Tui Không Chữa Người Bệnh Này Nữa Đâu

Chương 108

LIỀU THUỐC CỦA BOSS

Nghiêm Thâm rời đi, trực giác của một người chữa bệnh khiến bác sĩ thoáng cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng sau khi lật đi lật lại bệnh án của người bệnh, cuối cùng cũng không phân tích ra được nguyên nhân.

Tất cả các chỉ số của Nghiêm Thâm đều rất bình thường, bình thường đến mức khiến bác sĩ không biết phải bắt đầu từ đâu.

Điều duy nhất có chút đột ngột có lẽ là tần suất của chuyện nào đó. Mặc dù có phần cao hơn người bình thường, nhưng xét đến việc Nghiêm Thâm đang ở độ tuổi tráng niên và có thể chất cực tốt, có lẽ cũng không có vấn đề gì lớn.

Bác sĩ đẩy đẩy chiếc kính trượt xuống sống mũi, trong lòng không khỏi thắc mắc, chẳng lẽ là vì chuyện này?

Dù rằng về lý thuyết, việc duy trì đời sống tình dục hài hòa có lợi cho việc làm dịu cảm xúc, và cũng xem như gián tiếp có lợi cho điều trị, nhưng việc tần suất cao của đời sống tình dục có thể ảnh hưởng tích cực mãnh liệt đến tình trạng bệnh như vậy thì anh ta chưa từng nghe thấy trong ngành.

Có lẽ anh ta nghĩ quá nhiều.

Bộ não của con người rất bí ẩn, kỹ thuật y tế hiện đại còn lâu mới khám phá hết mọi bí mật của nó. Trong quá trình điều trị tâm lý, luôn có thể xảy ra những điều bất ngờ không sao tìm hiểu.



Khi Nghiêm Thâm về đến nhà, Tô Đoạn vẫn chưa tỉnh giấc trưa.

Hắn xử lý xong công việc của công ty rồi đến thẳng chỗ bác sĩ riêng, vì lo thanh niên sẽ lộ chuyện trước mặt bác sĩ nên hắn không định đưa cậu đi cùng, để cậu ngủ ở nhà.

Không chỉ điệu bộ Tô Đoạn giống bé hamster ngốc mà ngay cả tư thế ngủ cũng giống, nằm nghiêng và hơi cuộn tròn lại, bọc kín mít trong chăn, nửa khuôn mặt vùi vào gối đầu mềm mại, cằm bị chăn che lại, chỉ lộ nửa khuôn mặt phớt hồng ra ngoài, tóc đen mềm mại hơi rối rơi trên má, lông mi dài rũ xuống tạo thành bóng mờ trên má.

Có lẽ vì ở nơi quen thuộc nên cậu ít đề phòng, tiếng động Nghiêm Thâm mở cửa bước vào không đánh thức cậu, cậu vẫn ngủ say mà không hề hay biết.

Nghiêm Thâm nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn này của cậu bèn theo phản xạ muốn bắt nạt cậu đôi chút, nhưng khi cúi xuống, cánh môi sắp hôn lên bầu má như bánh bao của cậu thì lại bỗng nhớ ra không thể đánh thức cậu, hắn khựng lại, cuối cùng chỉ nghiêng đầu khẽ hôn lên tóc mềm của thanh niên.

Khi đang định đứng thẳng dậy, hắn thoáng thấy một đoạn kim loại bạc lộ ra dưới gối.

Đây là cây bút chiến thuật mà hắn mua cho Tô Đoạn để phòng thân, khi tháo ra có thể trở thành gai nhọn.

Cơ mà dạo này tình trạng bệnh của hắn ổn định ngoài dự đoán, hắn cứ ngỡ là sau khi ngừng thuốc thì bệnh chắc chắn sẽ tái phát, nhưng chờ mãi mà bệnh tình không những không tái phát mà còn ổn định hơn trước khi ngừng thuốc.

