Tương Lai Có Một Truyền Thuyết

Chương 3

“Tích_______đại tiểu thư, lão gia đến”.

Alyssa cho phép, cánh cửa tự động mở chốt, khi cửa mở Irene đã lập tức ẩn tàng, tuy năng lực bị hạn chế rất nhiều do Pháp tắc nhưng để che dấu mọi tinh thần lực dao động thì cô vẫn làm được.

Bước vào cửa là một vị lão giả, tuổi không lớn, dáng vẻ chừng hơn bốn mươi, ông nhìn đứa con gái đang nằm trên giường thì hơi nhíu mày, bản thân ông không quá yêu thích đứa con này, hoàn toàn là cái ấm sắc thuốc, hơn nữa ngu dốt, vô năng, nhưng thân phận của nó lại khiến ông không thể kiêng dè.

“Phụ thân…..” Alyssa  hơi gật đầu chào, gương mặt hoàn toàn không có những vết sẹo gồ ghề kia, dung mạo vẫn xinh đẹp như vậy nhưng làn da xanh xao, ánh mắt ảm đạm, cả người có vẻ quá mỏng manh, không sức sống. 

Khí chất cả người điều mang một loại tối tăm.

Marisol nhìn vẻ mặt tái nhợt đầy vẻ sợ sệt kia thì hơi không đành lòng, đứa bé này từ lúc sinh ra đã mang cơ thể bệnh tật do hấp thu đồ ăn có độc từ khi còn là thai nhi, hơn nữa người mẹ xấu số của nó chính là vợ cả của ông sau khi cố gắng sinh nó ra thì qua đời, phần ái náy kia chính là thứ khiến ông luôn dung túng đứa con này.

“Alyssa, ta biết con không thích ứng được việc sống trong môi trường của học viện nhưng con phải hiểu, gia tộc F.Rego đã gửi kiến nghị lên hoàng gia, nếu con muốn giữ được vị trí vị hôn thê của thiếu gia nhà F.Rego thì con phải chấp nhận ”

Alyssa cúi gằm mặt xuống không nói chuyện khiến Marisol không thể nhìn rõ biểu cảm của cô, ông vẫn nhẹ giọng khuyên nhủ.

“Con nên biết, địa vị công nương duy nhất của con được bảo đảm là vì con là vị hôn thê của tứ thiếu gia Vincent”.

Lúc này có vẻ câu nói của Marisol đã đá động được lòng Alyssa, cô không yên lặng nữa, mở miệng nói chuyện: “Nhưng-----nhưng con muốn học cùng học viện với hai vị tiểu thư nhà Garci, con đã nói nếu là học viện khác con tuyệt đối không đồng ý”.

Marisol bị kẹt, học viện mà Alyssa nói đến chính là học viện đứng đầu Đế đô, Học viện Alyssandra. Học viện duy nhất có đào tào khóa Chế tạo vũ khí đẳng cấp cao của cơ giáp, ông biết con gái mình có hứng thú với việc chế tạo vũ khí nhưng tư chất của nó thì quá thấp để có thể điểu khắc, dung nhập năng lượng và trên hết muốn sáng tạo vũ khí phải có sự sáng tạo cao.

Một học viên có tư chất thấp nhất tại hệ vũ khí của Học viện Alyssandra có thể năng là cấp A, tinh thần lực phải là A+, với Alyssa chỉ có thể năng đạt F- và tinh thần lực miễn cưỡng đạt cấp E thì việc tham gia vào hệ ưu tú như thế có chút mơ mộng viễn vông, nhưng không phải không có đường để đi.

Marisol hít một hơi, lạnh lùng nói: “Được, ta sẽ cố hết sức nhưng con phải hứa, không thể bỏ ngang giữa chừng”. Ông nhìn chằm chằm vào Alyssa, khi được cái gật đầu dè dặt của cô mới xoay người rời đi.

Khi đi ra khỏi phòng, Marisol từ quang não đánh cuộc gọi đến số máy của một người, ngay khi cuộc gọi được tiếp nhận, ông vội nói: “Gideon, tôi cần sự trợ giúp của ông”.

Trên tầng cao nhất của Học viện Alyssandra, phó hiệu trưởng Gideon ngồi trước bàn làm việc, không nhanh không chậm trả lời: “Marisol, không phải tôi không muốn giúp ông nhưng ông phải biết Học viện Alyssandra sỡ dĩ được tôn là học viện đứng đầu chính là vì danh tiếng của nó, ông bảo tôi phá lệ thu một học viên không đủ tư cách vào đây, ông có nghĩ đến hậu quả hay không”.

Marisol tự biết yêu cầu này hơi quá đáng nhưng vì lợi ích trường kì của gia tộc Gupta ông không thể không cắn răng nói: “Gideon, tôi biết, nhưng không phải học viện còn một ngoại lệ hay sao?”

Gideon hơi bất ngờ, ông trầm ngâm một lát mới nói: “Ông thật bỏ được”.

Học viện Alyssandra khảo hạch học viên điều mang tiêu chuẩn cao, bình phán cũng cực kì nghiêm khắc, nhưng trong giới quý tộc nào có con cháu luôn luôn có tư chất tốt,  Đế đô tập trung rất nhiều quý tộc quyền quý mà Học viện Alyssandra lại là trường học mà các gia tộc lớn luôn nhận định muốn con cháu mình được dạy dỗ tại đó chính vì thế một dạng lớp cá biệt được các giới quý tộc ngầm thừa nhận, để những đứa trẻ không thể vượt qua kì khảo hạch nhưng gia thế cao quý trở thành học viên ký danh, không có viện trưởng quản lý, không có bình phán dành cho họ, họ đến học viện chỉ theo chân những học viên chính thức cùng ngồi học, nhưng không được các đại sư trong học viện thừa nhận.

