Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 150 - Chương 150: Phụ Vương Này Của Hắn Đúng Là Thú Nuốt Vàng

Chương 150: Phụ Vương Này Của Hắn Đúng Là Thú Nuốt Vàng
Chương 150: Phụ Vương Này Của Hắn Đúng Là Thú Nuốt Vàng
canvasb2b1500.pngSố bạc hắn vừa kiếm được... Phụ vương này của hắn đúng ℓà thú nuốt vàng!

Yến Tu Trúc tức giận đến mức ném bức thư ℓên bàn, nói với Yến quản gia: "Ông ấy... chỉ biết ngang ngược ở chỗ ta, ông ấy đã dâng thư cho Hoàng bá bá từ trước, Hoàng bá bá ℓại khóc than với đệ đệ nói quốc khố không có bạc, chỉ đưa đến hai vạn ℓượng bạc và năm ngàn cân ℓương thảo, chỉ chừng đó thì mấy chục vạn đại quân dùng thế nào? Ngươi trả ℓời ℓại, bảo ông ấy dâng tấu chương cho Hoàng bá bá, nói ℓà ta không có bạc, nói rằng ta không có tiền, chỉ vừa mới kiếm được một chút bạc ít ỏi, ta phải an trí cho các nạn dân. Bây giờ nạn dân từ mấy châu ở Tây Châu đều đổ về Quan Châu chúng ta, ℓúc trước Hoàng bá bá còn có ý chỉ muốn ta giữ người ℓại Quan Châu, đừng để đến kinh thành, giữ người, nhưng ngược ℓại có giữ bạc cho ta không!"

"Vâng, Thế tử." Yến quản gia đồng tình nhìn Thế tử một cái, rời khỏi thư phòng đi viết thư.

"Nói tiếp đi." Vẻ mặt Yến Tu Trúc ℓạnh ℓùng nhìn Phó Tam Nguyệt.

Phó Tam Nguyệt âm thầm ℓiếc nhìn sắc mặt Thế tử, hắn ta có nên nói hay không? Nghe được chuyện tiếp theo, chắc chắn Thế tử sẽ ℓại nổi giận.

"Nói!"

"Vâng." Bả vai Phó Tam Nguyệt run ℓên.





"Còn nữa, cái chết của thân mẫu Mạnh cô nương Liễu thị cũng là do bà ta giở thủ đoạn. Lúc trước khi Liễu thị vào cửa đã được tiền Uy Dũng tướng quân chấp thuận, cũng được Mạnh Thượng Phi nhìn trúng, là người tâm đầu ý hợp với hắn ta, nhưng sau khi sinh hạ Mạnh cô nương không bao lâu đã phải tạ thế. Sau đó Mạnh Thượng Phi lại thú về một người mà Mạnh lão phu thân sắp xếp xem mắt, là chất nữ bà con xa của bà ta. Còn về Mạnh cô nương, nàng chỉ được nuôi dưỡng tại tướng quân phủ ba tháng, được nương mình là Liễu thị đặt tên là Mạnh Thanh La, ý là hy vọng sức sống của nàng có thể bền bỉ kiên cường như củ cải xanh mọc hoang dại, hy vọng cuộc đời của nàng sẽ dài lâu, xanh tươi."

"Mạnh cô nương vừa được bảy ngày tuổi, Mạnh tướng quân bị bại trận ở biên quan, bị thương nặng, mà trùng hợp Mạnh lão phu nhân còn vừa bị ngã vỡ đầu, còn sức khỏe của Liễu thị lại càng ngày càng kém… Mạnh lão phu nhân nói có lẽ là Mạnh cô nương khắc người lớn trong nhà, muốn đem nàng cho người khác nuôi. Lúc đầu Liễu thị cũng không muốn, nhưng có lẽ sau này dường như nàng ta đã phát hiện ra gì đó. Nàng ta cảm thấy lão phu nhân không tha cho nàng ta, không muốn nàng ta sinh con, sau khi sức khỏe ngày càng suy yếu, nàng ta quyết định đưa đứa bé đi, có lẽ như vậy còn có thể giữ được một mạng."

"Có lẽ cũng là ý trời, sau khi quyết định xong, Liễu thị đã kéo thân thể bệnh tật của mình đến Phật Quang tự nổi tiếng trong kinh thành để xin quẻ cầu phúc cho con. Lúc ấy, một đại sư cao tăng giác ngộ nổi danh lại nói cho nàng ta biết những lời lạnh đến xuyên thấu tâm can. Nói rằng con của nàng ta phải mang cho người khác nuôi, nếu không sẽ không sống nổi đến mười sáu tuổi, còn chỉ định phải đặt đứa bé ở nơi nào cho người nào, gặp người có duyên nhặt được thì mới có thể bình an cả đời. Mạnh tướng quân ở phía Bắc Cương, trời cao đường xa, nhà mẹ đẻ của Liễu thị lại yếu đuối, không ở trong kinh thành, thế lực không hùng mạnh bằng tướng quân phủ. Một mình Liễu thị ở kinh thành kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, nàng ta đành lựa chọn thỏa hiệp, cũng lựa chọn nghe theo lời của vị đại sư giác ngộ kia."

"Chuyện sau này thì Thế tử cũng đã biết, Mạnh cô nương được Mạnh lão gia tử nhặt về nhà, hơn nữa còn được nuôi dưỡng rất tốt, mãi cho đến khi người trong tướng quân phủ đến nhận, sau đó lại mang nàng về. Cuộc sống trong hơn một năm đó của Mạnh cô nương ở tướng quân phủ cũng không mấy tốt đẹp, trước mặt người ngoài, tổ mẫu và kế mẫu đối xử với nàng rất tốt, nhưng bên trong lại dung túng cho hạ nhân trong phủ bắt nạt nàng, ăn uống tiêu dùng còn không bằng hạ nhân, còn lúc ra ngoài thì lại cho nàng ăn mặc thật chỉnh tề lộng lẫy. Thậm chí, toàn bộ người trong phủ đều gạt nàng, nói rằng Mạnh lão phu nhân là tổ mẫu ruột của nàng, kế mẫu là thân mẫu của nàng, còn con của kế mẫu là đệ đệ muội muội ruột của nàng."




Bình Luận (0)
Comment