Ngoại trừ lần đầu tiên làm quá đáng khiến cậu không xuống giường nổi, những lần sau Nghiêm Thâm đều kiềm soát tốt, kiên trì theo nguyên tắc "ít nhưng thường xuyên", mỗi ngày gặm bé hamster đến ghiền, những dụng cụ tự vệ hắn chuẩn bị cho cậu chưa lần nào được sử dụng.

Mặc dù trong lòng luôn có cảm giác gì đó không rõ ràng, nhưng dù sao bệnh tình ổn định vẫn tốt hơn là trở nên tồi tệ.

Nghiêm Thâm hơi thất thần một lát, rồi đẩy đoạn bút chiến thuật lộ ra dưới gối vào trong.

Nhưng khi đầu ngón tay hắn vừa dùng lực, cơ thể đã qua huấn luyện chuyên nghiệp của hắn theo phản xạ cho hắn biết trọng lượng của cây bút có gì đó sai sai.

Lưỡng lự vài giây, Nghiêm Thâm rút cây bút từ dưới gối ra.

"Cạch" một tiếng, nắp bút mở ra, nơi lẽ ra nên chứa một cái gai sắc lạnh giờ đã trống trơn.

Chỗ bị tháo rời không có vết xước, có thể thấy khi lấy cái gai ra đã sử dụng kỹ thuật.

Nghiêm Thâm cầm cây bút, rũ mắt nhìn thanh niên vẫn đang ngủ say cuộn tròn như con tôm mà không biết việc làm lén lút của mình đã bị phát hiện, trong mắt hắn hiện lên vẻ đen tối, không biết đang nghĩ gì.

➼➼➼

Mơ màng mở mắt ra, Tô Đoạn thấy một thân thể cao lớn ngồi bên giường.

Ý thức vẫn đang nửa tỉnh nửa mê, cơ thể đã vô cùng quen thuộc với hơi thở của đối phương tự động dựa vào.

Cái chân đá chăn đi, Tô Đoạn lăn một cái, suôn sẻ lăn đến bên cạnh đối phương, giơ cánh tay ôm lấy vòng eo gầy nhưng rắn chắc có sức của người đàn ông, gò má cậu thân thuộc cọ vào cơ bụng cứng rắn qua lớp áo sơ mi mỏng.

Suốt quá trình mắt cậu nửa nhắm nửa mở, dáng vẻ mơ màng, rõ là đã quen làm như vậy, chỉ dựa vào quán tính đã có thể hoàn thành chuỗi hoạt động này một cách chính xác.

Nghiêm Thâm giơ tay không cầm bút lên, lòng bàn tay ấm áp đặt trên tóc và má của Tô Đoạn, thỉnh thoảng lướt qua cổ.

Tô Đoạn lười biếng dụi một lúc trên người hắn, cuối cùng cũng chịu tỉnh táo, mở to đôi mắt đen hãy còn mơ màng gọi hắn vừa nhẹ vừa mềm: "Thâm Thâm ơi."

Nghiêm Thâm đáp "ơi" một tiếng, rồi lại như mọi khi cúi đầu hôn lên môi cậu, làm tan đi hết những lười biếng cuối cùng của hamster nhỏ nhà mình.

Cánh môi bị hôn đến đỏ và hơi sưng, lúc Tô Đoạn được buông ra thì đôi mắt đã trở nên long lanh.

Cậu chống tay ngồi dậy, định vào phòng tắm rửa mặt, hỏi Nghiêm Thâm: "Anh về bao lâu rồi? Sao hông gọi em?" Nói xong thì chậm rãi ngáp một cái, cơ thể mềm mại dẫm lên giường mềm mại loạng choạng.

Sợ cậu ngã bịch xuống giường, Nghiêm Thâm bèn chìa tay ra nắm eo cậu, "Không lâu lắm, hơn mười phút thôi, thấy em ngủ ngon nên không gọi."

