nghiệm lôi điện tiêu hao mất một phần, hai ký hiệu lôi điện, bốn đơn vị lôi điện chi lực, mà trong những số liệu này, chấp niệm mới là thứ quan trọng nhất, vừa có thể hấp thu những điểm sáng, lại có thể tạo thành ký hiệu lôi điện, đây là tối trụ cột của linh hồn thể.

Trải qua nhiều ngày mò mẫm như vậy, Bùi Kiêu cũng phát hiện chấp niệm bản thân không phải là hoàn toàn không biến đổi, mà là đang dần dần trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ là quá trình này vô cùng chậm rãi, hơn nữa mỗi lần đều là khi Bùi Kiêu tiến vào trạng thái tâm thần ngưng tụ mới có thể gia tăng, khi đó tinh thần tập trung cực độ, tối thuần túy không hề có tạp niệm, có lẽ cũng chỉ có loại trạng thái này mới có thể sinh ra chấp niệm.

Theo tính toán của Bùi Kiêu, ước chừng hắn tiến vào trạng thái trầm tĩnh một trăm tiếng đồng hồ, như vậy sẽ sinh ra một đơn vị chấp niệm, hơn nữa theo sự gia tăng của chấp niệm bản thân, hắn tiến vào trạng thái trầm tĩnh càng dễ, tốc độ sinh ra thêm một đơn vị chấp niệm cũng càng nhanh, có lẽ khi chấp niệm bản thân đạt tới hai trăm hoặc hơn, chỉ cần mấy chục tiếng đồng hồ là có thể sinh ra thêm một đơn vị chấp niệm.

Trên thực tế, Bùi Kiêu đã chạy đến bên cạnh khu vực hư không tối đen như mực kia, hắn ló đầu ra nhìn về phía dưới, đó là một thế giới khổng lồ viễn siêu sự tưởng tượng của hắn, phần không gian tối đen này là một lỗ hổng vô cùng lớn, ở bên dưới mấy ngàn mét, có một tầng đại lục khác tồn tại, mà phía dưới tầng đại lục này còn có một tầng đại lục khác, Bùi Kiêu cũng chỉ mơ hồ nhìn thấy được ba tầng đại lục mà thôi, mà lỗ hổng này tựa hồ vô cùng vô tận, có trời mới biết phía dưới còn có bao nhiêu tầng đại lục tồn tại? Hơn nữa lỡ như tầng đại lục phía dưới còn nguy hiểm hơn thì thế nào? Lỡ như có nhiều loại quái vật to lớn mạnh mẽ hơn nữa thì sao? Mẹ, có điên mới nhảy!

Trong bốn tháng vừa qua, Bùi Kiêu cũng đã gặp nguy hiểm một số lần, có lần bị mấy con sói đầu người đuổi theo, hắn không kịp chui xuống khe hở dưới khối đá, hơn nữa bốn đơn vị lôi điện trong cơ thể cũng không có khả năng tiêu diệt năm sáu con sói khổng lồ cùng một lúc. Trong lúc hắn sắp tuyệt vọng, bỗng nhiên phía dưới một con sói đen đầu người đột ngột xuất hiện mấy cái xúc tu, đây là một con quái vật cực lớn, ước chừng khoảng bốn năm chục mét. Trên thực tế, chính là một khuôn mặt mà thôi, chỉ là mặt người này lớn đến mấy chục mét, hơn nữa trên mặt còn có rất nhiều xúc tu ghê tởm, trên mỗi một xúc tu đều là răng nanh dài nhọn, cho dù là sói đầu người thì cũng vậy, chỉ bị vặn nhẹ một cái liền tan nát, lập tức biến thành năng lượng tiêu chuẩn, mặt người khổng lồ thì không ngừng cười dữ tợn, hút sạch những năng lượng tiêu chuẩn từ đám sói đầu người, mức độ khủng bố này quả thực giống như là ác ma chỉ xuất hiện trong ác mộng.

Bùi Kiêu thừa dịp mặt người khổng lồ đánh chén đám sói đầu người, sử dụng lôi điện liều chết chạy trốn mới tránh thoát được một kiếp, nếu không hắn thật sự là không đủ cho mặt người khổng lồ kia nhét kẽ răng.

Lại nói tiếp, đối với thủ đoạn giữ mạng duy nhất là lôi điện, Bùi Kiêu cũng đã khổ công tiến hành nghiên cứu, ngoại trừ việc có thể phát ra giống như chùm tia laser, lôi điện chi lực này còn có thể bố trí trên cơ thể, giống như áo giáp, ngoài ra còn có thể tập trung dưới chân khiến tốc độ hắn trong nháy mắt được đề cao gấp trăm lần, tuy rằng bốn đơn vị lôi điện chỉ có thể duy trì trong một hai phút ngắn ngủi, nhưng mà trừ quái vật có tốc độ cực nhanh, hoặc quái vật bay trên không trung, các loại quái vật khác khẳng định là không đuổi kịp hắn.

