Chuẩn tiên kiếm này bởi vì đã có được kiếm linh của Nguyên Từ Kiếm Thai, có thế theo thời gian trôi qua mà trưởng thành thành tiên kiếm.
Tuyệt đối sẽ là vũ khí tiện tay nhất cho bốn cô con gái sau này.
Về phần thân tháp Lục Linh Tháp. Sau này nếu như gặp được một số kẻ đến tội ác tày trời thì sẽ lấy linh hồn của bọn họ ném vào trong đó để cho bọn họ hưởng thụ cảm giác bị Lục Linh Tháp tàn phá.
Mặc dù linh trí Lục Linh Tháp bị trấn áp như vậy cũng không có nghĩa là nó đã mất đi tác dụng ban đầu.
Nhìn thấy Lâm Hiên nhận Lục Linh Tháp, Tiêu Phi cũng không có vì mất đi một món chí bảo mà ủ rũ, ngược lại trong lòng hưng phấn không thôi. Có thể làm cho Bắc Huyền Thiên Đế phu nhận lấy đồ vật của mình, đây là chuyện vinh quang cỡ nào!
..........................
Tiêu Hùng và Tiêu Diệp đang đứng bên cạnh thấy Lâm Hiên nhận lấy Lục Linh Tháp, trong lòng nhất thời tuyệt vọng cực kỳ. Theo như bọn họ nghĩ thì với tư lịch của Tiêu Phi, hoàn toàn không đủ tư cách để được Đế phu phù hộ. Nhưng bây giờ Đế phu nhận Lục Linh Tháp trước mặt mọi người. Ai còn dám phủ định Tiêu Phi
không có dính líu tới Bắc Huyền Thiên Đế?
Dù là Đế phu không cho Tiêu Phi bất kỳ hứa hẹn gì nhưng bọn họ cũng không còn dám đối nghịch với Tiêu Phi nữa. Dù sao đối mặt với cự nhân che trời như Đế phu. Cẩn thận như thế nào cũng không đủ. Hơi không cẩn thận, chỉ sợ sẽ rơi vào Địa Ngục Vô Gián, vĩnh thế không thể vươn mình.
Nói trắng ra là chỉ cần bất kỳ người nào hơi có liên quan tới Đế phu thì cũng không thể đụng vào, đây mới là pháp tắc vô thượng có thể giữ an toàn cho mình!
Sau đó Tiêu Hùng đi đến trước mặt Tiêu Phi, nói ra: "Một lát nữa ngươi và Linh Nhi Đi theo cô vào trong cung, cô có lời muốn nói."
Tiêu Phi không có mơ tưởng, gật gật đâu: "Được."
Tiêu Hùng lại đi đến trước mặt Lâm Hiên, vẻ mặt cung kính hành lễ nói: "Đế phu tại thượng, tại hạ là Việt Thương quốc quân Tiêu Hùng, xin Đế phu dời tôn giá đến trong hoàng cung”
Lâm Hiên nhìn thấy Tiêu Linh Nhi và Mộ Ấu Khanh và bọn nhỏ đang chơi rất vui vẻ thì thờ ơ gật đầu.
Mà Tiêu Diệp thì vẫn còn quỷ ở chỗ đó. Nhìn thấy 'Tiêu Hùng dẫn theo mấy người Lâm Hiên tiến cung, nhìn cũng không thèm nhìn một chút. Hắn biết mình đã triệt để bị Tiêu Hùng từ bỏ. Trong mắt của hắn lập tức trần ngập áo não và hối hận.
“Tiêu Phi và Tiêu Linh Nhi bám được vào cành cây to Đế phu này, rốt cuộc bọn họ sẽ bay lượn ở trên chín tầng trời"
"Mà ta..."
"Tại sao người gặp được Đế phu không phải là ta!"
Lâm Hiên đi theo Tiêu Hùng đi vào hoàng cung đại điện, sau đó Tiêu Hùng mời hẳn ngồi xuống kim loan bảo tọa.
Xoay người, Tiêu Hùng hỏi Tiêu Phi: "Ngươi có chịu tha thứ cho sở tác sở vi của cô trước đó hay không?"