Vì đang đứng trên giường, Tô Đoạn đứng từ trên cao nhìn xuống, cúi đầu một cái là thấy gân xanh rõ gân xanh nổi trên cổ Nghiêm Thâm, áo sơ mi được mở ba cúc, lộ ra xương quai xanh sâu và hõm xương chính giữa.

Đôi mắt đen láy mà sâu hút của người đàn ông ngẩng đầu nhìn cậu, tựa như hồ sâu không thấy đáy, nhưng hàng mi cong vút làm cảm xúc dâng trào trong mắt rõ ràng.

Tô Đoạn mở miệng vốn định nói gì đó, nhưng nhìn vào hàng mi cong hơn cả mình của người đàn ông, bỗng thấy tay ngưa ngứa, quên mất điều định nói, nhìn thẳng rồi vươn tay gảy lông mi hai cái.

Dù người mạnh mẽ đến đâu thì mắt vẫn là điểm yếu không thể tránh khỏi, lông mi nhạy cảm bị cậu gảy gảy, dù là Nghiêm Thâm cũng không nhịn được nhắm mắt lại.

Chỉ là một tay đang giữ eo Tô Đoạn để cố định cơ thể cậu, tay kia vẫn đang cầm cây bút chiến thuật, không còn tay nào để ngăn bé hamster mân mê lông mi mình, tay cầm bút theo phản xạ giơ lên một nửa rồi dừng lại, trầm giọng gọi: "Đoạn Đoạn à."

"... Ò." Bấy giờ Tô Đoạn mới nhận ra mình vừa làm hành động như đùa bỡn phụ nam nhà lành, nhìn tay mình đang làm bậy, cậu chớp mắt, vội vàng rút về.

Cậu nắm bàn tay đang giữ eo mình của Nghiêm Thâm, định nói "em đi rửa mặt" thì thoáng thấy vật màu bạc trong tay kia của Nghiêm Thâm.

Nhìn quen quen-

Nhìn kỹ hai lần, phát hiện đây chính là một trong những dụng cụ phòng thân mà mình đã phá hủy, vẫn đang hở ra, lộ ra phần bên trong đã tổn hại, Tô Đoạn lại rũ mắt nhìn vào đôi mắt hôm nay chẳng biết sao lại vô cùng thâm trầm của Nghiêm Thâm, cuối cùng chậm chạp cứng đờ người.

Bị phát hiện mất rồi.

Nhận ra cơ thể trong lòng bàn tay mình nhanh chóng cứng đờ, hamster nhỏ bị phát hiện làm chuyện xấu bèn nhanh chóng "giả chết", trong mắt Nghiêm Thâm lướt qua ý cười chịu với cậu, rồi ném bừa cây bút chiến thuật đã không còn sức sát thương  lên giường, tay còn lại đặt lên eo Tô Đoạn, hai tay dùng chút sức, thân thể vốn gầy gò của thanh niên được chăm hơn một tháng rơi vào lòng hắn.

Cúi đầu nhìn hamster nhỏ đang mở to mắt tròn xoe, Nghiêm Thâm cũng đưa tay gảy lông mi Tô Đoạn, như đang trả thù hành động vừa rồi của cậu, không mặn không nhạt hỏi: "Nhóc nghịch ngợm, móng vuốt sắc ghê nhỉ, làm chuyện xấu từ bao giờ?"

Giống như vẻ ngoài của Tô Đoạn, lông mi của cậu cũng cực kỳ ngoan ngoãn, mảnh và dài, rũ xuống giống như chiếc quạt nhỏ gọn gàng, thỉnh thoảng quạt khiến Nghiêm Thâm không tìm được phương hướng.

Đoạn bị anh làm cho gốc lông mi ngứa ngáy vô cùng, nhưng vì bị bắt quả tang làm chuyện xấu, không dám ngăn cản hành động của Nghiêm Thâm giống như vừa rồi Nghiêm Thâm ngăn cậu, chỉ đành chấp nhận thiệt thòi chớp mắt, mềm mại nói: "Cũng... Cũng không lâu lắm..."

