Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 275

Nhưng mà dù sao nơi này cũng là Thiên Toàn Thánh Địa, đám trưởng lão này há có thể để cho Cố Trường Ca làm mưa làm gió?

"Cố Trường Ca, ngươi quá làm càn!"

Mấy đại trưởng lão đồng thời xông lên trước. Mấy đạo uy áp đồng thời bạo phát ra, như trăm tòa núi ép tới Cố Trường Ca.

Bảnh!

Đúng lúc này, một đạo uy áp kinh khủng càng mạnh mẽ từ sau lưng Cố Trường Ca bạo phát ra. Một cái bóng đen thình lình xuất hiện sau lưng hắn, chấn bay mấy đại trưởng lão, khiến bọn họ nhịn không được miệng phun máu tươi.

"Đây là Tôn Giả Cảnh!"

"Uy áp mạnh mẽ như thế, nói không chừng đã là Tôn Giả đỉnh phong!"

Trong ánh mắt mấy đại trưởng lão lộ ra vẻ kinh hãi nồng đậm. Bọn họ đã đụng chạm đến cánh cửa Tôn Giả Cảnh, đối với sự mạnh mẽ của cảnh giới này, cảm ngộ rất sâu. 

Trong nháy mắt có thể phân biệt ra được người vừa rồi công kích mình có thể là Tôn Giả đỉnh phong.

Hơn nữa, chắc chắn đối phương hạ thủ lưu tình!

Nếu không, trong nháy mắt có thế miểu sát bọn họ!

"Ha ha ha, bây giờ biết vì sao ta không để các ngươi ở trong mắt chứ?”

Cố Trường Ca lên tiếng cuồng tiếu: "Chỉ bằng một mình Tề lão thì có thể quét ngang toàn bộ Thánh Địa các ngươi!"

Bóng đen đứng sau lưng hẳn chính là một lão giả thân hình còng xuống. Hẳn chính là người hộ đạo của Cố Trường Ca, Tề Vũ!

Chúng trưởng lão nghe vậy đều im lặng cúi đầu, cường giả Tôn Giả đỉnh phong chỉ uy, không thể xúc phạm, nếu không chính là tự tìm đường chết!

Chỉ là... Cố Trường Ca chỉ là một đứa cô nhị, tại sao hắn có thể có người hộ đạo mạnh như thế?

Hơn nữa có thể thấy cường giả này vẫn chỉ là tùy tùng của hắn?

“Trường Ca!"

Thiên Toàn Thánh Chủ dẫn theo bọn người Trúc Thanh Quân từ bên ngoài đại điện vội vàng đi vào.

Hân vào cửa, sau đó thấy được Tê Vũ đứng sau lưng Cố Trường Ca, trong ánh mắt không khỏi lộ ra một tia cảnh giác.

Nhìn thấy Thiên Toàn Thánh Chủ, Cố Trường Ca vẫn dáng vẻ đuôi to khó vẫy, không có chút kính ý nào.

Thiên Toàn Thánh Chủ tâm trí thâm trầm, cũng không hề tức giận, mà là tỉnh táo nói ra: "Trường Ca, mười mấy năm trước ta cứu ngươi, lại để ngươi ở lại Thánh Địa ba năm, ngươi báo đáp ta như vậy sao?"

Cố Trường Ca đứng thẳng người, vẻ mặt ngạo. nghễ nói ra: "Không sai, đây chính là phương thức ta hồi báo ngươi!"

Nói xong, ánh mắt của hắn không khỏi rơi vào người Trúc Thanh Quân, lập tức lộ ra một tia ái mộ.

Trúc Thanh Quân càng mỹ lệ hơn trước đây, toàn thân đều là tiên khí, thoáng như tiên tử.

Trúc Thanh Quân thì có chút nhãn lông mày lại, xoay mặt qua chỗ khác, mặt mũi tràn đầy vẻ chán ghét.

"Ha ha, không ngờ được, ta cứu ngươi, ngươi còn dẫn theo một cường giả Tôn Giả Cảnh đến Thánh Địa gây sự.”

Thiên Toàn Thánh Chủ bất đắc dĩ cười một tiếng: "Ngươi chính là đồ ăn cháo đá bát!"