Những học viên mang danh học viên ký danh luôn là sự chế nhạo của tầng lớp quý tộc, thông thường gia tộc có huyết thống thuần chủng rất ít có học viên ký danh, nó chỉ xuất hiện với những người lai tạp, vì thế trong lớp ký danh đa phần là con riêng của các đại gia tộc.

Marisol nhắm mắt, thở ra một hơi, kiên quyết nói: “Chuyện này nhờ ông vì thời gian bình xét đệ tử ký danh đã qua nên tôi muốn xin một phong thư đề cử của ông”.

Gideon cũng có nghe tiếng gió từ tầng lớp thượng lưu, vị tứ thiếu gia kia tính tình cũng giống như thể năng của hắn, nóng đến dọa người, hắn trực tiếp đánh thẳng lên hoàng cung trước mặt Đế hoàng cùng Đế hậu trảm đinh kiến quyết mà nói muốn giải trừ hôn ước. Trận chê cười này khiến gia tộc Gupta bị đồn đãi suốt mấy tháng trời.

“Hảo---thư đề cử sẽ phát đến nhanh nhất”

Khi phụ thân của Alyssa rời khỏi, Irene mới giải trừ thuật che mắt, nhìn thấy Alyssa ngã xuống giường nét mặt đầy vẻ đau đớn thì nhanh chóng từ trong tư khố không gian của mình lấy ra một bình sứ nhỏ, đổ ra một viên thuốc đút vào miệng của Alyssa, nhìn thấy sắc mặt vốn trắng xanh của cô dần hồi phục mới an tâm.

“Cần gì phải cố sức như thế, ta cùng Alicia vẫn có thể giải quyết được”

Alyssa che ngực, cảm thấy con đau dần lui bớt, cô kiên định nói: “Ngươi và Alicia luôn duy trì vòng tuần hòa của thời không, đột nhiên lại bị loạn, ta không tin đây là ngoài ý muốn. Thậm chí ta đã từng phái Egan tra xét nhưng vừa có thể tìm được một ít manh mối thì ngay lập tức giống như bị người xóa mất, Irene----- Egan là thần sử luôn phụng dưỡng ta, ai có thể có bực này năng lực thoát khỏi truy đuổi của hắn ”.

Irene trầm mặc, cô biết những tình thế mà Alyssa nói chứng tỏ có một thế lực ngoài bọn họ ra đang muốn ra tay với vận mệnh của thế giới này, nhưng cô không muốn Alyssa mạo hiểm.

Alyssa từ sau cuộc chiến tranh kia hao tổn tâm sức vì nhân loại chế tạo một tấm khiên ngăn chặn mọi công kích từ phe Hắc ám, thần lực bị giảm xuống, trọng thương nghiêm trọng, đến hiện tại vẫn chưa khỏi, hơn nữa còn trúng độc kế của phe Hắc ám, thân nhiễm độc chất ngay đến cả Alicia cũng không thể giải quyết.

Hiện tại nguy cơ tứ phía, cô sao có thể để chị gái mình mạo hiểm, nếu vẫn ở tại gia tộc Gupta thì kết giới dựa vào huyết thống của gia tộc có thể giúp Alyssa chống đỡ mọi sự công kích từ kẻ địch nhưng  Irene biết với sự kiên quyết của Alyssa cô cũng không thể phản bác.

--- ------

Tại trang viên gia tộc Castillo, vô số phi hành khí từ trên cao đáp xuống, khách nhân lục đục tiến vào trang viên, buổi vũ hội của gia tộc Castillo được mời toàn là những vị quý tộc lớn thuộc hàng nhất lưu của Đế đô, xen lẫn trong những vị mang hình dáng loài người bình thường thì có một vài vị có hình dáng khác biệt đến từ một vài hành tình có sự sống trong vũ trụ.

Mộng Hiểu Khê nhìn cánh cổng lớn trước mặt, một thân trang điểm mỹ lệ, làm nổi bật dung mạo quyến rũ của cô, kiếp trước cô vì hình tượng hoa khôi giảng đường của mình nên lúc nào cũng phải chăm chút vẻ ngoài, đối với việc khai thác nét đẹp của bản thân cô luôn hiểu rõ nhất, huống chi thân thể hiện tại hoàn toàn không hề thua kém cô kiếp trước.

Mộng Hiểu Khê từ trên khay đựng rượu của người máy phục vụ cầm một ly sâm banh đi đến góc phòng tựa vào tường quan sát mọi người đang cười nói vui vẻ ngoài sảnh đường, dáng vẻ lười nhát đầy phong tình cùng nhan sắc nổi bật khiến cho không ít nam sĩ quý tộc chúy ý, nhất thời cũng trở thành tâm điểm của buổi tiệc.

“Ôi chao! Xem ai đây này, tiểu thư Ankita không ngờ cô còn mặt mũi xuất hiện ở đây”

Trong giọng nói đầy vẻ mỉa mai.

Mộng Hiểu Khê nhíu mày, quay người nhìn hai cô gái đang đi đến, một thấp một béo.

