Tui Không Có Bị Điên - Trùng Áp Tiểu Trình Trình

Chương 99

Sau khi biết chuyện xảy ra tối qua, Kiều Thời rơi vào khoảng lặng dài.

Nhất là khi cô thấy Trình Trì vừa kể chuyện vừa nhìn cô bằng ánh mắt tán thưởng, cảm giác như có một cây đinh ghim thẳng vào ghế, khiến cô ngồi không yên.

Hiểu lầm rồi!

Anh trai à, mặc dù tôi cũng rất muốn được như anh nói nhưng… khi đó tôi thực sự chỉ buồn ngủ quá nên chẳng còn tâm trí nghĩ ngợi gì nữa thôi.

Kiều Thời chỉ là một người bình thường. Muốn thu phục những người có năng lực về dưới trướng thì không thể quá vô dụng, cô phải thể hiện chút chứ.

Nhưng để người khác tin tưởng vào năng lực của cô không có nghĩa là họ phải thần thánh hóa cô! Cô vẫn hy vọng rằng, vào những thời khắc sinh tử, những người có năng lực có thể giúp đỡ cô.

Nếu họ hiểu lầm sức mạnh thật sự của cô, chẳng phải sẽ có tình huống như thế này sao: Cô sắp bị dị thường g**t ch*t, mà mọi người chỉ đứng bên cạnh cười ha ha vì tưởng rằng cô đang diễn trò!

Nghĩ đến cảnh tượng đó, Kiều Thời rùng mình. Cô toan giải thích: “Không phải…”

Nhưng có vẻ Trình Trì đoán được cô muốn khiêm tốn nên vội giơ tay lên, chặn lời cô lại: “Khỏi giải thích, tôi hiểu mà.”

Kiều Thời chưa bao giờ kiêu ngạo như Hứa Dịch. Cô không muốn anh ấy thần thánh hóa cô, anh ấy hiểu mà.

Kiều Thời tuyệt vọng, thanh thản nhắm mắt lại: Không, anh chả hiểu gì cả!

E là khó có thể xóa bỏ hiểu lầm của Trình Trì, nhưng chuyện này không ngăn được Kiều Thời lôi hệ thống ra hỏi cho ra lẽ: "Đêm qua rốt cuộc là thế nào?”

“Ký chủ muốn hỏi về tình trạng giấc ngủ của mình sao? Theo thống kê của hệ thống, chất lượng giấc ngủ của ký chủ rất tối ưu, tổng thời gian ngủ là tám giờ mười ba phút…”

Nếu không phải đã quá quen với cái hệ thống vô cùng ngu ngốc này, có lẽ Kiều Thời sẽ nghĩ nó đang giả ngu, nhưng không, nó ngu thật.

“Dừng! Dừng! Dừng!”

Kiều Thời đâu có hỏi vậy để nghe nó xàm: "Đêm qua bà nói tất cả mọi người đã ngủ. Vậy bà giải thích sao về bà lão đã rời giường kia? Bà biết điều gì đó phải không? Hay chính bà đã làm gì đó?”

Hệ thống bình tĩnh đáp: "Bà lão kia ngủ thật. Đồng đội của ký chủ không bảo à? Quấy rầy người mộng du sẽ rất phiền phức, lờ bà ấy đi là lựa chọn tốt nhất. Hệ thống như tôi chỉ quan tâm đến trạng thái tinh thần và thể chất của ký chủ thôi, ngoài ra sẽ không làm bất kỳ hành động dư thừa nào.”

Nói thật thì, trạng thái "mộng du" cũng không phải là một trạng thái xuất hiện ở người có sức khỏe bình thường. Nhưng người bị mộng du không phải là Kiều Thời nên hệ thống không cần quan tâm đến chuyện đó.

“Ý bà là, tối qua bà ấy đang mộng du sao?” Kiều Thời cao giọng như hỏi chuyện lạ.

“Đúng vậy.”

“Khoan đã, trước đó bà còn bảo "bà lão có thể chào hỏi như bình thường" để chứng minh rằng bà ấy chưa ngủ, rồi còn bảo là tui bị lú. Nhưng cũng chính tối qua, cái người mà bà gọi là “đang ngủ” kia lại có thể nói chuyện với Trình Trì!”

Kiều Thời nhiệt tình tìm kiếm sơ hở của hệ thống.