"Làm càn!" Tê Vũ sau khi nghe xong giận quát một tiếng, một đạo uy áp kinh khủng chấn động mạnh một cái trong đại điện.

Sau đó Cố Trường Ca đứng dậy, nhìn xuống Thiên Toàn Thánh Chủ nói: Ngươi sai! Sở đĩ ta cho Tề lão động thủ là bởi vì người trong Thánh Địa không đủ tôn kính ta!"

Thiên Toàn Thánh Chủ cố nén tức giận: “Tại sao bọn họ phải tôn kính ngươi?”

"Bởi vì ta là con trai độc nhất của Thái Cổ Thần Sơn Cố gia" Cố Trường Ca vẻ mặt ngạo nghễ.

Thái Cổ Thần Sơn!

Nghe được cái tên này, Thiên Toàn Thánh Chủ vẫn luôn bình tĩnh trong nháy mắt trở nên không bình tĩnh. Cho dù là Thương Long đại lục hay là Cửu Thiên Tiên Vực đều có vô số thế lực ấn thế cường đại, tiềm ẩn thế ngoại.

Mà Thái Cổ Thần Sơn chính là một cái trong số đó. Tục truyền Thần Sơn này cao không thấy đỉnh, nối thẳng vào vũ trụ. Chỉ trên một ngọn núi này thì đã có hàng trăm ẩn thế gia tộc vô cùng cường đại.

Thiên Toàn Thánh Chủ cũng không hoài nghỉ lời Cố Trường Oa nói. Bởi vì hẳn cũng là cảnh giới Tôn Giả định phong. Chỉ nhìn một cái là nhìn ra được, Tê Vũ đúng là một cường giả Tôn Giả đỉnh phong. Thậm chí, hắn cảm nhận được khí tức Tê Vũ hiển lộ còn hơi mạnh hơn mình một chút.

Không đợi Thiên Toàn Thánh Chủ mở miệng, đã nghe Cố Trường Ca nói ra: "Ta lấy danh nghĩa Thái Cổ Thần Sơn Cố gia chỉ tử đến cưới Thanh Quân sư tỷ.”

"Như vậy chẳng lẽ không phải là báo đáp ngươi và Thánh Địa hay sao?"

Nghe vậy, sắc mặt Thiên Toàn Thánh Chủ và Trúc Thanh Quân lập tức biến đổi.

...

Vạn dặm không trung, trên mây.

Lâm Hiên ngồi Ngọc Liễn bình ổn tiến lên, chẳng mấy chốc sẽ rời khỏi biên cảnh Đông Hoang.

Hô!

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, cắt đứt tầng mây, khí thế phi phàm. 

Hình như là cảm nhận được cái gì, bốn con Thanh Dực Phi Điểu đều không tiến thêm nữa.

Lâm Hiên buông thần niệm ra.

Phát hiện phía trước, cách đó không xa đang có trên trăm nam tử kỳ trang dị phục vây hai người vào giữa.

Đáng lưu ý chính là thủ lĩnh đám người kỳ trang dị phục đó là một lục sắc cự nhân cao lớn gấp đôi so với người bình thường.

"Xem ra còn phải ở lại hạ giới một hồi." Lâm Hiên âm thầm nói.

Vừa rồi Ôn Vũ Hồng dẫn theo Tiêu Vô Ngân tiến về bí cảnh nào đó, chuẩn bị rèn luyện kiếm thuật. Không ngờ được là nửa đường bỗng nhiên toát ra một cỗ sát khí, muốn đánh lén bọn họ. Cũng may Ôn Vũ Hồng chính là "Đông Hoang Kiếm Ma" chính cống. Kiếm thuật tỉnh xảo, có thể hóa chỉ làm kiếm, thành công triệt phá một lần đánh lén của đối phương.

Cũng chính là trong nháy mắt này khiến cho bọn họ đã rơi vào trong vòng vây của Thanh Miêu Tộc.

"Rốt cuộc các ngươi là người phương nào? Tại sao muốn đánh lén chúng ta?”

Lặng im một lát, Tiêu Vô Ngân mở miệng.  

Bình Luận (0)
Comment