Thiếu nữ có thân hình cao gầy nhìn gương mặt xinh đẹp kia thì lại ngứa răng, cô ta tuy là tiểu thư quý tộc nhưng vẻ ngoài thì hoàn toàn thô kệch không hề có một chút dáng vẻ cao sang của một quý tộc, chính vì thế cô ta luôn có ấn tượng xấu đối với nhưng cô gái có dung mạo xinh đẹp, tính tình xấu đến cả học viện điều không chơi với cô ta.

Mộng Hiểu Khê đối với dạng người thích gây sự này thì hoàn toàn không hứng thú ứng đối, cô lạnh lùng quay người đi.

Hai thiếu nữ nhìn thấy Mộng Hiểu Khê không đáp lại mình thì càng châm chọc hơn: “Nghe nói việc cô bỏ thuốc cả kí túc xá nam đã bị điều tra ra, cứ chờ mà viết bảng kiểm điểm trước toàn học viện đi”

Nhìn thấy Mộng Hiểu Khê cứ bước đi không thèm đứng lại thiếu nữ mập mạp tức giận muốn xông lên  thi ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao, một vị lão giả khoác tay một thiếu nữ vừa bước vào đã được quản gia cung kính đứng ra tiếp đón.

“Đại sư Marcus, tiểu thư Laura, mời theo lão đi khách phòng”

Đại sư Marcus tuổi chừng sáu mươi, tình thần sáng lạng nghe thấy quản gia nói thế thì cười lớn cùng với những vị quý tộc đang muốn tiến lên chào hỏi nói: “ha-ha-ha,  lão đây không thể phụng bồi, để hôm khác vậy”.

Những quý tộc đang muốn tiến lên làm quen đương nhiên không dám ngăn trở, họ cũng biết quan hệ thân thiết giữa hai nhà, khách sáo nói vài câu không dám thì tự động tản ra nhường đường.

“Nhìn thấy không là tiểu thư thiên tài Laura, nghe nói vừa rồi tiểu thư chế tạo ra một thanh kiếm dung hóa hai thuộc tính hỏa và thủy độ dung hợp cao đến 15%, quả thật khó mà tin được”

“Ấy dà---nghe bên trên truyền rằng đại sư Marcus từng nói ông ở độ tuổi của tiểu thư cũng chỉ luyện hóa được một cây vũ khí dung hòa hai lực tương khắc độ phù hợp chỉ có 13%, cây vũ khí đó hiện tại bị các kiếm sĩ cơ giáp đoạt phá đầu giá rao đã lên đến mười lăm vạn tinh tệ”

“Tin tức của các người quá lạc hậu rồi, thanh kiếm kia hiện tại đã được tặng cho tứ thiếu gia, tứ thiếu gia xưa nay yêu kiếm như mạng, cả Đế đô ai lại không biết”

Người vừa nói lại bí hiểm cười cười, tất cả điều ngầm hiểu ý, nhưng là những tin đồn như thế họ chỉ dám nói nhỏ không dám lung tung bàn tán nhiều chỉ bởi thân phận của tứ thiếu gia kia khá đặc biệt.

“A____đại nhân Castillo và phu nhân ra rồi”

Từ phía sau đại sảnh đi vào vài nhân vật, người mắt sắc nhìn ra là gia chủ của ba đại gia tộc cùng người thừa kế.

Basil. Castillo nắm tay phu nhân bước lên khán đài, lập tức không khí xung quanh im lặng, mọi người đang chờ gia chủ khai lời. 

“Hân hạnh hoan nghênh khách quý đến gia nhập buổi lễ hội mừng con trai ta___ Siever. Castillo, người vừa lập chiến công đánh đuổi hung thú ở tinh cầu Mamta quay về, hôm nay quý vị cứ tự nhiên cùng vui với gia tộc Castillo…..”

Islam hơi buồn cười nhìn vẻ mặt không mấy vui vẻ của chủ nhân chân chính bừa tiệc nói: “Chú Basil vẫn tình cảm dạt dào như thế, mấy chục năm không thay đổi”.

Đứng kế bên Islam là một vị thiếu niên gương mặt mang vẻ đẹp tinh xảo không nhịn được phì cười: “Ôi!----Islam, cậu đừng nói, không nhìn thấy hậu viện của gia tộc Castillo sắp không chứa nỗi những vị gia nhân bị tình cảm dạt dào của chú ấy đả động sao”

“Vincent. F.Rego____________” Siever nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn bạn tốt đầy cảnh cáo.

Vincent đang muốn nói gì thêm thì nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu đang bước về phía bên này, cậu nở nụ cười vui vẻ.

Islam lẫn Siever nhìn nhau, bọn họ điều biết Vincent có cảm tình rất tốt đối với vị tiểu thư Laura này, đương nhiên tài năng cùng dung mạo của đối phương hoàn toàn xứng đáng nhưng chẳng qua bọn họ không thể không nhắc nhở bạn tốt một chút.

“Vincent, hôm nay nghe nói tiểu thư nhà Gupta cũng đến, cậu nên giữ phong độ” Siever hơi hơi nghiêng người nói nhỏ.

Vincent thân thể cứng ngắt một chút mới nhớ đến chuyện này, hắn hừ lạnh, tâm tình không tự nguyên thu hồi bước chân đã muốn bước ra nghênh đón. 