Chính là dựa vào cẩn thận từng ly từng tí cùng ký hiệu lôi điện có lai lịch thần bí, Bùi Kiêu rốt cuộc chịu đau chịu khổ sống sót trong Địa Ngục hơn bốn tháng, mà hắn cũng phát hiện ra quy luật hành động của một vài loại quái vật. Trên cơ bản mà nói, bất cứ linh hồn nào tiến vào Địa Ngục đều sẽ sinh ra biến dị, hơn nữa dần dần mất đi thần trí, trong bốn tháng vừa qua Bùi Kiêu cũng có mấy lần gặp được linh hồn nhân loại, tuy rằng bộ dáng bọn họ có chút dữ tợn, thế nhưng tốt xấu gì vẫn còn có hình dạng cùng dung mạo cá nhân, nhưng mà rất đáng tiếc những người này đều giống như zombie vậy, mặc cho Bùi Kiêu nói chuyện cùng chào hỏi như thế nào, bọn họ đều chỉ điên cuồng chạy tới tấn công, thậm chí tính toán cắn xé hắn. Rơi vào đường cùng, Bùi Kiêu đành phải dùng lôi điện giải quyết bọn họ, mà cũng nhờ mấy quái vật hình người này xuất hiện mới bổ sung được năng lượng tiêu chuẩn đang dần dần tiêu hao của hắn. Rốt cuộc Bùi Kiêu minh bạch được một chuyện... Có lẽ, trong Địa Ngục này, chỉ có mình hắn là nhân loại mà thôi.

Ngoài ra, Bùi Kiêu cũng phát hiện được quy luật của sói đầu người, căn cứ theo mấy lần quan sát từ khoảng cách rất xa, những con sói khổng lồ này tựa hồ có thể phát hiện vị trí vòng xoáy, cũng tức là địa điểm xuất hiện thông đạo liên kết Địa Ngục và dương thế, mỗi lần chúng nó đều sẽ từ xa chạy đến cắn nuốt những linh hồn mới rơi xuống. Mà không chỉ vậy, quái vật cũng sẽ cắn nuốt lẫn nhau, ví dụ như trong một lần Bùi Kiêu theo đuôi đám sói khổng lồ đi đến vị trí một vòng xoáy, ở đó có vài trăm linh hồn mới bị truyền tống đến, đám sói khổng lồ tự nhiên là điên cuồng chạy đến đánh chén, trong khi đang cắn nuốt, trên người một con sói đầu người bỗng nhiên toát ra rất nhiều khí tức đen tối, mà những con sói đầu người xung quanh đều lập tức đình chỉ cắn nuốt, bày ra tư thái liều mạng hướng về phía con sói thủ lĩnh.

Sau khoảng mấy chục giây, những khí tức đen tối xung quanh thân thể con sói thủ lĩnh này biến mất, hình dạng của nó cũng phát sinh biến hóa, vốn chỉ có một đầu người, lúc này lại mọc ra thêm một cái đầu dữ tợn gớm ghiếc từ bên cạnh, hơn nữa kích thước cũng trở nên càng thêm khổng lồ. Sau đó nó liền tấn công những con quái vật xung quanh, chỉ trong vòng mấy phút đồng hồ, con sói hai đầu này đã hoàn toàn cắn nuốt sạch sẽ tất cả những linh hồn cùng những con quái vật khác, sau đó liền chạy về hướng khu vực hư không tối đen, lúc đó Bùi Kiêu đã sợ tới mức ép chặt toàn thân vào khe hở, cử động một chút cũng không dám, chỉ lẳng lặng chờ đợi con sói hai đầu đi khỏi.

Trật tự duy nhất trong Địa Ngục, chính là sống sót, trở nên mạnh mẽ... Đây chính là thế giới sau khi tử vong!

Bùi Kiêu thật cẩn thận đẩy đống đất trên đỉnh đầu ra, từ từ chui lên từ khe hở, tiếp đó quan sát thật kỹ bốn phía xung quanh, cho đến khi thấy rõ bốn phía đều là bình nguyên trống trải hoang vu, lúc này hắn mới đứng thẳng lên. Một trận âm thanh đùng đùng vang dội xuất hiện, thân hình hắn liền nhanh chóng biến thành khổng lồ, cao ước chừng khoảng mười một mười hai mét, toàn thân được bao phủ bởi lôi điện sáng chói, giống như Lôi thần thời đại Hồng Hoang Viễn Cổ, tuy vậy uy thế này cũng chỉ xuất hiện trong nháy mắt mà thôi, chưa tròn một giây sau, người khổng lồ này lại uể oải biến trở về nguyên dạng.

