Tử Xuyên Tam Kiệt

Chương 140


Tử Xuyên Tam Kiệt
Tác giả: Lăo Trư
Quyển 18: Vệ quốc chi chiến.
-----oo0oo-----
Chương 6: Bại loại hưng phong (3).
Nhóm dịch: Tú XuyênSưu Tầm by nguoibantot8 --- 4vn.eu
Tư Đặc Lâm tỏ vẻ mất kiên nhẫn, "Hừ hừ, ngưng đi! Không nói mấy câu thường đàm vô nghĩa đó nữa, ma tộc các ngươi chỉ giỏi khoác lác, hay nói cái gì mà thiên hạ vô địch, đánh trận rất giỏi, ngươi xem, đệ lục quân không phải bị nhân loại chúng ta bao vây sao?"
Quân đội thần tộc chiến đấu anh dũng là niềm tự hào nhất của hắn bị biếm thành không đáng một xu, tên tù binh ma tộc đỏ mặt: "Tuyệt đối không phải như thế! Quân đội thần tộc là mạnh nhất! Đệ lục quân đoàn bị bao vây chỉ là vì Ôn Khắc Lạp chủ quan mà thôi".

"Vậy Vân Thiển Tuyết thì sao! Hắn không phải cũng đang trừng mắt kêu ngao ngao sao, chẳng hề có biện pháp nào. Một tuần rồi, hắn còn chưa cứu được Ôn Khắc Lạp".
"Đây đều là vì nhân loại các người quá giảo hoạt, trốn trong thành lũy không dám ra đánh trận, lén lén lút lút không quang minh chính đại, trận địa của các người quá nhiều, hào câu tầng tầng lớp lớp, thiết ti võng đầy bình nguyên, quá khó đánh! Nhưng Vũ lâm tướng quân không thể bị các người làm khó được, ông ấy có kế hoạch mới, chỉ cần thành công, không những có thể cứu Ôn Khắc Lạp mà còn đánh hạ cả Đế đô!"
Tư Đặc Lâm miệt thị nhìn hắn: "Nói khoác! Các ngươi ngay cả Áo tư hành tỉnh cũng đánh không được, còn nói gì đến Đế đô!"
Tên quân quan ma tộc đó vùng vằng trên ghế, hận không thể móc tim ra chứng minh thành ý của hắn: "Đúng thế! Bởi vì Áo tư hành tỉnh do Tư Đặc Lâm trấn thủ, tên Tư Đặc Lâm đó xác thật quá khó gặm, Thần tộc bọn ta không có biện pháp, nhưng đạo lộ thông đến Đế đô không phải chỉ có một con đường Áo tư a!"
Tư Đặc Lâm chấn động, nhưng giả bộ ra vẻ hứng thú: "Úy, là ý gì đây?"
"Tướng quân, tôi là quân quan của đệ tam quan, trước đây tôi có hộ tống Vũ lâm tướng quân bí mật đi gặp một nhân loại, người đó nghe nói là đại nhân vật phía các người, ông ta đáp ứng Vũ lâm tướng quân, chỉ cần chuẩn bị ổn thỏa, ông ta sẽ khởi binh hưởng ứng thần tộc đại quân, đánh vỡ vòng bao vây giải cứu Ôn Khắc Lạp, dẫn đại quân Thần tộc tiến thẳng Đế đô".
Hai thẩm phán quan đều biến sắc, Tư Đặc Lâm vẫn trấn định như cũ: "Nói khoác! Đã là đại nhân vật của nhân loại, hắn sao có thể đầu hàng ma tộc các ngươi chứ? Hắn vốn đã là quan lại cao cấp, ma tộc các ngươi có thể cấp được gì cho hắn chứ?"
"Vũ lâm tướng quân lúc thương nghị với đại nhân vật đó, chúng tôi là cảnh vệ kề bên, tôi nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, đại nhân vật đó phi thường thống hận một tướng quân nhân loại, nhưng bản thân ông ta không có năng lực phục thù, vì thế muốn mượn lực lượng của thần tộc chúng ta, Vũ lâm tướng quân đáp ứng sẽ giúp ông ta đối phó với vị tướng quân kia, vì vậy ông ta đồng ý hợp tác với chúng ta".
"Hắn thù hận một tướng quân nhân loại sao? Tướng quân nhân loại đó tên là gì?"