Tuy đối với cuộc hôn nhân sắp đặt cả ba người bọn họ điều cảm thấy chán ghét đến cực độ nhưng không thể phũ nhận hiện tại bọn họ phải bị động bởi trên lưng bọn họ còn trách nhiệm của gia tộc. 

“Sẽ có một ngày, ngay đến gia tộc cũng không thể ngăn trở chúng ta” Islam trầm giọng nói, trong lời nói không thiếu sự tự tin cũng như quyết đoán, hắn tin rằng với thực lực của bọn họ sớm sẽ siêu việt gia tộc mang đến ảnh hưởng, lúc đó có thể muốn làm gì thì làm.

“Vincent----vừa nãy ta ở khách phòng không nhìn thấy ngươi, cứ nghĩ hôm nay ngươi không đến” Laura ngại ngùng nhìn, giọng nói mềm nhẹ mang theo thân thiết.

Vincent tươi cười dịu dàng, tính tình vốn nói như lửa cùng vì thiếu nữ ngại ngùng mà bất giác mềm nhẹ không ít, quan tâm nói: “Ta cùng Islam, Siever cùng với trưởng bối đang tại phòng riêng bàn chút chuyện, nếu biết ngươi đến sớm, ta đã ra đón, hôm nay có khỏe hơn không?”  

Sức khỏe của Laura tiểu thư luôn không tốt, mỗi lần nghiên cứu một tân phát minh cũng sẽ phát bệnh một hồi, vì thanh kiếm tặng cho hắn đã nghiên cứu suốt một năm, sau đó là bệnh liệt giường không dậy nỗi, thuốc thang bồi bổ gần hai tháng trời mới giảm bớt.

Vincent khâm phục tài năng của nàng và sự kiên trì, nghành chế tạo vũ khí này là nghành vất vả đòi hỏi thiên phú và chịu đựng cao mà tiểu thư Laura thân mang bệnh tật lại luôn không hề bỏ cuộc thậm chí có nhiều bước đột phá, một người con gái như thế khiến cho Vincent vừa khâm phục vừa đau lòng, dù chưa nói tới yêu thích nhưng Vincent nghĩ đó chỉ là thời gian.

Khi gia chủ Castillo kết thúc buổi tự thuật của mình thì vũ hội cũng chính thức bắt đầu, Vincent đang muốn mời Laura nhảy bài đầu tiên thì ngoài cửa lại có khách nhân bước vào.

Martina phu nhân nhìn ba cô gái bước vào có chút không vui nhưng không thể không ra tiếp đón, bà đưa mắt nhìn con trai đang đứng trong góc, Siever nhận được ám chỉ của mẫu thân không thể bất đắc dĩ trước sự đồng tình của hai người bạn tốt bước ra cửa nghênh đón vị khách quý có thân phận đặc thù.

“Nhị vị tiểu thư Garci, đây là_____tiểu thư nhà Gupta, hân hạnh, mời ba vị” Siever phong cách lễ độ ôn hòa, đưa tay thân sĩ mời.

“Siever, ngươi thật là-----về lâu như thế cũng không đến thăm ta” Irene mặc một bộ váy màu đỏ bó sát người, hợp với màu tóc của nàng khiến người nhìn vào như một ngọn lửa bốc cháy.

Siever  tươi cười không giảm, chỉ khi Irene khoác tay lên khuỷu tay hắn thì hơi cương một chút, nhưng hắn không muốn nói nhiều đối với vị tiểu thư ngực lớn thiếu đầu óc này, chỉ lời ít ý nhiều trả lời: “Dạo gần đây bận một chút”. 

Hắn hơi nghiêng người đối với thiếu nữ đi ngoài cùng nói: “Lần đầu tiên tiểu thư Alyssa tham gia yến hội nếu cần gì xin đừng ngại”.

Alyssa hơi gật đầu, biểu tình có chút câu nệ, không thể không phũ nhận vẻ đẹp của vị tiểu thư nhà Gupta này có một loại mỏng manh, yếu đuối giống như tiểu thư Laura nhưng cá nhân Siever cảm thấy hắn có cảm giác tốt về tiểu thư Laura hơn còn vị này có vẻ quá tối tăm.

Vị tiểu thư Alyssa. Gupta này rất ít xuất hiện trước tầm mắt mọi người, hắn cũng chỉ đôi lần nhìn thấy nàng ta ở một vài vũ hội được tổ chức tại nhà của nguyên lão viện,  nhưng lời đồn bệnh tật của vị tiểu thư này xem ra không phải giả, sắc mặt tái nhợt như sắp chết thế kia. Siever  đưa mắt nhìn Vincent đang tán gẫu cùng tiểu thư Laura, lại nhìn Islam đang nhàn nhã uống rượu cũng khó có ý muốn qua đây tiếp đón vị hôn thê của mình. 

Siever thở dài nhận mệnh chịu đựng đem cả ba vị tiểu thư đến chỗ mẫu thân.

Irene dường như chỉ vô tình oán giận chứ không hề có ý muốn tìm tòi, lại tiếp tục líu ríu vài câu về trang phục, nước hoa hôm nay của nàng làm cho Siever có chút đau đầu, bước chân cũng nhanh hơn thường ngày đi về phía mẫu thân.

Mộng Hiểu Khê ánh mắt hiểu rõ nhìn về phía trung tâm đại sảnh, lắc lắc đầu, nàng đối với chuyện vị Irene tiểu thư kia trong kí ức có vài thông tin, đối với tính cách ngu ngốc lại tự cao như thế nàng xưa nay luôn khinh thường, đối với nàng quỳ lụy một người đàn ông mà đánh mất tôn nghiêm như thế khiến nàng không hiểu nỗi.