Hệ thống lập tức đáp lại bằng giọng điệu rất đỗi quan tâm: “Ký chủ, bây giờ cô không phân biệt được chào hỏi bình thường và chào hỏi không bình thường nữa rồi sao?”

Xem ra dù đã ngủ một giấc thật ngon nhưng bệnh tình của ký chủ vẫn chưa thuyên giảm.

Lúc Kiều Thời quay về nhà trưởng thôn, đó là một lời chào hỏi bình thường.

Nhưng khi bà lão đến gõ cửa, bà ấy rõ là rất lạ. Những người bình thường như Trình Trì có thể nhận ra sự khác biệt ngay và luôn.

Ấy vậy mà Kiều Thời lại cảm thấy hai trường hợp này giống nhau, điều đó chứng tỏ cô đã bị rối loạn nhận thức.

Nhưng hệ thống là một hệ thống dốc hết mình để phục vụ Kiều Thời, nên nó vội nói tiếp: “Không sao đâu, tôi sẽ cẩn thận phân tích sự khác nhau giữa hai trường hợp để giúp cô nhận biết rõ hơn…”

Khoé miệng Kiều Thời giật giật.

Được rồi được rồi, chưa bắt được lỗi của hệ thống nhưng lại có thêm một bằng chứng cho thấy cô bị bệnh.

Kiều Thời day day thái dương, sau đó giả bộ bừng tỉnh để cắt ngang bài diễn thuyết dài dòng của hệ thống.

“Được rồi được rồi, hệ thống, tui thấy đầu óc mình minh mẫn lại rồi. Bà nói đúng, tối qua bà lão đến gõ cửa rõ là không bình thường!”

Kiều Thời từ bỏ việc tiếp tục bắt bẻ hệ thống, mà chuyển hướng sang Trình Trì.

Trước khi bị ép đi ngủ, cô vẫn còn rất nhiều chuyện muốn thảo luận với anh ấy

“Anh biết tình trạng của Thiên Lý Nhãn và những người khác từ khi nào? Anh đã tìm hiểu được bao nhiêu?” Cô hỏi.

Nhóm của họ vào thôn không người với đội hình gồm 5 dị thường và 5 người thường.

Mấy dị thường đến từ trang trại thì tạm thời không cần quan tâm. Bọn chúng có thể không giỏi chiến đấu nhưng cũng không dễ bị kiểm soát, vì trước đó Kiều Thời đã trả lại toàn bộ quyền hạn của trang trại cho chúng. Nói một cách chính xác, mỗi dị thường trong số chúng đều là một phần của chủ nhân giới vực.

Nhưng năm người còn lại… Kiều Thời thì không sao, tối qua cô chỉ kịp xác nhận rằng Thiên Lý Nhãn có vấn đề, còn Trình Trì có thể không có vấn đề. Hai người còn lại cô không có cơ hội tiếp xúc vì cô ngủ quách rồi.

Thế nên hiện tại, cô chỉ có thể thu thập thông tin từ Trình Trì.

Và không ngờ, thông tin mà Trình Trì nắm được lại nhiều hơn cô tưởng.

“Hai người còn lại cũng giống hệt Thiên Lý Nhãn.” Anh ấy giải thích ngắn gọn.

Đều tưởng mình không sao, người ngoài nhìn vào cũng thấy có vẻ không sao, nhưng thực chất biểu hiện cảm xúc của họ đã vượt quá mức bình thường.

Trình Trì phát giác ra từ bao giờ?

Chuyện này phải kể từ lúc Kiều Thời bảo Thiên Lý Nhãn đi tìm anh ấy để báo cáo tình hình.

Thiên Lý Nhãn làm theo.

Với mức độ quen thuộc giữa hai người họ, Trình Trì chợt cảm thấy bất thường.

Lúc đó anh ấy đang ở chung với Nữ diễn viên, tuy không nguy hiểm gì mấy nhưng lại bị tra tấn tinh thần.

Xưa nay Nữ diễn viên rất cần khán giả (miễn là khán giả đó không phải Kiều Thời). Trình Trì tự dâng mình đến cửa thì chả khác nào mỡ dâng miệng mèo. Nữ diễn viên vội bám lấy anh ấy rồi say sưa diễn đủ loại kịch cảm động đến nao lòng.

Trình Trì có thể thờ ơ trước mọi câu chuyện, nhưng Nữ diễn viên lại ngấm ngầm thi triển "lực ảnh hưởng" lên anh ấy.

