Tướng Minh

Chương 124.2

Đi vào doanh trại, quả nhiên 1400 dân phu đã được tập hợp xong. Dưới sự chỉ huy của Vương Khải Niên, đám dân phu thường phải chiụ khổ đã đứng yên chỉnh tề. Y phục của bọn họ quả thực có hơi bẩn một chút, hơn nữa khuôn mặt cũng không có ai dễ nhìn một chút. Trên thực thế, lần này chinh phạt Liêu Đông.... khổ nhất chính là bọn họ. Họ ăn không ngon, ngủ không yên......... sống vừa bẩn vừa mệt, lại bất cứ khi nào cũng phải ra chiến trường làm bia đỡ đạn. Ví dụ như trận chiến vượt qua Liêu Thủy, phủ binh chết tổng cộng hơn hai nghìn người, trong đó bao gồm cả Mạch Thiết Trượng và hơn một ngàn binh lính ngày đầu tiên vào Tả đồn vệ. Còn số dân phu chết thì con số kinh khủng hơn năm ngàn người! Con số thương vong gấp đôi phủ binh, phần lớn họ chết ở trong Liêu Thủy không thể lấy thi thể về.

Chính là đám dân phu nhìn ánh mắt không một chút thần thái nào, bị Vương Khải Niên huấn luyện chỉ có thể hô lên một tiếng chỉnh tề:
- Hoan nghênh Giáo úy đại nhân!

Còn khi Lý Nhàn dùng hơn nửa canh giờ để kiểm tra quân nhu, phát hiện ban đầu, kiểm tra thí điểm một số bộ phận đồ quân nhu đúng như trong sổ sách mà Vương Khải Niên ghi lại không thiếu chút nào. Đối với một Truy Trọng Doanh không có Giáo úy đến đốc quản mà nói thì đây là một kỳ tích.

Bởi vậy mà Lý Nhàn suy đoán, Vương Khải Niên thực sự không phải là một tham quan.

Bất kể là y không dám tham hay thanh liêm thật, có thể nhẫn nhịn được sức hấp dẫn đủ chứng minh người này thoạt nhìn cũng không phải là kẻ đáng khinh, dối trá như thế.

Lý Nhàn để cho đám dân phu giải tán, nghỉ ngơi trước sau đó dẫn hơn 280 binh lính ra khoảng đất trống dàn trận. Sau đó, các đội trưởng, Ngũ trưởng, Thập trưởng bước ra khỏi hàng báo danh với Lý Nhàn. Hắn phát hiện ra sự bố trí của đoàn này quả thực là rối tinh rối mù. Đến Liêu Đông đã lâu như vậy rồi, các đội trưởng vẫn còn không nhớ rõ tên binh lính trong đội của mình! Ba tháng mà không nhớ được tên của 50 người có thể nói rõ lên hai vấn đề. Kẻ như vậy hoặc là vụng vệ như lợn hoặc là lười biếng như lợn.

Hai trăm tám mươi người, sáu đội, ngũ cơ hồ đều chưa đủ số. Đầu tiên là Lý Nhàn sổ sung mật điệp của Phi Hổ Quân vào trong các đội ngũ này, chọn mấy người để bổ nhiệm các loại chức vụ đội trưởng, đội phó, Ngũ trưởng, Thập trưởng còn trống. Sau đó tuyên bố do Thiết Lão Lang đảm nhiệm Lữ suất Ất Lữ. Lạc Phó làm Lữ suất Bính Lữ, Lữ suất Đinh Lữ vẫn cho Vương Khải Niên đảm nhiệm như cũ.

Điều không thể không nói là không biết xuất phát từ kỳ thị hay có lệ khác mà trong binh hộ lương không có Giáp tự lữ.

Còn trí nhớ của Vương Khải Niên thần kỳ ở chỗ y chẳng những nhớ rõ lai lịch tên của các Giáo úy hai mươi mấy năm đảm nhiệm mà còn nhớ tên của các Lữ suất, thậm chí còn có thể gọi tên của tất cả những người có trong hiện trường này, hơn nữa y còn nói chính xác lai lịch của từng người một, về gia cảnh, đặc điểm từng người.

Lý Nhàn phát hiện, mình nhặt được bảo bối rồi.

Tiếp theo chuyện Lý Nhàn làm khiến Vương Khải Niên vô cùng bực bội. Cũng khiến cho thiện cảm của các binh lính với Lý Nhàn trở thành hư không thay vào đó là oán hận Vương Khải Niên sâu sắc. Đương nhiên, rất nhanh sau đó bọn họ đã phát hiện ra Giáo úy đại nhân thực sự tốt, tốt đến mức hận là không thể đến hôn hắn một cái

- Khải Niên à!

Lý Nhàn cười ha hả gọi tên.

Vương Khải Niên được sủng ái mà đâm lo sợ nói:
- Đại nhân có chuyện gì, trực tiếp chỉ bảo là được. Trong khả năng ty chức tuyệt đối không thoái thác.

Lý Nhàn phát hiện Vương Khải Niên này ngoài nói hơi nhiều thì thực sự rất hữu dụng.