Lúc Mộng Hiểu Khê đang nhìn đại sảnh thì bỗng cảm giác được một tầm mắt băng lãnh đang chăm chú nhìn mình, nàng cả kinh dựa vào trực giác nhạy bén của mình bắt được chủ nhân của ánh mắt, một thiếu niên với vẻ ngoài nam tính, khí chất dương cương nghiêm nghị đang dùng ánh mắt đánh giá nhìn mình, ngay lập tức Mộng Hiểu Khê nhớ đến thân phận của người này_____ Islam. Mohamed, người mà thân thể này phía trước say mê, thiếu tướng trẻ tuổi nhất của quân bộ.

Trước ánh nhìn lạnh lẽo kia, Mộng Hiểu Khê quật cường không trốn tránh còn khiêu khích nở nụ cười chế giễu, hừ, nàng Mộng Hiểu Khê mới không sợ loại trắng trợn đánh giá này.

Islam có chút bất ngờ khi nhìn ra ánh mắt đầy khiêu khích của thiếu nữ đối diện, trước kia ánh mắt của người này nhìn hắn đầy vẻ si mê, thèm khát khiến hắn không thoải mái nhưng giờ đôi mắt kia lại mang đầy vẻ thách thức khiến Islam có chút buồn cười, đây là cô gái đầu tiên dám đưa ánh mắt như thế nhìn anh.

Hai vị tiểu thư lúc nãy khiêu khích Mộng Hiểu Khê nhìn đại thiếu gia của gia tộc Mohamed đột nhiên nhìn về phía bên này, vốn đang sung sướng thì phát hiện người mà vị thiếu gia kia nhìn không phải mình mà là đứa con gái riêng của gia tộc Castillo thì lập tức ghen tức đến đỏ mắt.

Tiểu thư cao gầy cất giọng mỉa mai nói: “Hừ, quả nhiên là tiện loại, vị hôn thê người ta đang ở đây mà dám trắng trợn quyến rũ mắt mày đưa tình, tiện giống mẹ”

Mộng Hiểu Khê vốn không để ý nhưng nghe cô ta xúc phạm đến người mẹ của thân thể này thì đột nhiên cảm thấy lửa giận, một cái tát nhanh chóng giáng xuống.

Chát___________

Tiếng vang rõ ràng chứng tỏ cái tát này có bao nhiêu mạnh, nàng tiểu thư kia không kịp phòng bị cả người theo quán tính ngã xuống đất, ly rượu trên tay cũng vỡ tan, giọt rượu bắn đầy quần áo, chật vật khó coi.

Mộng Hiểu Khê không quan tâm hiện tại bản thân đang là trung tâm của buổi tiệc, cô lạnh lùng nói: “Ngươi miệng nên sạch sẽ chút, ta thật không biết một đại gia tộc Thành trưởng cai quản một tinh cầu lại dạy dỗ ra một dạng tâm tư xấu xa như thế”.

“Ngươi---ngươi……….” Nàng ta nhận thấy rất nhiều tầm mắt nhìn đến mình, trong đó không thiêu khinh thường và cười nhạo, cả thân mình gầy teo cũng vì lửa giận mà run lên.

Martina phu nhân nhìn thấy thiếu nữ làm ra trận khôi hài tại yến hội có chút quen mắt, lại nhìn thấy màu sắc cùng kiểu dáng trang phục tuy có chút khác biệt nhưng bà là người tuyển chọn là chất liệu cho đám con riêng của chồng mình đương nhiên có ấn tượng, chỉ là nhất thời không nhớ nỗi là đứa con của vị tình nhân nào.

“Phu nhân, là con gái của tiểu thư Mộng Thu Liên” Thím Trần đang đứng cạnh vội nhắc nhở.

Martina phu nhân chợt nhớ đến một bóng dáng trong kí ức của bà, tình nhân của lão gia có rất nhiều nhưng vị Mộng Thu Liên tiểu thư có thể làm cho Martina phu nhân nhớ đến thì hiển nhiên có điểm đặc biệt.

Ở tinh tế thời đại lấy thực lực mà nói thì cho dù là thân phận nữ nhân cũng có thể chiếm được lợi ít lớn lao, có đầu óc sáng suốt hoàn toàn có thể có được địa vị cao, chẳng hạn như vô số tình nhân của lão gia, có người có được năng lực trác tuyệt, họ không phải chỉ có bồi nam nhân trên giường mà còn có năng lực đảm nhiệm nhiều vài trò trọng yếu.

Tinh tế thời đại rất ít nữ nhân chịu sống thấp kém dưới nam nhân, bất quá vị tiểu thư Mộng Thu Liên này có lẽ là một ví dụ hoàn toàn khác cho nữ nhân, chính vì thế mới khiến cho Martina phu nhân nhớ đến. 

Nữ nhân này trong đầu óc chỉ chứa toàn tình yêu, toàn những mộng tưởng hào nhoáng, sống trong chính giấc mộng mà bản thân dệt ra, lão gia là nam nhân đa tình, ông ấy đem tình cảm gieo rắc khắp nơi nhưng không thể nói những vị tình nhân kia đa phần điều có bản lĩnh, họ có thể nghe lời ngon tiếng ngọt của lão gia chịu sinh con cho ông ấy nhưng chưa bao giờ buông bỏ bất kì một lợi thế nào mà họ có được, Martina phu nhân không thể không thừa nhận có lẽ trong tất cả tình nhân hoặc ngay đến cả bà dành tình cảm cho lão gia hoàn toàn không bằng vị Mộng Thu Liên tiểu thư này.