Anh ấy định dùng năng lực của mình để tránh bị ảnh hưởng, kết quả Nữ diễn viên lại nhắc nhở rằng, muốn nó “thay đổi ý định” thì ít nhất phải thể hiện thành ý đôi chút.

Nghĩ đến nhiệm vụ Kiều Thời giao cho mình, Trình Trì đành phải cắn răng chịu nhục, mặc cho đủ loại cảm xúc mãnh liệt trào dâng, nước mắt rơi lã chã…

Khi phát hiện Thiên Lý Nhãn và những người khác có vấn đề, Trình Trì chợt thấy nhẹ nhõm: Tốt quá, cuối cùng cũng có việc quan trọng hơn cần xử lý, khỏi phải xem kịch của Nữ diễn viên nữa!

Nhưng hình như Nữ diễn viên nhìn thấu suy nghĩ của anh ấy nên thản nhiên nói: “Đừng cau có thế, trông cứ như tôi ăn h**p anh ấy, anh phải cảm ơn tôi mới phải!"

Người nói vô tình mà người nghe hữu ý.

Nhất là sau khi Trình Trì đi xác nhận với hai người đồng đội còn lại, anh ấy hiểu ngay chủ nhân giới vực thôn không người đang xâm nhập vào ý thức con người thông qua cảm xúc của họ.

Ngay cả những người có năng lực cũng không thể chống cự. Trừ khi, ngay từ lúc đặt chân vào đây, họ đã có ý thức tự phong bế tâm trí của mình.

Anh ấy không bị ảnh hưởng vì anh ấy ở cùng với Nữ diễn viên quá lâu, cảm xúc của anh ấy đã bị Nữ diễn viên khống chế trước nên chủ nhân giới vực kia không thể “cướp người” từ tay Nữ diễn viên.

Mấy câu chuyện tình yêu hận thù của Nữ diễn viên đều là giả nhưng xung đột quyền hạn giữa nó và chủ nhân giới vực là thật!

Nữ diễn viên sốt sắng muốn ăn tiệc của thôn không người cũng chẳng lạ gì.

Tất nhiên "sốt sắng muốn" và "cứ ba câu sẽ có một câu giả" hoàn toàn không có gì mâu thuẫn.

Cũng chính vì hiểu được đặc tính của thôn không người, tối qua Trình Trì mới nghi ngờ Kiều Thời vì lo cô cũng bị ảnh hưởng như Thiên Lý Nhãn và những người khác.

Dù sao, anh ấy cũng chỉ may mắn trốn thoát vì vô tình đụng phải Nữ diễn viên, còn Kiều Thời thì không có sự bảo vệ nào cả.

Nhưng sau hàng loạt chuyện xảy ra, Trình Trì hoàn toàn loại bỏ nghi ngờ này.

Với tầm nhìn xa trông rộng của Kiều Thời, e rằng cô đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Thậm chí, anh ấy còn nghi ngờ đây mới chính là lý do cô sắp xếp anh ấy ở cạnh Nữ diễn viên ngay từ đầu! Mượn tay Nữ diễn viên để giúp anh ấy thoát khỏi ảnh hưởng của thôn không người!

So với lý do vớ va vớ vẩn như "muốn giúp Nữ diễn viên thoát khỏi thằng tồi" thì suy đoán này hợp lý hơn nhiều!

Kiều Thời nghe anh ấy phân tích mà ngạc nhiên đến há hốc: Vậy cũng được luôn hả trời?

Tôi bảo chỉ là trùng hợp thôi, anh có tin không?

“Thực ra tối qua kế hoạch ban đầu của tôi là đưa Thiên Lý Nhãn và những người khác đến chỗ Nữ diễn viên, để họ trải qua một đợt "rửa tội" và xóa bỏ ảnh hưởng của thôn không người. Nhưng sau đó tôi nhận ra cô có ý định khác nên không lên tiếng để tránh bọn Thiên Lý Nhãn phát giác."

Trình Trì nói.

Anh ấy chỉ đơn giản làm theo chỉ thị của Kiều Thời, án binh bất động.

Kiều Thời: …

Kế hoạch ban đầu của Trình Trì hợp lý và chính xác, Kiều Thời không thể bắt bẻ.

Nhưng Kiều Thời còn chưa biết nhiều như Trình Trì thì có “ý định khác” kiểu quái gì được?