- Mất tám đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, một đơn vị chấp niệm, xem ra chỉ có thể sử dụng nhiều nhất khoảng mười giây, một khi thời gian quá lâu ta sẽ tan thành mây khói.

Bùi Kiêu biến đổi trở về nguyên dạng, sau đó liền ngồi tại chỗ tiến vào đến trạng thái tâm thần ngưng tụ, sau một lát mới mở ra mắt thì thào nói.

Bởi vì bên trong Địa Ngục thật sự là nguy hiểm khắp mọi nơi, không chú ý một chút liền sẽ bị quái vật ăn tươi nuốt sống, Bùi Kiêu cũng biết giờ phút này hắn thật sự là không khác người bình thường bao nhiêu, không thể đối kháng với vô số quái vật, hơn nữa mục đích của hắn là trở về dương thế, cho nên càng cần thêm lực lượng để bảo hộ bản thân. Vì vậy trong bốn tháng này, ngoại trừ thăm dò tìm kiếm biện pháp trở về dương thế cùng với quy luật hành động của vài loại quái vật, chuyện hắn thường làm nhất chính là tìm khe hở dưới các khối đá lớn, sau khi chui xuống liền bắt đầu ngưng tụ tâm thần, sau bốn tháng chấp niệm bản thân hắn đã đến mức một trăm bốn mươi, hiện tại ước chừng chỉ cần tiến vào trạng thái trầm tĩnh chín mươi lăm tiếng đồng hồ là có thể sinh ra một đơn vị chấp niệm, tốc độ nhanh hơn khoảng 5% so với bốn tháng trước.

Nhưng mà vẫn quá yếu, cho dù đồng loạt bắn ra năm đơn vị lôi điện, uy lực cũng vẫn chỉ hơn hai quả lựu đạn một chút, muốn đánh chết một đám quái vật căn bản là không có khả năng, cho nên Bùi Kiêu mới cấp bách muốn tìm ra một loại tuyệt chiêu khác để giết địch. Do đó hắn lại một lần nữa bế quan suy tư, không ngừng thăm dò huyền bí trong linh hồn, rốt cuộc Bùi Kiêu phát hiện ra dưới tình huống khẩn cấp, hai ký hiệu lôi điện có thể hoạt động quá tải, tiêu hao năng lượng tiêu chuẩn gấp năm lần bình thường tạo ra một đơn vị lôi điện, chỉ là đơn vị lôi điện này không thể tích trữ, hơn nữa lúc sử dụng cũng làm năng lượng tiêu chuẩn trong cơ thể tiêu hao rất nhanh, thể tích những điểm sáng nhanh chóng bành trướng, cũng tức là giống như trạng thái lúc trước, thân hình biến thành khổng lồ, toàn thân lôi điện lập lòe, phảng phất như là Titan...

Nếu như chỉ vậy thì cũng chưa sao, vẫn có thể xem đây là một tuyệt chiêu bảo mệnh, nhưng mà loại hoạt động quá tải này còn có một nhược điểm lớn nhất, đó chính là mỗi một giây đều cần tiêu hao một đơn vị chấp niệm để duy trì ổn định cho ký hiệu lôi điện... Chấp niệm không thể so với năng lượng tiêu chuẩn có thể hấp thu từ quái vật a, đây chính là lực lượng tối trụ cột tạo nên linh hồn thể, một khi tiêu hao nhất định cần phải ngưng tụ tâm thần để khôi phục, hơn nữa thời gian phải bỏ ra cũng rất lâu. Trên thực tế, Bùi Kiêu phát hiện khi chấp niệm càng đến gần mức một trăm càng khó tiến vào trạng thái trầm tĩnh, nói một cách khác, một khi chấp niệm bản thân hạ xuống dưới mức một trăm, như vậy hắn sẽ không thể ngưng tụ tâm thần, chấp niệm vĩnh viễn không thể tăng thêm!

- Chiêu này đặt tên là lôi điện thiêu đốt đi, tuyệt chiêu thiêu đốt bằng sinh mệnh lực.

Bùi Kiêu ngồi dưới khối đá lớn cười khổ mà nói. Nhưng mà bất kể nói như thế nào, cuối cùng cũng tìm ra một tuyệt chiêu giữ mạng, như vậy tiếp theo hắn dự định bế quan ngưng tụ tâm thần một hai năm, ngẫu nhiên đi ra ngoài giết mấy zombie để bổ sung sự tiêu hao của năng lượng tiêu chuẩn, đợi đến khi chấp niệm đạt tới mức hai trăm sẽ theo đuôi đám sói đầu người đi tìm vị trí vòng xoáy, hi vọng có thể trở về dương thế...