Nàng ta trao cả cuộc sống, cả lí niệm, coi như trong cuộc sống của nàng ta chỉ có thứ tình yêu mà lão gia trong lúc hứng khởi mà ban phát, nàng ta không quan tâm đến sinh tồn của đứa con gái duy nhất mình sinh ra thậm chí khi Martina phu nhân đưa ra yêu cầu đem đứa bé đến Đế đô đặt dưới quyền giám sát của bà nàng ta cũng chưa từng do dự, thậm chí chưa từng bước ra khỏi tòa lâu đài mà lão gia xây cho nàng ta.

“Phu nhân, ta yêu ngài ấy, ta tin rằng ngài ấy cũng yêu ta chỉ là trên vai ngài ấy có trách nhiệm, ngài ấy không thể làm gì khác, ngài ấy lạnh nhạt với ta, ta biết ngài ấy chỉ muốn bao vệ ta”.

“phu nhân người không hiểu-----đó là tình yêu”

Martina phu nhân nhớ đến khi lão gia đưa nàng ta ra mắt bà, sau đó cũng không quan tâm mà chạy đến trạm nghiên cứu của gia tộc theo dõi một dự án đào tạo cơ giáp mới, nàng ta cả ngày chỉ ngồi ở trong phòng cắm những đóa hoa xinh đẹp, ngóng chờ chồng của bà từng ngày trôi qua cho đến khi bà nhận được lệnh của lão gia đem nàng ta đến một tinh cầu, nơi đó qua hình chiếu mà bà nhìn thấy, một lâu đài màu ngà xinh đẹp, lung linh, bên trong trồng đủ mọi loại hoa.

Chỉ là đối với bà nó giống  như một cái lồng chim, một cái lồng chim xinh đẹp và hoa lệ, bà nhìn thấy nữ nhân kia từng bước đi vào, từ đó bà rất ít khi hỏi đến nữ nhân này nhưng lâu lâu bà muốn nghe tin tức lão gia lại thu thêm vì nhân tình nào, lại có đứa con riêng nào được sinh ra mà nữ nhân kia đôi khi bà cũng thuận miệng hỏi đến, từ miệng người hầu chăm sóc cho tòa lâu đài bà biết lão gia vẫn thỉnh thoảng qua đêm ở đó nhưng lại vội vàng rời đi còn nữ nhân đó giống như một đóa hoa trong nhà kính được lão gia chăm bón thì rực rỡ lộng lẫy nhưng qua một thời gian lại mất đi ánh sáng, nữ nhân kia sống trong cái lồng do lão gia xây lên, tự hạnh phúc, cam chịu.

Martina phu nhân nhìn gương mặt xinh đẹp của Mộng Hiểu Khê, bà nhíu mày, không nhanh không chậm bước đến, từ tồn nói: “Chuyện gì xảy ra, Ankita ----đây là lễ nghi giáo dưỡng mà con được học”, bà đưa ánh cho thím Trần, thím Trần nhanh tay đỡ người ngồi dậy lại sai nhạ nhân dẫn vào phòng trong xử lý.

Mộng Hiểu Khê vốn muốn mở miệng châm chọc nhưng đột nhiên đầu óc nàng đông cứng, một lực áp tín thần lực bao lấy nàng khiến nàng không thể không cúi người, nhưng dù vậy bản tính quật cường của nàng không cho phép bản thân chịu thua, cho dù tinh thần lực đang bị áp chế nhưng Mộng Hiểu Khê cũng cố gắng ngẩng đầu, chịu đựng khó chịu cắn răng nói: “Cô ta xúc phạm mẹ của tôi, cô ta xứng đáng”

Lời nói cứng rắn, thân mình cố hết sức đứng thẳng, cho dù hiện tại cả người điều bị mồ hôi thấm ướt chật vật không thôi.

Martina phu nhân nheo mắt, cá tính này hoàn toàn không giống người mẹ kia của cô ta xem ra đứa con gái này không thừa hưởng hoàn toàn gen xấu của mẹ nó.

Lúc này, gia chủ Basil. Castillo cũng đến, ông nhẹ nhàng cầm tay của Martina phu nhân, cười nói: “Coi kìa phu nhân, chỉ là chút xung đột giữa những thiếu nữ trẻ tuổi, bà không cần nghiêm ngặt thế, đây chỉ là yến hội gia đình, ta tin rằng xung đột của tuổi trẻ bồng bột là chuyện không thể tránh khỏi”.

Mộng Hiểu Khê cảm thấy khi gia chủ Basil. Castillo cất tiếng nói, mọi áp lực lên người mình bị buông lỏng, cô ngẩng đầu nhìn cha ruột của mình, đây là lần đầu tiên từ khi cô tỉnh dậy nhìn thấy nhưng thân nhân ruột thịt của mình.

Gia chủ Basil. Castillo tuy đến tuổi trung niên nhưng vẫn anh tuấn, khí chất nho nhã, lễ độ đúng mực, lại thêm gia thế hiển hách nên luôn có một loại tự tin, kiêu ngạo của một đại quý tộc nên có, thảo nào có thể mê đắm biết bao nữ nhân.