Làm ơn đừng cố suy diễn những ý đồ "không hề tồn tại" của tôi nữa có được không?!

Nội tâm Kiều Thời gào thét.

Cô hơi bất lực xua tay, định nói với Trình Trì: Tôi chả có ý gì cả, cứ làm theo kế hoạch của anh đi…

Nhưng đột nhiên, động tác của Kiều Thời khựng lại.

Khoan đã, có vẻ cô thật sự vừa nghĩ ra một kế hoạch tốt hơn!

Nghĩ mà xem, nếu Nữ diễn viên thực sự thực hiện "rửa tội" cho họ, [Thôn không người] chắc chắn sẽ nhận ra quân bài bí mật của nó đã bị lật tẩy.

Nhưng Kiều Thời và Trình Trì đã phát hiện ra Thiên Lý Nhãn có vấn đề, vậy mà vẫn giữ thái độ thản nhiên. Nếu bây giờ vội ra tay thì vở diễn của họ đổ sông đổ bể à?

“Anh đoán xem, nó định giữ quân bài này đến lúc nào?” Kiều Thời hỏi.

Tối qua, khi Kiều Thời phá bĩnh kế hoạch gây hỗn loạn của chủ nhân giới vực, Thiên Lý Nhãn hoàn toàn hợp tác và không hề ra tay; khi anh ta “hộ tống” cô trở về, Kiều Thời rất căng thẳng, nhưng anh ta vẫn không manh động.

Bởi vì chủ nhân giới vực biết rõ, có Nữ diễn viên ở đây, nó chỉ có một cơ hội duy nhất để lợi dụng họ. Nó phải tận dụng cơ hội này một cách hiệu quả nhất!

Tất nhiên, cũng có một phần nguyên nhân là do tất cả mọi người, bao gồm cả nó đều hiểu sai về thực lực của Kiều Thời.

Nó tưởng Kiều Thời là cao thủ nên không dám hành động hấp tấp. Nếu nó biết bản chất Kiều Thời chỉ là mình hạc sương mai mong manh dễ vỡ thì Thiên Lý Nhãn đã đâm cô một dao từ tối qua rồi!

Ánh mắt Trình Trì lóe lên: “Nó muốn giữ lại bài tẩy để bảo toàn mạng sống!”

Anh ấy nhanh chóng hiểu ra, lập tức nói: “Ý cô là tương kế tựu kế sao? Không thành vấn đề!”

Thái độ dứt khoát của anh ấy là chuyện tốt với Kiều Thời. Nhưng vẻ mặt chắc chắn kiểu “tôi biết ngay cô có ý khác” của Trình Trì khiến lòng cô đau đớn.

Trước đó cô thực sự không có kế hoạch nào hết! Đây là ý tưởng mới nảy ra thôi!

Suy đoán trước đó của anh sai không còn chỗ sai luôn đấy!

Nhưng bây giờ cô có giải thích cũng vô ích.

Kiều Thời lặng lẽ từ bỏ việc tranh luận, tập trung vào kế hoạch đối phó với thôn không người.

Đúng vậy, cô đồng ý với suy luận của Trình Trì: Thiên Lý Nhãn và những người khác đã bị chủ nhân giới vực ảnh hưởng, nhưng đến tận bây giờ nó vẫn chưa ra tay, chứng tỏ nó muốn giữ họ làm quân cờ hộ mệnh.

Đây là ảnh hưởng một chiều, Thiên Lý Nhãn và những người khác đều không biết chủ nhân giới vực thực sự là ai. Giống như gã bán xiên nướng hôm qua, dù có bắt lại tra khảo cũng chẳng thu được gì.

Nhưng chủ nhân giới vực thì rất rõ nó là ai!

Nếu Kiều Thời và Trình Trì điều tra đến gần sự thật, nếu họ tìm ra nó và có ý định ra tay thì quân cờ mà nó đã bố trí sẵn sẽ phát huy tác dụng:

Hoặc là đánh lạc hướng cuộc điều tra quan trọng, hoặc là ra tay làm chệch hướng vào thời khắc quyết định, giúp nó chạy thoát…

Nhưng ngược lại, chỉ cần quan sát xem Thiên Lý Nhãn và những người khác định ra tay vào lúc nào, định tha cho ai, đó chẳng phải là đang chỉ đường cho Kiều Thời sao?

Bình Luận (0)
Comment