Khi Bùi Kiêu chuẩn bị trở lại khe hở tiếp tục ngưng tụ tâm thần, bỗng nhiên hắn nhìn thấy phía xa trên bình nguyên có mấy điểm đen xuất hiện, lập tức hắn liền ép sát vào khối đá, không dám nhúc nhích một chút, quả nhiên, có mấy con sói đầu người đang chạy đến, khiến tro bụi trên mặt đất bốc lên cao mấy mét, đám sói khổng lồ này không hề phát hiện ra Bùi Kiêu, cứ như vậy chạy về phía xa.

Cho đến khi đám sói đầu người đã đi xa, Bùi Kiêu mới thở dài đứng dậy, hắn biết phía xa khẳng định có chỗ xuất hiện vòng xoáy, những con sói khổng lồ này sẽ lại có một bữa no nê... Chỉ là hắn bất lực, bản thân cũng khó giữ, sao còn có khả năng giúp được người khác?

Khi Bùi Kiêu đang định lại một lần nữa chui xuống khe hở, bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một số chấm đen, khiến hắn lập tức lại ép sát vào mặt đất, quả nhiên, một lát sau lại có mấy con sói đen khổng lồ từ xa chạy đến, hơn nữa lần này không đợi hắn đứng dậy, có đến ba bốn nhóm sói đầu người không ngừng chạy qua, về cùng một phía.

- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là xuất hiện số lượng lớn linh hồn nhân loại?

Bùi Kiêu bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn về phía xa, vẻ mặt chần chờ, không biết nên đuổi theo hay không. Trong bốn tháng vừa rồi, Bùi Kiêu cũng từng gặp một lần như vậy, lúc đó cũng có mấy đám sói khổng lồ chạy về cùng một hướng, tình huống như vậy trước đó hắn chưa bao giờ thấy, bởi vì không biết đám quái vật này quy ước theo cách nào, khi một vòng xoáy truyền tống linh hồn xuất hiện, nhiều nhất chỉ có một đám sói đầu người chạy đến, nếu không thì sẽ không đủ cho chúng nó cắn nuốt. Tuy vậy lại có một lần có đến mấy nhóm sói khổng lồ cùng chạy về một hướng, dưới sự hiếu kỳ, Bùi Kiêu liền chú ý giữ khoảng cách, chậm rãi đi theo, sau đó hắn phát hiện ra có đến bốn năm chục con sói khổng lồ đang ngồi im lặng trên một bãi đất trống, trên mặt đất không có linh hồn nhân loại nào, trên trời cũng không có vòng xoáy xuất hiện. Lúc ấy Bùi Kiêu còn tưởng rằng những con sói đầu người này đang tiến hành nghi thức nào đó, khiến hắn suýt nữa cho rằng quái vật cũng có kết cấu xã hội, không ngờ một lát sau, trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy vô cùng lớn, thậm chí xuyên qua vòng xoáy này, Bùi Kiêu còn có thể mơ hồ nhìn thấy dương thế, đó là một thành phố của nhân loại đèn đuốc huy hoàng...

Từ trong vòng xoáy dần xuất hiện linh hồn nhân loại, số lượng lên đến cả chục nghìn, hẳn là trong thành phố này xuất hiện thiên tai hoặc sự cố lớn nào đó, nếu không thì không có khả năng trong một ngày liền chết nhiều người như vậy. Sau đó đám sói khổng lồ phảng phất như khai mạc yến tiệc, cắn nuốt sạch sẽ tất cả, cho đến khi đó, Bùi Kiêu mới khẳng định đám sói đầu người có năng lực do thám vị trí xuất hiện vòng xoáy, khi nhiều đội sói đen khổng lồ tập trung, khẳng định duy nhất là xuất hiện một lượng lớn linh hồn nhân loại... Đồng dạng, thời gian thông đạo kết nối Địa ngục và dương thế cũng sẽ kéo dài.

Trên thực tế, Bùi Kiêu cũng đã sớm nghĩ tới việc bám theo sói khổng lồ đi tìm vị trí vòng xoáy, bởi vì vòng xoáy này hoàn toàn là ngẫu nhiên xuất hiện cùng biến mất, nếu như tìm kiếm lung tung xung quanh mà nói, vận khí không tốt có khả năng mấy chục năm cũng không nhất định có thể tìm ra, hơn nữa mặc dù là theo đuôi đám sói đầu người, khoảng cách gần khẳng định là không được, nếu như khoảng cách xa, khi Bùi Kiêu chạy đến vị trí vòng xoáy, thông đạo kết nối hai thế giới đã sớm đóng kín, khi đó hắn chỉ có thể biến thành bữa ăn cho quái vật.