Người phụ nữ trung niên đứng kế ông chính là người mẹ cả trong truyền thuyết của cô, phu nhân Martina. 

Vẻ ngoài của phu nhân Martina không xinh đẹp, chỉ có thể xem như ngũ quan đoan chính nhưng một thân quý khí, đoan trang, ánh mắt nhìn cô cũng không có khinh thường hay chán ghét chỉ có lạnh nhạt, bình tĩnh cứ như cô không phải mang thân phận con riêng của chồng mình.

Basil. Castillo khi chồng mình đến cũng thu hồi tinh thần lực đè ép, không phải bà muốn khó dễ đứa con riêng này nhưng bà nhận ra với cá tính quật cường như thế hiển nhiên đứa con này sẽ không tiếp nhận giáo huấn giữa yến hội có thể bộc phát lên mà tiếp tục náo loạn, cho dù lời nói của nó là sự thật nhưng thân phận của nó nhất định sẽ khiến cho chuyện này ảnh hưởng đến danh dự của gia tộc Castillo.

Tuy mỗi gia tộc điều thừa nhận địa vị của con riêng nhưng thân phận đó luôn thấp hơn so với con trong giá thú, nếu bản thân Mộng Hiểu Khê có thực tài hoàn toàn không cần kiêng kị nhưng Mộng Hiểu Khê chỉ là một học viên còn chưa tốt nghiệp, thiên phú lại thuộc loại trung bình không có công tích gì đáng nói lại dám ngang nhiên ra tay với dòng chính nữ của một Trưởng thành đứng đầu một viên tinh cầu, nếu không cho gia tộc của vị tiểu thư kia một đáp án thì nhất định gia tộc Castillo sẽ là một trò cười.

Nhưng hiển nhiên gia chủ Basil. Castillo muốn bao che cho cô con gái riêng này chỉ nói nhẹ vài câu xem trận cãi vã này thành chuyện bất hòa giữa các thiếu nữ, Martina phu nhân cảm thấy không cần thiết phải ra mặt, chỉ gật gật đầu nhìn về phía Mộng Hiểu Khê lạnh nhạt nói: “Nếu đã như thế, Ankita---một chút nữa quản gia sẽ mang con đi gặp tiểu thư Erica hóa giải hiểu lầm, nữ nhi thôi---không quá giận dỗi nhiều đâu”.

Mộng Hiểu Khê trước giờ tính tình chưa từng chịu thua nhưng nhìn thấy cặp mắt lạnh nhạt của mẹ cả thì cô không thể không khuất nhục cúi đầu, đồng thời cũng không cam lòng, một ngọn lửa mang tên dã tâm bùng cháy dữ dội, Mộng Hiểu Khê chưa bao giờ là người yếu đuối, an phận, nếu không thì ở kiếp trước cô không phải tốn công lấy lòng nhà dì dượng, được họ nhận làm cháu gái nuôi, từ một bé gái mồ côi trở thành thiên kim tiểu thư chân chính, thậm chí cả đứa con gái ruột của dì dượng cũng không so được với cô.

Irene nhìn sự tình phát sinh bên kia, cô cười khẩy, nhướng nhướng mày nhìn Alicia và Alyssa.

Alyssa nhẹ nhàng cầm chiếc khăn tay che miệng ho khan vài tiếng, đột nhiên cô nhăn mày, ánh mắt nhìn về phía cửa sổ pha lê lớn, từ đây có thể nhìn ra phía sân bên ngoài, chân tự động thối lui đến một khoảng cách.

Alicia cũng cảm thấy gì đó, lặng lẽ nắm lấy tay Irene cũng lùi về phía sau.

Lúc này mọi người trong yến hội bị chuyện bất ngờ của Mộng Hiểu Khê hấp dẫn nên vẫn chưa nhận ra sự bất thường, nhưng thân là quân nhân nhiều lần đi qua sinh tử tại chiến trường, cảnh giác phi thường cao như Islam lập tức nhận ra điều gì đó. 

Hắn biến sắc, hét lớn: “Cẩn thận___________”

Oành_____________Xoảng___________Xoảng

Cánh cửa pha lê bị một ngoại lực bắn mạnh, mảnh kiếng văng tứ tung, rất nhiều người không kịp phản ứng bị nó cắt nát người, mà những người phản ứng nhanh đã kịp điều động năng lượng hình thành lồng bảo hộ tự thân nhưng cũng chấn đến quỳ rạp trên đất.

Islam ánh mắt sắc bén, chạy nhanh ra bên ngoài đồng thời hai tay có một lớp hợp kim loại bao lấy thành một đôi găng tay bằng kim loại.

Siever nhìn mẫu thân đã được người hầu bảo hộ kín kẽ từ thắt lưng rút ra một cây súng lao thẳng theo Islam.

Laura mặt mũi trắng bệch, níu lấy cánh tay của Vincent, nàng bình thường chỉ ngâm mình trong phòng thí nghiệm, chưa từng nhìn thấy nhiều người chết như thế bào giờ, hơn nữa thảm trạng còn kinh khủng, cả cơ thể bị cắt nát thành nhiều bộ phận, vừa nãy nàng được Vincent ôm lấy bảo hộ nhận thấy hắn muốn đi Laura hoảng hốt vội nói: “Vincent____, ta sợ….”