"Tên này tôi nhớ rất rõ!" Tù binh ma tộc dương dương đắc ý, hiển nhiên tự hào vì trí nhớ tốt của bản thân: "Bọn họ đương thời có nhắc cái tên đó mấy lần, hắn tên là Tử Xuyên Tú!"
Nghe được tên Tử Xuyên Tú, khóe mắt Tư Đặc Lâm đột nhiên giựt một cái, nhưng thần sắc y vẫn bất biến: "Ta vẫn không tin ngươi! Ngươi nói rõ xem coi, đại nhân vật nhân loại đáp ứng đầu kháo các ngươi, hắn gọi là gì, có thân phận gì?"
Tên tù binh ma tộc buộc miệng: "Đây là sự thật trăm phần trăm! Ông ta gọi là Mã gì đấy, là đại quan ở Ba đặc lợi hành tỉnh, không phải là tổng đốc thì cũng là tỉnh trưởng..." Hắn đột nhiên phát giác bản thân nói lời không nên nói, kinh hoảng nhìn Tư Đặc Lâm, lại nhìn hai thẩm phán quan hai bên, mắt mở tròn không chớp. Không có ai lên tiếng, trong phòng yên tĩnh dọa người. đọc truyện mới nhất tại .
Tư Đặc Lâm hít sâu một hơi, nói với thẩm phán quan: "Tiếp tục thẩm vấn! Thẩm vấn liên tục không nghỉ, mệt thì đổi người. Ta không tin không mở miệng hắn ra được!"
"Vâng! Đại nhân!"
"Ngươi gạt ta!" Tên tù binh ma tộc điên cuồng vùng vẫy trên ghế gào lên, chồm về hướng Tư Đặc Lâm há miệng mắng: "Nhân loại giảo hoạt đáng chết, đại quân thần tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ngõa luân quan bị chúng ta hạ rồi, chúng ta nhất định đánh bại từng chi quân đội các ngươi, hạ hết thành trì các ngươi, nhân loại các ngươi nhất định diệt vong!"
"Chiến tranh vừa mới bắt đầu thôi!" Tư Đặc Lâm vốn định li khai nhịn không được quay đầu phản bác hắn, "Chủ lực quân đội nhân loại không ở biên cảnh mà ở Đế đô, ở sâu trong quốc thổ chúng ta! Lực lượng của chúng ta vẫn còn rất lớn!"
"Phì! Đại quân thần tộc trong một tuần sẽ đạp Đế đô dưới chân!"
"Quân đội ma tộc liệu có thể đến gần Đế đô được không, ta không chắc điều này đâu". Tư Đặc Lâm cười khổ nói, "Bất quá, Ma thần bảo của các ngươi, chúng ta nhất định sẽ đến!"

