Chương 134 - Chương 134: Tán Gẫu
Chương 134: Tán Gẫu
Chương 134: Tán Gẫu
“Vậy à?” Mạnh Thanh La cũng cười nói: “Lão nhân gia chạy khắp nơi chữa bệnh, nạn hạn hán này thật sự khiến ông ấy cũng chịu khổ không ít, trông vừa gầy vừa đen đi rất nhiều.”
"..."
Yến quản gia và Mạnh Thanh La đã có một chủ đề chung, ℓập tức kéo gần ℓại khoảng cách giữa hai người. Hai người vừa đi vừa cười nói vui vẻ, còn nói về một số chủ đề thú vị, khi đến trước cửa nhà Yến Tu Trúc, Mạnh Thanh La đã biết được một số tin tức về Yến Tu Trúc.
Mạnh gia thôn, Thất Ninh huyện, Tây Châu phủ: Mạnh Thanh La!
Nàng đã học được một thân y thuật từ khi nào? Sư phụ của nàng có phải là Tiết thần y không? Hai đứa bé của nàng là con của ai? Hắn thấy tuy nàng đã có hai con nhưng vẫn không búi kiểu tóc của phụ nhân, vẫn còn ăn mặc như một cô nương, có phải nàng vẫn chưa thành thân không? Hai bánh bao nhỏ không phải con của nàng sao? Hay là nàng đã nhặt được chúng trên đường?
Lúc này, Yến Tu Trúc cảm thấy Mạnh Thanh La giống như một bí ẩn to lớn, đang chờ hắn từ từ tìm hiểu đến chân tướng cuối cùng. Thậm chí hắn còn bắt đầu nghi ngờ năng lực của thủ hạ, ngay cả điều tra tin tức của một cô nương trong thôn nhỏ cũng có thể tra sai thì hắn còn cần bọn họ làm gì. Ngày mai phải để Phó Tam Nguyệt phân công lại nhiệm vụ, huấn luyện lại thật tốt, không thể chỉ vì hắn không trả lương mà mặc kệ, làm qua loa cho xong việc.Bị Mạnh Thanh La nhìn chằm chằm, sau lưng Yến Tu Trúc lạnh run, cảm thấy có hơi… ừm, chột dạ. Tuy rằng không biết vì sao mình lại chột dạ, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy như mình đã có lỗi gì đó.
"Ngươi... ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"Hắn cầm quyển sổ đăng ký hộ tịch trước mặt lên, hắn không muốn Mạnh Thanh La biết hắn đang điều tra nàng, cứ... cứ có cảm giác giống như một tên rình mò xấu xa.
Trước đây, nếu Yến quản gia đưa người nào đến thư phòng thì nhất định sẽ gõ cửa, nhưng hôm nay người này rất đặc biệt, đã cứu tiểu điện hạ một mạng, Thế tử rất biết ơn Mạnh cô nương nên Yến quản gia đã đưa nàng đi thẳng vào thư phòng.Chính là cái người từng có hôn ước với hắn, lại bị tướng quân phủ vứt bỏ đuổi về Thất Ninh huyện hóa ra chính là mẫu thân của hai bánh bao nhỏ kia, còn là nữ thần y đã từng cứu hắn.
Lúc Hoàng bá bá chỉ hôn cho hắn, hắn cũng đã phái người đến tìm hiểu tình hình của nàng, biết nàng là một nữ tử hiền lành, hiếu thảo, được dưỡng phụ dưỡng mẫu nuông chiều từ nhỏ, chỉ là... có phải tin tình báo của hắn đã sai rồi không? Nữ tử hiện tại mà hắn nhìn thấy cho hắn cảm giác là một người có tác phong nhanh nhẹn thẳng thắn, không hề liên quan chút nào đến dịu dàng đoan trang cả.Nghĩ đến ai thì đó tới, người này không hề tao nhã chút nào! Ngay khi Yến Tu Trúc đang nghĩ đến Mạnh Thanh La, Yến quản gia và nàng đã xuất hiện trước mặt hắn.
Yến Tu Trúc: "..."Mạnh Thanh La vẫn chưa chú ý tới động tác nhỏ của Yến Tu Trúc mà nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của hắn một lúc lâu. Không phải vì thưởng thức nhan sắc thịnh thế của hắn mà là vì nàng tức giận.
Buổi trưa, nàng vẫn còn đang rất cảm kích vì hắn đã quan tâm việc an cư của các thôn dân, lại còn tặng nàng nhiều vàng bạc quà cáp như vậy, nhưng người trước mặt lại cướp đi… lần đầu tiên của nàng! Mặc dù lần đầu tiên này không phải là lần đầu tiên đó, nhưng lòng nàng rất chua xót, rất ghen tị, rất muốn đấm vào khuôn mặt tuấn tú đó.