Nghĩa là từ rất lâu rồi.

Nhóc hamster không giỏi nói dối, ít nhất trong mắt người đã từng giao tiếp với không biết bao nhiêu người tinh ranh như Nghiêm Thâm thì trông vụng về và dễ nhìn thấu.

Khi nói dối còn vô thức cắn nhẹ môi dưới, hệt như bé hamster phồng má giả vờ có nhiều thức ăn, rất có khí thế, thực tế chỉ là một đống kẹo bông gòn thôi, chọc một cái sẽ xẹp xuống.

Không đáp lời Tô Đoạn, dưới ánh mắt căng thẳng của bé hamster, Nghiêm Thâm dời gối, lấy ra từng món đồ rải rạc bên dưới, tháo ra.

Đèn pin cầm tay sáng mạnh dù có ấn thế nào cũng không sáng, Nghiêm Thâm dùng một tay vặn nắp sau mới phát hiện ra chỗ để pin bên trong trống không.

Dùi cui điện không dễ tháo, nhưng khi ấn nút chuyển đổi thì đèn báo không sáng, đầu ngón tay chạm vào cũng không có cảm giác gì, chứng tỏ mạch điện bên trong chắc chắn đã bị phá hỏng.

Bình xịt phòng thân lắc lên nghe rõ tiếng nước đầy, nhưng khi ấn vòi xịt chỉ phun ra nước trong không màu không mùi, một bình nhỏ xịt hết có lẽ cũng không đủ để rửa mặt cho người cần xịt vào phòng vệ.

☆☆☆

Trong không khí nhất thời chỉ có những tiếng lạch cạch khi tháo dụng cụ, theo những âm thanh đó, cơ thể mềm mại trong lòng Nghiêm Thâm càng lúc càng cứng đờ, lúc đầu thì vặn vẹo không yên, như không yên phận muốn bò ra khỏi lòng hắn, nhưng vì Nghiêm Thâm vốn đã tập luyện nhiều kỹ năng chiến đấu, nên chỉ cần thay đổi góc độ dùng lực một chút là đã hoàn toàn khống chế được cơ thể nhỏ nhắn tay chân mảnh khảnh của Tô Đoạn.

Đợi đến khi Nghiêm Thâm ném món đồ bị phá hủy cuối cùng lên giường, cơ thể trong lòng giống như hoàn toàn từ bỏ sự giãy giụa, chẳng động đậy nữa.

Sau khi kiểm tra hết dụng cụ, xác định không còn cái nào nguyên vẹn, Nghiêm Thâm liếc qua đống đồ đã bị tháo thành mảnh nhỏ, tay hơi dùng lực, bóp vào cánh tay toàn thịt mềm của Tô Đoạn, vô cảm đánh giá: "Có thể tháo hết những thứ này, đúng là vất vả cho em rồi."

Hồi lâu không nghe thấy tiếng đáp lại, Nghiêm Thâm như cảm giác được gì đó bèn cúi đầu nhìn, nhóc hamster trong lòng đã cụp đôi lông mi ngoan ngoãn từ lúc nào, im lìm nhắm mắt.

___20/7/2024.21:27:05.___SỐC: Ôi giời mấy ní ơi nay tui sốc quá, nay tui lên cái web truyenhdx mới thấy tụi nó lấy bản edit của tui chưa xin phép, mà còn set vip lấy tiền đọc giả nữa. Phải làm sao đây mấy ní ơi. Chương set pass hôm bữa chắc bị lộ pass mất rồi, tức vãi. Ăn cắp thì tui không nói, đằng này lấy tiền người đọc ăn trên đầu trên cổ, douma, không biết có ai xui mua phải không

Bình Luận (0)
Comment