Cho nên, cơ hội duy nhất cũng chỉ có khi xuất hiện số lượng lớn linh hồn, kích thước vòng xoáy rất lớn, hơn nữa thời gian mở ra cũng dài hơn ước chừng gấp mười lần so với bình thường. Nếu như khi vòng xoáy vừa xuất hiện liền chạy đến, sử dụng cả lôi điện để gia tốc, như vậy trước khi vòng xoáy biến mất, hắn có thể chạy đến từ khoảng cách mười kilomet. Nếu chỉ là vòng xoáy bình thường tự nhiên là không có khả năng xuất hiện lâu như vậy, nhiều nhất chỉ hai mươi giây sẽ biến mất, nhưng nếu như là vòng xoáy cực lớn này, như vậy có thể kéo dài đến một vài phút.

Sau khi chần chờ vài giây, Bùi Kiêu liền lập tức không chút do dự, gắt gao bám theo, chung quy trong Địa Ngục này thật sự là sống không bằng chết, mỗi ngày chỉ có thể trốn chui trốn nhủi trong khe hở giữ mạng, sống như vậy, không bằng liều mạng một phen, nếu vận khí tốt mà nói còn có thể trở về dương thế, ít nhất có thể gặp mặt cha mẹ cùng muội muội một lần, nếu như vận khí không tốt, cũng bất quá là triệt để tiêu tán mà thôi, còn tốt hơn là trốn trong chuồng chó giữ chút hơi tàn!

Cứ như vậy, Bùi Kiêu đi theo đám sói đầu người, trên thực tế, trải qua bốn tháng rèn luyện, hắn đã không còn giống như người thường mới rơi vào Địa Ngục, nên trốn như thế nào, nên bám theo như thế nào, nên tìm kiếm tung tích quái vật như thế nào, những tài nghệ được rèn luyện ra trong giây phút sinh tử khiến hắn không hề thua kém những cao thủ Hunter. Cẩn thận bám theo như vậy một lúc, quả nhiên Bùi Kiêu không hề bị đám quái vật phát hiện, cũng không biết đến tột cùng bám theo bao nhiêu lâu, rốt cuộc hắn nhìn thấy mục tiêu của đám sói khổng lồ này, đó là một nơi trống trải, xung quanh không có bất cứ khối đá lớn nào, mấy chục con sói đen khổng lồ đang ngồi trên mặt đất, chờ đợi vòng xoáy mở ra.

Bùi Kiêu nhìn hoàn cảnh xung quanh, trong lòng thật sự phát khổ, hoàn cảnh này vô cùng bất lợi đối với hắn, lấy nơi đám quái vật tụ tập làm trung tâm, trong vòng mười kilomet xung quanh không hề có một khối đá lớn nào, đây quả thực là muốn hắn đi chịu chết a, nếu như không có những khối đá lớn, hắn làm thế nào có thể tiếp cận với vòng xoáy đây? Tính toán qua một chút, mười kilomet cơ hồ chính là cự ly tối đa đối với hắn, nếu vượt qua phạm vi này, thứ nhất là lôi điện chi lực không đủ, thứ hai là vòng xoáy sẽ đóng kín, cả hai khả năng này đều là những điểm trí mạng.

- Mặc kệ, nếu thật sự không được liền dùng lôi điện thiêu đốt, cho dù là tan thành mây khói cũng được, dù sao cũng phải liều mạng một phen! Đã chịu đựng trong Địa Ngục này đủ rồi, cho dù là thêm một giây ta cũng không muốn!

Sở dĩ Bùi Kiêu quyết tâm chọn lúc này để trở về dương thế, ngoại trừ do kích thước vòng xoáy tăng lớn, nguyên nhân càng trọng yếu hơn chính là tinh thần hắn đã sắp tới mức cực hạn.

Tinh thần của nhân loại kỳ thật khá yếu ớt, nếu đặt một người vào trong không gian tối đen, không hề có một tiếng động nào, nội trong hai mươi bốn giờ tinh thần người này sẽ bị phá vỡ, nếu một người ở trong hoàn cảnh xa lạ, không có bất kỳ ai để cùng nói chuyện, như vậy nhiều nhất một tháng, trạng thái tinh thần của người này sẽ xuất hiện dị thường, nhìn thấy, nghe thấy ảo giác các loại… Nếu như liên tục ở trong hoàn cảnh khốc liệt tùy thời sẽ chết như chiến trường, nhiều nhất trong vòng ba tháng sẽ gặp phải triệu chứng tổn thương tinh thần.