Vincent nhíu mày, hắn tháo xuống mặt dây chuyền trên cổ, đeo vào cho Laura, trấn an nói: “Đây là vòng bảo hộ nó có thể chịu được 3 lần chấn động từ cơ giáp cấp độ B, khi có nguy hiểm, em cứ khởi động” nói rồi từ không gian nhẫn lấy ra một thanh kiếm dẫn theo hộ vệ đội của gia tộc Castillo chạy ra ngoài.

Hầu như có sức chiến đầu điều đi ra ngoài, ở lại chỉ có một ít người thể năng kém hoặc hoàn toàn không hề có khả năng đánh trả, vài vị phu nhân, tiểu thư lo lắng nhìn ngoài cửa, cũng cực độ hoang mang.

Không một ai chú ý đến phía sát góc phòng đã mất đi ba người.

Mộng Hiểu Khê rên rỉ mấy tiếng, nàng đứng tương đối xa chỗ bị công kích nên cho dù bị ngoại lực lan đến cũng không quá nặng, chỉ hơi choáng váng một chút, nàng ngồi dậy nhìn mọi người điều đổ dồn về phía lỗ hỏng, trong sảnh đường trống trải rất nhiều hiển nhiên có rất nhiều người đã rời đi.

Bức tường bị tạt một khoảng khá lớn, khói bụi còn đang nổi lên, Mộng Hiểu Khê hoang mang nhìn bên ngoài cũng bị tàn phá, nàng đứng lên nhìn về phía bên ngoài vẫn là trời tối đen, xa xa hiện lên một vài ánh sáng lập lòe, theo bản năng Mộng Hiểu Khê muốn đi theo nơi phát ra ánh sáng đó.

Khi Vincent dẫn người đến nơi đã nhìn thấy một trận cơ giáp màu bạc cùng màu đen đang chiến đấu cùng một đầu quái vật bề ngoài cực kì khủng bố.

Quái vật làn da xám xịt, thân thể  giống người nhưng to lớn cỡ một đài cơ giáp, tay chân gầy teo chỉ có một lớp da bao bọc khẳng khiu, nhưng nhìn nó dùng tay đỡ lấy đòn tấn công của cơ giáp thì cũng đủ biết dưới lớp da ấy đầy sức mạnh, kì dị nhất là cái đầu nó chỉ có một nữa, phần trên đầu trống rỗng chỉ thấy toàn những đường gân đỏ đan xen nhau dính chặt trên da đầu, phía mũi là hai lỗ nhỏ sâu hoắm đen thùi và cái miệng rộng đầy răng nanh sắc nhọn kéo dài đến hai bên tai.

“Đây, đây là thứ quái vật gì” Một binh lính kinh ngạc thốt lên.

Vincent nhanh chóng dùng quang não khởi động trình tự kiêu gọi cơ giáp, hắn lo lắng nhìn chiến cuộc nhưng quái vật kia có vẻ phản ứng chậm chạp chỉ một lúc sau đã bị cơ giáp màu đen dùng súng bắn cho khắp người điều là lỗ thủng, dòng màu đen ngòm chảy ra tản thêm mùi hôi hám khó ngửi.

Một đài cơ giáp màu đỏ huyết với những đường viền màu đen đáp xuống gần Vincent, hắn nhanh chóng nhảy lên ngồi vào khoang điều khiển, cơ giáp rút ra thanh kiếm không khách khí nhún người bay lên bổ thẳng một kiếm xuống đỉnh đầu của quái vật.

Quái vật kia vốn không phải đối thủ của hai cơ giáo đen và bạc kia khi Vincent gia nhập thì nó càng chật vật hơn, nhưng  sinh mệnh của quái vật quá ngoan cường bị đánh đến cả người điều là máu đen nhưng nó vẫn không cảm thấy đau đớn, quái vật đánh không có kết cấu chỉ biết dùng thân thể, móng vuốt của nó không ngừng va chạm cào cấu lên cơ giáp.

Trên một ngọn cây cách chiến cuộc không xa, ba người Alicia, Irene và Alyssa vốn phải ở tại trang viên của gia tộc Castillo lại lẳng lặng xuất hiện, đứng khuất sau những tán lá rậm rạp nhìn ba đài cơ giáp chiến đấu.

Irene lạnh lùng nhìn con quái vật đang không ngừng giãy dụa kia, ánh mắt đầy vẻ chán ghét, cô cười nhạt, nói: “Loài ác quỷ cấp thấp bẩn thĩu này có thể xuất hiện ở đây, xem ra có người không đem luật cân bằng  trong hiệp ước để ở trong lòng”.

Alyssa bịt mũi, khò khè nói: “Thật xú!”

“Ác quỷ chỉ xuất hiện ở địa ngục, thật muốn cho Bejamin nhìn thấy cảnh tượng ở đây” Alyssa chăm chọc nhìn con quái vật đang kéo theo bãi máu nhầy nhụa và mùi hôi tận trời kia, thứ đáng lý ra không được xuất hiện tại nơi đây.

Cả hai nhìn về phía Alicia từ nãy đến giờ vẫn im lặng, chỉ thấy thiên sứ nổi danh hiền hòa nhất trong chín vị công chúa hiện giờ đôi mắt lại đong đầy lửa giận, gương mặt đanh lại nghiêm nghị.

“Đi__” nói rồi Alicia phất tay dẫn đầu biến mất.

Irene và Alyssa nhìn nhau, điều hiểu là hiện tại người chị thứ năm này của bọn họ đang vô cùng tức giận.
Bình Luận (0)
Comment