- Ngươi có thể gọi tên từng người một, cũng có thể nói là khả năng đặc biệt, điều này ta rất phục.

Lý Nhàn nói thật lòng.

Vương Khải Niên không đỏ mặt mà lại nhăn nhó nói:
- Đại nhân quá khen rồi, ty chức chỉ là quân tâm đến họ nhiều hơn bình thường thôi.

Lý Nhàn ừ một tiếng sau đó liếc mắt đám binh lính cảm thấy không đúng nói:
- Nếu đã như vậy, ngươi hãy thay mặt họ nói cho ta biết, rất cả Ngũ trưởng, Thập trưởng, đội phó, đội trưởng ai xứng đáng, ai không...Không nói xứng chức trước, ngươi hãy nói không xứng chức cho ta nghe một chút đi.

Vương Khải Niên lập tức sửng sốt, vẻ mặt khắc khổ.

Y đáng thương nhìn Lý Nhàn, ý đồ là dùng nét mặt của y để cảm động Giáo úy đại nhân thu lại mệnh lệnh này. Nhưng rõ ràng, nếp nhăn đáng thương trên mặt ông ta không đủ đế khiến Lý Nhàn thông cảm.

- Nói đi, yên tâm, ta sẽ xử công bằng không cho rằng ngươi vạch áo cho người xem lưng. Hơn nữa, từ bây giờ ngươi đã là thân tín của ta rồi, ta sẽ không để ngươi khó xử đâu.

Lý Nhàn dùng ánh mắt khích lệ nhìn Vương Khải Niên.

Hơn hai trăm người nhìn như hổ rình mồi, dưới sự uy hiếp của Lý Nhàn. Vương Khải Niên do dự, thầm đấu tranh trong một phút đồng hồ rốt cuộc cũng báo cáo lên Giáo úy đại nhân.

- Đội trưởng đội thứ nhất Trương Hằng, rượu ngon hỏng việc, ty chức nghĩ không thích hợp đảm nhiệm chức đội trưởng.

- Đội trưởng đội thứ tư Lý Cương, thô lỗ vô lễ đánh roi binh lính, ty chức cũng nghĩ không thích hợp đảm nhiệm chức đội trưởng.

- Thập trưởng đội thứ hai Ngô Thiên, thường xuyên tụ tập mọi người đánh bạc không có quân kỷ.

- Ngũ trưởng đội thứ sáu Sở Trung Thiên, vô cùng lười biếng, chưa bao giờ tham gia luyện binh.

...

Trong ánh mắt phẫn nộ của mọi người, Vương Khải Niên vẫn cắn răng nói những chuyện mà biết rằng mình không nên nói ra. Sau khi nói xong, y kiêu ngạo đứng sau Lý Nhàn, dùng ánh mắt khiêu khích đảo qua đám binh sĩ. Ý là, hôm nay ông đây đã là thân tín của Giáo úy đại nhân rồi, các ngươi có thể làm gì được ta?

Người bị Vương Khải Niên điểm danh nhìn y căm phẫn, thậm chí là hận nhìn Lý Nhàn, chờ đợi vận mệnh của mình. Lý Nhàn chợt cười cười nói:
- Đây đều những sai lầm trước đây của các ngươi, có trách nhiệm của mình, cũng có trách nhiệm của Lữ suất thậm chí là do Giáo úy giám sát không nghiêm. Hôm nay ta hỏi rõ ràng việc này, không phải là muốn trách phạt các ngươi mà là muốn nói cho các ngươi biết, chuyện cũ bản Giáo úy sẽ bỏ qua.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lý Nhàn rộng lượng khoát tay nói:
- Chuyện quá khứ cho qua hết, bản Giáo úy không tính toán.

- Nhưng có một điều, nếu từ nay trở đi các ngươi vi phạm quân luật, ta sẽ nghiêm trị không tha. Ta rất nghiêm túc mà nói với các ngươi rằng, đoàn này tuyệt đối không cho phép chuyện ta không cho phép xuất hiện chuyện phát sinh. Nếu các ngươi cảm thấy ta là người khoác lác thì cứ thử xem.

- Cứ như vậy đi, sau khi quay về nghỉ ngơi lúc mặc quần áo có số này hãy nhớ kỹ các ngươi đều là quân nhân của Đại Tùy.

Sau khi Lý Nhàn nói xong, tự nhiên phóng khoáng phẩy tay nói với Vương Khải Niên:
- Bây giờ ngươi hãy dẫn ta đi xem lều trại của ta một chút.

Vương Khải Niên...ngây người ra.

Rốt cuộc y cũng hiểu được sở dĩ Giáo úy đại nhân bảo y tố giác các đồng chí, không phải để lập uy mà để chơi mình một phen... Y đau khổ phát hiện ra, trò đùa này của Giáo úy quá đẹp. Từ lúc này trở đi, y đã trở thành phản đồ trong mắt đám lính hộ lương mà không thể không đi bên vạnh Giáo úy đại nhân. Giáo úy đại nhân chỉ dùng ánh mắt khích lệ đã đưa mình vào một con đường hẹp quanh co...
Bình Luận (0)
Comment