Mà Địa Ngục này, chính là so với bất cứ chiến trường nào đều tàn khốc hơn! Tuy ý chí Bùi Kiêu rất cứng cỏi, tính cách kiên nghị, nhưng ở trong hoàn cảnh thần kinh luôn căng thẳng từng phút từng giây như vậy, dần dần hắn đã rốt cuộc không chịu đựng được trạng thái căng thẳng áp lực cao độ, giờ phút này hi vọng duy nhất chính là trở về dương thế, nếu không hắn có thể sẽ phát điên cũng không chừng. Cho dù hắn biết hiện tại biện pháp tốt nhất là tìm một nơi ẩn thân, chậm rãi gia tăng chấp niệm bản thân, đợi đến khi thực lực được đề cao sẽ tìm kiếm cơ hội khác để trở về dương thế, thế nhưng biết là một chuyện, có thể làm được hay không lại là một chuyện khác... Hắn đã không muốn chờ thêm một phút giây nào, hoặc là trở về, hoặc là chết! Chính là đơn giản như vậy.

Bùi Kiêu cưỡng chế sợ hãi cùng kích động trong lòng, không ngừng nhẩm đọc thơ văn bắt buộc bản thân phải bình tĩnh, đồng thời gắt gao nhìn về phía bãi đất trống phía xa, giờ phút này hắn đang nằm sấp dưới một khối đá gần nhất, tuy gần nhất nhưng khoảng cách ước chừng cũng phải mười một mười hai kilomet, chính là cự ly cực hạn đối với thực lực của hắn hiện tại. Bùi Kiêu cũng không biết mình có thể chạy đến bãi đất trống hay không, thế nhưng dù sao cũng phải liều mạng một phen, ý thức hắn đã sớm toàn lực khống chế lôi điện trong cơ thể, chỉ đợi vòng xoáy vừa xuất hiện, lập tức sẽ chạy tới!

Giữa những con sói đầu người này không có cái gọi là quan hệ thống soái, thực lực đạt đến một mức nhất định sẽ lập tức tiến hóa, cho nên những con quái vật này kỳ thật đều chỉ làm theo ý mình, mục đích duy nhất của chúng chỉ là linh hồn nhân loại, càng nhiều càng tốt. Khi ta xuất hiện, nếu con nào đến tấn công ta thì sẽ ăn được ít linh hồn nhân loại hơn so với những con còn lại, loại chuyện lợi cho người lỗ cho mình như vậy tự nhiên chúng nó sẽ không làm, trừ phi là tự ta chạy đến bên cạnh, hoặc là tất cả những linh hồn nhân loại đều đã bị cắn nuốt sạch sẽ, nếu không vẫn sẽ tương đối an toàn…

Cứ như vậy, Bùi Kiêu yên lặng không nhúc nhích, hai mắt nhìn chằm chằm về phía xa, cẩn thận xem xét từng động tĩnh trên bãi đất trống, không biết bao lâu sau, bỗng nhiên giữa không trung, ở độ cao ước chừng khoảng mười bảy mười tám mét, không gian tại đó vặn vẹo uốn éo, sau một chút liền giống như vải bị xé ra, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện, linh hồn nhân loại không ngừng cuồn cuộn rơi xuống.

- Chính là lúc này!

Bùi Kiêu mạnh mẽ đứng lên từ mặt đất, tiếp đó điên cuồng chạy về hướng bãi đất trống, sau khi chạy được mấy mét, một luồng lôi điện hiện ra dưới chân hắn, khiến tốc độ được đề cao gấp mười lần bình thường, toàn thân như hóa thành ảo ảnh, cự ly trăm mét chỉ cần một giây liền vượt qua. Lấy tốc độ như hiện tại của Bùi Kiêu, muốn chạy hết cự ly mười hai kilomet, cũng vẫn cần hai phút đồng hồ, mà biến số trong hai phút này thật sự là nhiều lắm, thứ nhất, chỉ cần có vài con sói khổng lồ đến công kích hắn, nếu như không có may mắn nào đáng nói, như vậy khả năng duy nhất là chết, thứ hai, trong vòng hai phút thông đạo kết nối tuyệt không thể biến mất, nếu không kiếm củi ba năm thiêu một giờ, khi đó hắn muốn chạy trốn cũng không được, thứ ba, một khi sử dụng lôi điện thiêu đốt, sau nhiều nhất mười giây hắn sẽ rơi vào trạng thái vô lực, khi đó khẳng định cũng là chết chắc!

Cơ hội duy nhất! Bất thành tắc tử!

