Chương 141: Một Túi Hạt Giống, Mười Mầm Cây
Chương 141: Một Túi Hạt Giống, Mười Mầm Cây
Ngày hôm sau.
Mạnh Thanh La cầm quyển sách trên tay đến tìm Ngũ Lang.
"Ngũ Lang, viết cho tỷ mấy thứ đi."
"Được."
Trên bàn là một đám vật thể lớn chừng quả trứng ngỗng không biết là gì, bên ngoài hơi nhiễm màu xanh, ở trên còn đang mọc mầm, còn có cả một túi hạt giống nhỏ màu nâu hình thoi hơi giống hạt vừng. Yến Tu Trúc cảm thấy không thể tin nổi.
"Hai thứ này khác nhau cái gì?" Yến Tu Trúc đè nén nghi hoặc trong lòng, hỏi Mạnh Thanh La.
"Túi hạt giống này là thủy thủ Popeye... à không, là rau chân vịt, sau khi trồng lên cũng là một loại rau dưa, lá rau màu xanh biếc, giống như rau xanh vậy. Mười củ này là khoai tây, cũng là mầm cây."
Yến Tu Trúc: "..."Nghĩ đến người trước mặt suýt chút nữa đã gả cho mình, bây giờ lại cố ý trêu chọc mình, vành tai Yến Tu Trúc dần đỏ lên, giật lấy tờ giấy trong tay Mạnh Thanh La, làm bộ xem thử.
Mạnh Thanh La liếc nhìn bàn tay xinh đẹp của hắn: “…”
Ngón tay thon dài như ngọc, khớp xương rõ ràng, rất đẹp, chỉ là...
"Yến Thế tử, ngươi cầm ngược rồi."Tất nhiên là...
"Ừ được, rất tốt!"
Mạnh Thanh La cười nhạo, đúng là làm khó Thế tử Yến Vương trước mặt không dám nói thật tiếng lòng, hai loại rau củ này ở không có ở Đại Yến, đã vượt ra ngoài nhận thức của hắn.
Nàng lấy bản ghi chép mà Ngũ Lang viết đưa cho Yến Tu Trúc, cười nói: “Yến Thế tử vẫn nên xem hết cái này rồi mới hiểu được toàn bộ.”Vậy lễ vật hôm nay hắn nhận được là một túi hạt giống nhỏ và mười mầm cây? Từ khi sinh ra đến nay, lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người lấy mầm cây làm quà đáp lễ, thật đáng kinh ngạc.
Nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt khó tin của Yến Tu Trúc, Mạnh Thanh La nhếch khóe miệng trêu chọc hắn: "Yên Thế tử cảm thấy lễ vật của ta có được không?"
Được không à?
Được chứ!Nửa giờ sau, Ngũ Lang viết xong, nó tò mò nhìn quyển sách trên tay Mạnh Thanh La: "Tỷ tỷ, sao chữ trong sách của tỷ tỷ lại thiếu tay thiếu chân vậy?"
"Chuyện của người lớn đừng hỏi!"
Mạnh Thanh La nhét quyển sách vào túi, ném nó vào lại không gian.
"À." Ngũ Lang lại hỏi: "Tỷ tỷ, khoai tây là gì? Rau chân vịt là gì?" Vừa nãy tỷ tỷ bảo nó viết lại cách gieo trồng hai thứ này, hai cách rất khác nhau, nhưng nó không hiểu lắm, cũng chưa từng nghe nói."Chuyện của người lớn đừng hỏi!"
Ngũ Lang: "..."
Được rồi được rồi, không hỏi, không hỏi. Dù sao gia gia đã nói rồi, từ giờ trở đi, chỉ cần tỷ tỷ nói đúng, chỉ cần tỷ tỷ muốn làm thì chỉ cần tập trung làm cho đúng là được rồi, hỏi ít thôi.
Mạnh Thanh La vác một bọc nhỏ trên vai, bước ra khỏi viện đổ nát, đi đến bờ sông đối diện.Trong thư phòng.
Yến Tu Trúc nhìn những thứ Mạnh Thanh La lấy trong túi ra đặt trên bàn, nghi hoặc hỏi: "Đây là..."
"Quà đáp lễ cho ngươi."
Quà đáp lễ?
A?
Mạnh cô nương, ngươi có thể đừng nhắc nhở thẳng mặt ta như vậy được không, bổn Thế tử cũng cần mặt mũi được chứ?!
Mạnh Thanh La hơi kinh ngạc, nàng chỉ mới nói có hai câu mà đã khiến khuôn mặt tuấn tú của Thế tử đỏ cả ℓên, da mặt người này mỏng như vậy à? Vậy thôi không trêu hắn nữa.
"Yến Thế tử, hai ℓoại này ℓà quà đáp ℓễ của ta cho ngươi, sau này nó ℓà của ngươi, ngươi có thể từ từ xem." Mạnh Thanh La đổi chủ đề: “Hôm nay ta đến chủ yếu ℓà muốn nói chuyện hợp tác với ngươi.”
Hợp tác?