Chương 132 - Chương 132: Cứ Theo Ta
Chương 132: Cứ Theo Ta
Chương 132: Cứ Theo Ta
Yến Tu Trúc đáp ℓại hắn ta một ánh mắt, ngươi đã suy nghĩ quá nhiều rồi: “Đó ℓà hài tử của Mạnh cô nương, ℓà đệ đệ trong cặp song sinh. Ngươi đã tặng đồ đến chưa, nhận rồi chứ?"
"À…" Hóa ra ℓà hài tử của Mạnh cô nương, Yến quản gia hơi thất vọng, không thể ngóng được chuyện của Thế tử: “Đã đưa đến, Mạnh cô nương cũng nhận rất sảng khoái."
"Ừm, nhận ℓà tốt rồi, vừa nhìn đã biết nàng ℓà một nữ tử ngay thẳng." Không giống như những quý nữ nhà cao cửa rộng ở trong kinh, bụng dạ khó ℓường, mặt hiền mà tâm ℓạnh, quanh co khúc mắc quá nhiều.
Trên mái nhà, Phó Tam Nguyệt đắc ý nhìn Yến Ưng: "Phì Ưng Ưng, thế nào? Ta nói có đúng không? Cứ theo ta, ta đảm bảo ngươi sẽ không phải chà nhà xí hay gánh phân."
Yến Ưng gật đầu khâm phục, nịnh nọt: "Đúng đúng, Tam Nguyệt ca thật lợi hại, tiểu đệ bái phục bái phục."
"Phó Tam Nguyệt!"
“Đến đây, đến đây… Thế tử?”Phó Tam Nguyệt xuất hiện trong phòng làm việc của Yến Tu Trúc, vẻ mặt nghiêm túc.
“Ngươi quay về vương phủ làm hai việc.” Yến Tu Trúc ngồi ở trước bàn, ngón tay thon dài hiện rõ khớp xương gõ gõ nhẹ trên mặt bàn: “Việc đầu tiên là nói Vu ma ma làm mấy món điểm tâm mà tiểu hài tử khoảng một tuổi ăn được. Việc thứ hai là đến phủ nha lấy sổ đăng ký hộ tịch của các thôn dân trong Mạnh gia thôn ngày hôm qua đến về đây, đi nhanh về nhanh. "
Phó Tam Nguyệt: ... Ta là hộ vệ tùy thân của Thế tử ngài, là hộ vệ quan trọng quan trọng nhất, những việc không quan trọng như lấy đồ ăn hay số ghi chép thì để Phì Ưng kia làm là được rồi, hoặc để hộ vệ khác làm cũng được, để ta đi làm có phải như dùng dao giết trâu để thịt gà không?Mạnh Tứ Lang ôm Tiểu Bảo chạy thẳng về nhà, An An được bế trong lòng tưởng cữu cữu đang chơi với mình, bị chọc bật cười khanh khách.
Mạnh Thanh La đang lén lút đắp mặt nạ dưỡng trắng ở nhà, uống một chén nước giếng cổ. Đang nằm trên giường hưởng thụ, đột nhiên nàng nghe thấy tiếng cười giòn giã của tiểu nhi tử trong sân, nàng lập tức tháo mặt nạ xuống, tiện tay ném vào không gian rồi bật ngồi thẳng dậy nhanh như lúc nghe tiếng còi báo thức trong quân ở kiếp trước.
"Tỷ tỷ..."“Ồ!” Mạnh Thanh La gật đầu: “Sao lại đến đó?”
"Chỉ là nhất thời không nhịn được tò mò..." Mạnh Tứ Lang quyết định ăn ngay nói thật, kể lại toàn bộ sự việc cho Mạnh Thanh La.
Mạnh Thanh La nghe Tứ Lang kể lại toàn bộ câu chuyện xong: "..."“Đúng rồi, bảo Vu ma ma làm nhiều điểm tâm một chút, có hai đứa trẻ ăn.” Yến Tu Trúc lại dặn dò thêm một câu.
"Vâng, Thế tử!"
Phó Tam Nguyệt oán thầm trong bụng, dù có rất nhiều lời muốn nói nhưng hắn ta không dám cãi lệnh Yến Tu Trúc, có thế nào cũng không dám. Thế tử có thủ đoạn trị người, ngài ấy sẽ không lột da rút gân, cũng sẽ không uy hiếp đến tính mạng của ngươi, nhưng thủ đoạn của ngài ấy có thể khiến người sống không bằng chết."Tỷ tỷ, đệ kể cho tỷ một chuyện..." Tứ Lang ngập ngừng muốn nói lại thôi.
"Nói đi, nam nhi mà lề mề làm gì?"
“Đệ bế Tiểu Bảo đến căn nhà xa hoa ở đối diện.”Mạnh Thanh La vẫn đang cầm khăn giấy lau mặt trên tay thì Tứ Lang đã đẩy cửa vào, trên tay còn bế Tiểu Bảo.
"Ừm, về rồi à?"
Mạnh Thanh La âm thầm ném khăn giấy trong tay vào không gian.
Nhóc con nhà nàng quả ℓà có triển vọng, triển vọng tương ℓai thật ℓớn! Chẳng những biết dùng thú cưng gấu đổi đồ ăn mà còn tự nhận một người cha.