Bùi Kiêu cắn chặt răng, giống như phát điên liều mạng chạy về phía trước, những con sói khổng lồ phía xa quả thật là phát hiện ra hắn, nhưng cũng giống như dự đoán, bọn chúng đều bắt đầu cắn nuốt linh hồn nhân loại, mặc kệ sự xuất hiện của một linh hồn nhỏ bé như con kiến. Điều này khiến cho nội tâm hắn thoáng hòa hoãn một chút, nhưng mà lúc này cũng không phải thời điểm thả lỏng, ba biến số trước mắt mới chỉ thông qua một, hai biến số còn lại, cho dù chỉ có một xảy ra, kết quả cũng chỉ có thể là tan thành mây khói.

Thời gian chậm rãi trôi qua từng giây, vòng xoáy đã bắt đầu chậm rãi thu nhỏ lại, đám sói đầu người vẫn đang tích cực đánh chén. Tinh thần Bùi Kiêu đã triệt để tập trung, giống như trạng thái tâm thần ngưng tụ, trong giây phút sinh tử, hắn đã đột phá được một tầng chướng ngại, có thể trong lúc vận động cũng ngưng tụ được tâm thần, tuy vậy chính bản thân Bùi Kiêu cũng không phát hiện ra, trong mắt hắn lúc này chỉ còn lại có vòng xoáy cùng đám sói đen khổng lồ.

Mỗi một giây, Bùi Kiêu đều cảm giác như trải qua một năm dài dằng dặc, không biết có phải ảo giác hay không, giống như thời gian đã trở nên chậm lại, mỗi một bước chân Bùi Kiêu đều có ngàn vạn suy nghĩ, tuy vậy khi cẩn thận suy ngẫm lại thì không nghĩ ra cái gì, trong đầu óc hắn vẫn là vòng xoáy trước mắt cùng đám sói khổng lồ. Một giây rồi lại thêm một giây, một bước rồi lại thêm một bước, một kilomet rồi lại thêm một kilomet, dần dần, hắn đã càng lúc càng đến gần bãi đất trống, thậm chí ngay cả dung mạo của những linh hồn nhân loại đều đã nằm trong tầm mắt, trong vô số linh hồn nhân loại này có bảy tám mươi phần trăm là người da trắng, cũng có một số người da vàng cùng người da đen, xem ra vị trí thông đạo kết nối này hẳn là ở một quốc gia Âu Mĩ nào đó, bất quá Bùi Kiêu không hề quan tâm, chỉ cần có thể trở lại dương thế, cho dù là rơi xuống hoàn cảnh như Bắc Cực hoặc Nam Cực hắn cũng chịu!

Theo cự ly càng tới gần, đám sói khổng lồ cũng quay đầu nhìn về phía Bùi Kiêu, giống như chỉ cần hắn vừa vào trong phạm vi, lập tức sẽ tấn công, mà Bùi Kiêu giờ phút này cũng là tên đã trên dây, muốn quay đầu chạy trốn là chuyện không thể, hắn chỉ có thể kiên trì liên tục xông lên. Đến lúc này Bùi Kiêu đã chạy hết hơn một phút, cách một con quái vật gần nhất hơn một ngàn mét, mà con quái vật này bỗng dưng cũng dừng việc cắn nuốt linh hồn nhân loại, quay đầu lại nhìn chằm chằm, giống như đang đợi hắn đến gần.

Sát ý trắng trợn, cho dù đang trong trạng thái tâm thần ngưng tụ, Bùi Kiêu vẫn cảm thấy đáy lòng vô cùng lạnh lẽo, suy nghĩ một chút có thể thấy, một quái vật đầu người gớm ghiếc, kích thước so với voi còn to lớn hơn, nhìn gắt gao như đang quan sát con mồi, chỉ cần là người trong nội tâm đều sẽ sinh ra sợ hãi, Bùi Kiêu cũng cảm thấy sợ, nhưng thân thể hắn vẫn theo quán tính chạy tới phía trước. Khi cách con sói khổng lồ ước chừng ba bốn trăm mét, tầng lôi điện bao phủ dưới chân hắn dần trở nên ảm đạm, bốn đơn vị lôi điện đã dùng hết, đang trong trạng thái gia tốc, bỗng nhiên lôi điện biến mất, không kịp phản ứng Bùi Kiêu liền văng ra mấy chục mét, sau đó ngã xuống mặt đất.

