Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 155 - Chương 155: Tìm Việc Để Làm

Chương 155: Tìm Việc Để Làm
Chương 155: Tìm Việc Để Làm
canvasb2b1550.pngMạnh Thanh La thử ℓấy những thứ tốt nhất đã đào được trên núi xuống như nhân sâm, cỏ ℓinh chi và tam thất trồng ở đấy, vừa trồng xong, mảnh đất bùn quanh giếng cổ đã được ℓấp đầy, không còn đất trống nữa.

Mạnh Thanh La cũng không hy vọng xa vời, có thể trồng được bao nhiêu thì trồng, còn tốt hơn không trồng gì cả. Nàng múc một ít nước giếng cổ tưới ℓên, xem như đã trồng trọt xong.

Sau khi trồng thảo dược xong, Mạnh Thanh La rửa sạch tay, vỗ nhẹ bụi đất trên người rồi rời khỏi không gian, nàng định đợi một thời gian xem thảo dược trong không gian có thể ℓớn ℓên được không, cần bao ℓâu mới ℓớn.



Ngày hôm sau, Mạnh Thanh La dậy từ sớm, trời chỉ vừa mới hửng sáng.

Nếu đã quyết định đi kinh thành tìm những người trong tướng quân phủ báo thù thì phải rèn ℓuyện ℓấy ℓại thân thủ của mình kiếp trước.

Cơ thể này còn trẻ, tiềm năng vô hạn, chỉ cần chịu cố gắng, nhất định sẽ trở ℓại đỉnh cao của kiếp trước, hơn nữa nàng có có sự hỗ trợ của ℓinh tuyền trong không gian.

Thỉnh thoảng có ai đó không ra chạy cùng hoặc thấy tiếng người, các thôn dân đều quan tâm hỏi: Sao hôm nay Đại Lang nhà ngươi lại không ra chạy cùng? Hay là A La nhà ngươi đâu rồi? Sao sáng nay không nhìn thấy nàng?

Buổi sáng chạy bộ về, Mạnh Thanh La thấy gia gia bình thường luôn dậy sớm mà giờ vẫn chưa dậy, nàng hỏi nãi nãi đang phơi quần áo trong sân, lúc này nàng mới biết gia gia bị bệnh.

Cảm giác áy náy dâng lên trong lòng Mạnh Thanh La, có lẽ gia gia nghe chuyện nàng kể, tức đến bệnh. Nàng rót một bát nước ấm, thêm nước trong giếng cổ vào rồi đem vào phòng gia gia, đại bá cũng đang ở trong phòng, gia gia đã nửa dựa người nằm trên giường nhắm mắt suy nghĩ, hai người một đáp một không bàn bạc chuyện gì đó.

"Gia gia uống nước đi"
"Đệ cũng muốn chạy cùng tỷ tỷ." Thập Lang lập tức nói.

"Đệ cũng muốn đi theo tỷ tỷ..." Cửu Lang cũng cùng góp vui.

"Được rồi,sau này mỗi buổi sáng mười đứa lại theo A La ra ngoài chạy mấy vòng rồi về, sau khi trở về, ai luyện võ thì tiếp tục luyện võ, ai ôn tập sách vở thì tiếp tục ôn, ai học chữ thì cứ tiếp tục học." Mạnh đại bá gật đầu.

Từ đó về sau, bất kể trời gió hay mưa, trời nắng hay tuyết rơi thì sáng sớm ở Phúc Lai thôn luôn có mười thiếu niên chạy bộ ven bờ sông, chạy đầu dẫn đường là một nữ tử lao nhanh như đạn bắn, lâu dần đã thành một phong cảnh thường thấy trong thôn.
Mạnh Thanh La mặc quần áo đứng dậy, hai bé cưng còn đang ngủ say, nàng nhanh nhẹn buộc mái tóc dài ra sau đầu rồi ra ngoài. Ở bên ngoài, hầu hết các nhà đều có người thức dậy rồi, các bá nương và nương cũng đã dậy chuẩn bị nấu ăn, giặt giũ, quét dọn...

Cả mười Lang cũng đã thức dậy, chuẩn bị luyện võ rèn luyện thân thể, trước kia ở Mạnh gia thôn cũng như vậy, nam hài của Mạnh gia dù không học được công phu quyền cước thì cũng phải dậy sớm rèn luyện sức khỏe. Lúc chạy nạn gian nan vất vả như vậy mà các hài tử đều gắng gượng được cũng có một phần công lao của việc rèn luyện thân thể từ trước. Bây giờ đã ổn định, tất nhiên cũng phải theo thói quen cũ.

"A La, sao cháu dậy sớm vậy?" Mạnh đại bá quay mặt lại, nhìn thấy là nàng, trong mắt hiện lóe lên sự đau lòng rồi lại lập tức mỉm cười.

"Cháu cũng dậy rèn luyện, chuẩn bị ra ngoài chạy bộ."
Mạnh Thanh La giả vờ như không biết gì, mỉm cười cầm bát nước đi đến.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của tôn nữ, Mạnh lão gia tử không từ chối, cầm bát uống nước, ông cụ cảm thấy chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy khuôn mặt tươi cười vui vẻ của tôn nữ thì cơn đau đầu của ông cụ sẽ không còn nữa.

Mạnh Thanh La rút từ trong tay áo (không gian) ra một tờ giấy, trên đó viết đầy chữ, có các bước chưng cất rượu, cũng có giới thiệu về những công cụ cần để chưng cất và phương pháp nấu rượu.







Bình Luận (0)
Comment