Tên ma tộc đó mắt trừng miệng há, phảng phất Tư Đặc Lâm đang nói lời khùng điên: "Ma thần bảo? Ngươi lại muốn đánh đến Ma thần bảo?"
Tư Đặc Lâm trầm giọng đáp: "Có gì lạ đâu? Ai nói ma tộc có thể xâm lược nhân loại mà nhân loại không thể phản kích ma tộc? Lịch sử ghi chép đến nay cho thấy, ma tộc các ngươi luôn không ngừng sát hại nhân dân chúng ta, cướp đoạt tài phú của chúng ta, phá hủy văn hóa nhân loại, chúng ta sớm đã không nhịn nổi rồi! Huyết trái ngàn năm nhất định phải trả, các ngươi đã tự đưa đến cửa, hôm nay phải triệt để thanh toán! Ma thần bảo, nguồn cội tội ác thế gian! Vì tử tôn hậu đại, ta phát thệ nhật định hủy diệt ổ tai nạn thế gian đó!
Ma tộc quân quan đó gầm lên: "Ngươi điên rồi! Thần tộc quân đội thắng lợi liên tiếp, nói không chừng ngươi không còn sống được một tuần đâu!"
"Ngươi nói, hoàn toàn có khả năng". Tư Đặc Lâm tâm bình khí hòa nói với hắn: "Trong chiến tranh, ai có thể nắm chắc được mình ngày mai là sống hay chết? Ta có lẽ sẽ chết, hoặc sống, nhưng thế thì sao chứ? Đánh đến Ma thần bảo, không chỉ là ta, còn là quân đội nhân loại khác, là đồng bào chiến hữu của ta, ta dù chiến tử sa trường, đó vẫn rất đáng giá".
Tù binh ma tộc mồ hôi đầy người: "Điên rồi, ngươi đúng là tên điên! Đó là việc không thể làm!"
Tư Đặc Lâm xoay sang nói với hai thẩm phán quan: "Hai vị, các người đều là tình báo quân quan có kinh nghiệm, cho dù ta không nói nhưng các người chắc cũng biết nên làm gì, chuyện các người vừa nghe tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài nửa điểm".
Hai vị quân quan nhất tề đứng nghiêm: "Đại nhân, chúng tôi nhất định thủ khẩu như bình!"
Tư Đặc Lâm gật đầu hài lòng, xoay người bước khỏi phòng thẩm tra. Sau khi ra ngoài, y lập tức gọi trợ lý của mình: "Đem danh sách tướng lĩnh đến cho ta. Mau!"
Rất ít khí thấy Tư Đặc Lâm gấp gáp như thế, trợ lý không dám chậm trễ, nhanh chóng chạy đi.
Trong lúc chờ đợi, Tư Đặc Lâm nôn nóng bất an đi đi lại lại, cảm giác chấn kinh và lo lắng áp chế tâm thần y, khí độ trấn định bên ngoài của y là do y đang dùng kinh nghiệm và lực tự khống chế hơn người của bản thân kiềm chế để đám bộ hạ khỏi hoảng hốt.

Trợ lí chạy trở về, trong tay ôm một chồng tài liệu dày: "Đại nhân, không biết ngài cần danh sách của chiến khu nào? Ở đây có tây bắc chiến khu, đông nam chiến khu, Viễn đông chiến khu, tây nam chiến khu".
Tư Đặc Lâm đưa tay giật chồng tư liệu dày cộm đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của người trợ lý, y thô lỗ lật như bay từng tờ giấy, lật thẳng đến danh sách tướng lĩnh trấn thủ đông nam chiến khu vừa thành lập. Khi y lật đến danh sách tướng lĩnh Ba đặc lợi hành tỉnh, một hàng chữ đập vào mắt y: "Tổng đốc Ba đặc lợi hành tỉnh, Mã Duy. Thượng nhiệm tháng ba năm bảy tám tư".
Tư Đặc Lâm chợt tối sầm mắt, đầu óc choáng váng.
Y mở địa đồ xem, Ba đặc lợi hành tỉnh nằm ở bên trái Áo tư hành tỉnh, nếu Mã Duy phản biến đón địch, ma tộc bộ đội lập tức có thể tiến trú Ba đặc lợi, từ đó uy hiếp cánh trái Đông nam chủ lực quân.
Ở phía đó, vì tin mặt bên của bản thân đã được bảo hộ, công sự phòng ngự và trú quân đều bạc nhược, địch nhân không những có thể đột phá vòng vây, còn có thể dựa vào ưu thế binh lực hình thành phản bao vây quân đội nhân loại.
Càng xấu đó là, chủ lực quân của Tử xuyên gia toàn bộ tập trung đối trì ở tiền tuyến với ma tộc, ở tuyến hai không có bố trí thủ bị đội đủ lực lượng để yểm hộ, Ba đặc lợi hành tỉnh một khi thất hãm, các tỉnh phía sau với binh lực bạc nhược lập tức bày ra trước mặt ma tộc quân, đường đến Đế đô trở nên thông sướng trước mặt chúng!
Sự tình quá nghiêm trọng! Nếu là sự thật, chút ưu thế mà nhân loại khổ cực giành được từ khi bắt đầu cuộc chiến bỗng nhiên hóa thành hư không!
Nỗ lực khống chế tình tự, Tư Đặc Lâm trầm giọng nói: "Cho mời tổng quân pháp quan Hồng Hoa hồng y kì bổn đại nhân lập tức qua đây, mau lên!"
-o0o-


Bình Luận (0)
Comment