Tiêu Phi không cần suy nghĩ lập tức nói ra: "Không muốn!"
Hắn và Tiêu Hùng vốn có tình phụ tử. Nhưng sau khi Tiêu Hùng đuổi Tiêu Linh Nhi Ra khỏi hoàng cung thì thân tình này đã hoàn toàn không còn nữa.
Tiêu Phi cảm thấy Đế phu mắt sáng như đuốc, trước mặt Đế phu không thể có bất kỳ biểu hiện giả dối gì. Trong lòng có bất kỳ ý tưởng gì thì đều phải bày tỏ ra mới được.
"Cô cũng liệu được như thế này."
Bên TruyenGG .vn và TruyenGG. com, trumtruyen. vn ăn cắp nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Tiêu Hùng âm thầm thở dài một tiếng, trong nháy mất trên mặt lộ ra vẻ già nua.
"Cô chỉ có hai đứa con trai là ngươi và Tiêu Diệt mà ngươi đã phế Tiêu Diệp, lại nhiều lăn lập chiến công, rất có uy tín trong quân đội."
"Việt Thương Quốc này, cô cảm thấy có thể giao cho ngươi.”
Sau khi nói xong, hân lấy ngọc tỷ từ trong nạp giới ra giao cho Tiêu Phi.
Tiêu Phi và Tiêu Linh Nhi liếc nhau, sau đó nói ra: "Việt Thương Quốc trong tay ta, chắc chắn tiến thêm một bước, ngươi cứ yên tâm an hưởng tuổi già đi!"
Tiêu Linh Nhi ra hiệu cho Tiêu Phi để lại một con đường sống cho Tiêu Hùng, Tiêu Phi chỉ có thế đồng ý.
Sau đó, hẳn ra lệnh cho phó tướng đi theo bên cạnh mình dẫn Tiêu Hùng đi ra khỏi đại điện.
Quãng đời còn lại hẳn sẽ để cho Tiêu Hùng sống ở trong lãnh cung. Vê phần Tiêu Diệp và Lý Huyền Anh và đám vây cánh của hẳn thì Tiêu Phi tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ còn sống nhìn thấy mặt trời ngày. mãi.
'Sau khi làm xong chuyện này, Tiêu Phi quay. người quỳ xuống trước mặt Lâm Hiên: "Đế phu tại thượng, Tiêu Phi có được ngày hôm nay đều là do Đế phu ban tặng, sau này Việt Thương Quốc chính là Việt Thương Quốc của Đế phu."
"Đế phu có bất kỳ yêu cầu gì thì cho dù là máu chảy đầu rơi, cho dù là có chết thì Tiêu Phi cũng sẽ làm được!"
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm. Việt Thương Quốc năm ở khu vực giao giới giữa Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên, vị trí địa lý có chút mấu chốt. Bây giờ Tiêu Phi thề sống chết hiệu trung với mình, đối với Bắc Huyền Thiên thì cũng là một chuyện tốt.
"A Di Đà Phật, Đế phu hóa giải một trận đại kiếp nạn, lại hóa giải một trận tiểu kiếp nạn, đúng là công đức vô lượng!"
Hành chính xác là như vậy, nếu như không phải Lâm Hiên có mặt ở đây thì hôm nay trận chiến tranh. đoạt hoàng quyền này sẽ không có dễ dàng giải quyết như vậy đâu.
Cũng chính bởi vì hắn có mặt ở đây cho nên Tiêu Hùng mới giao ngọc tỷ ra một cách dễ dàng như vậy, giao Việt Thương Quốc cho Tiêu Phi.
Tiêu Phi tiến lên hành lễ với Tịnh Hải, thở dài nói: "Hôm nay đại sư có thể tới đây, tại hạ vô cùng cảm kích!"
Ba năm trước đây hắn từng có một phần giao tình với Tịnh Hải. Lúc ấy, hắn ở bên ngoài chinh chiến bị thương nặng suýt chút chết đi, là Tịnh Hải dùng y thuật cao. siêu cứu được hắn. Bắt đầu từ khi đó hắn đã rất hết sức kính trong vi cao tăng này.