Con sói khổng lồ cách Bùi Kiêu gần nhất gào lên một tiếng, phốc một cái trực tiếp nhảy đến, một khi bị thân thể cao lớn nặng ngàn cân này đè lên, Bùi Kiêu sẽ bị ép tứ phân ngũ liệt, cho dù hắn là linh hồn cũng sẽ lập tức tiêu tán. Bùi Kiêu cố nén đau đớn, lăn mình qua bên cạnh, nhưng có trời biết tại sao một con quái vật khổng lồ như vậy lại có tốc độ cùng sự linh mẫn đến mức khoa trương, khi vừa lăn ra được mấy mét, con sói khổng lồ đã ầm một tiếng rơi xuống trước mặt hắn, Bùi Kiêu chỉ cảm thấy toàn thân rung lên, giống như có một quả bom vừa phát nổ bên cạnh, tiếp đó chân trước của con sói khổng lồ gắt gao đè lên người hắn, khuôn mặt khủng bố dữ tợn lập tức cắn tới, một phát cắn là có thể hoàn toàn nuốt trọn.

- Lăn... Lăn ra a!

Bùi Kiêu mở mắt ra, lực chú ý của hắn cũng không phải là con quái vật khủng bố trước mặt, mà là vòng xoáy trên bầu trời đang càng lúc càng thu nhỏ, vốn vô cùng khổng lồ, đường kính hiện tại nhiều nhất chỉ còn hai mươi mét, sau tối đa mấy giây nữa sẽ biến mất. Bùi Kiêu đã mặc kệ có chết hay không, toàn bộ ý thức xâm nhập vào đến vị trí ký hiệu lôi điện trong cơ thể, đem chấp niệm bản thân, năng lượng tiêu chuẩn tất cả đều truyền về hướng phù văn này, một loạt tiếng nổ ầm ầm xuất hiện, thân hình Bùi Kiêu bắt đầu nhanh chóng biến thành khổng lồ.

Con sói đầu người vốn đang cắn tới, nhưng khi thân hình Bùi Kiêu biến lớn, phát cắn này chỉ trúng phần ngực, xé rách một khối thịt lớn, hình thể vốn đối lập của hai bên cũng dần thu hẹp cách biệt. Sau giây lát thân hình Bùi Kiêu đã cao đến mười mấy mét, tuy hình thể hai bên không sai biệt lắm, nhưng trên người Bùi Kiêu lại có lôi điện bao phủ, trong tiếng nổ vang dội, bàn chân của con sói đầu người đang đè lên Bùi Kiêu liền bị lôi điện thiêu đốt sạch sẽ, biến thành vô số điểm sáng, tất cả điểm sáng đều nhanh chóng lao về hướng phần ngực bị xé rách của Bùi Kiêu. Tiếp đó con sói khổng lồ không ngừng lui về phía sau, mà Bùi Kiêu cũng không dám dây dưa cùng đám quái vật này nữa, khi con quái vật vừa lui về phía sau, hắn liền mạnh mẽ đứng dậy, sau đó lấy hết sức lực nhảy về phía vòng xoáy giữa không trung.

Giờ phút này thân hình Bùi Kiêu cao ước chừng mười hai mét, cú nhảy toàn lực này đạt tới độ cao gần ba mươi mét, khi đám sói đầu người đồng loạt chạy về phía hắn, Bùi Kiêu đã nhảy vào đến trong vòng xoáy. Một luồng lực lượng vô cùng lớn không ngừng truyền đến từ bốn phía, hai tay cùng hai chân Bùi Kiêu lập tức bị xé nát, tiếp đó trên thân thể cũng xuất hiện vô số vết rách. Khi sắp bị vặn vẹo xé thành mảnh nhỏ, cũng không biết có phải may mắn hay không, hoặc coi như là trùng hợp, lúc trước hắn thiêu đốt sạch sẽ một chân của con sói khổng lồ, sau đó phần chân này liền biến thành vô số điểm sáng, dưới tình huống khẩn cấp hắn cũng chỉ cố hết sức nhảy vào được trong vòng xoáy, không ngờ có một lượng lớn điểm sáng bị kéo theo, khi tay chân cùng thân thể bị xé rách, những điểm sáng này liền tự động tu bổ thân thể cho hắn.

Khi những điểm sáng sắp tiêu hao hết, bỗng nhiên một luồng sáng lóe lên, nháy mắt sau Bùi Kiêu liền rơi xuống đất, mà phía sau hắn, vòng xoáy đã triệt để đóng kín. Đến lúc này, Bùi Kiêu rốt cuộc không chịu đựng được đau đớn thống khổ, hai mắt tối đen sau đó trực tiếp rơi vào hôn mê, bất quá trước khi triệt để mất đi tri giác, hắn rốt cuộc cũng nhìn thấy thế giới trước mặt, lọt vào trong tầm mắt hắn là ánh đèn nê ông, đây là thế giới của nhân loại...
Bình Luận (0)
Comment