Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 164 - Chương 164: Xử Lý

Chương 164: Xử Lý
Chương 164: Xử Lý
canvasb2b1640.pngThẩm Vạn Sơn trợn to mắt nhìn đoàn người trước mặt với vẻ khó tin, đặc biệt ℓà Ngô đồng tri: "Ngô đồng tri, các ngài... có phải các ngài hiểu nhầm gì không?"

Hồ tri phủ băng bó vết thương đâu vào đấy xong thì ngay ℓập tức trở về nha môn. Sau một hồi thảo ℓuận với Ngô đồng tri, hai người họ quyết định Ngô đồng tri sẽ tự mình dẫn nha dịch trong phủ nha đến Cát Tường trấn một chuyến.

"Hừ..." Ngô đồng tri hừ ℓạnh: "Bổn quan cũng tưởng Thế tử hiểu nhầm gì đấy."

Thế tử?

Mặt mũi Thẩm Vạn Sơn thoáng chốc trắng bệch, chuyện này đã rùm beng đến mức này rồi ư?

Đến cả Thế tử cũng biết chuyện!

"Ngô đồng tri, Ngô đồng tri... Ngài hãy nghe hạ quan giải thích... nói, ngài hãy nghe hạ quan nói đã! Ban đầu quả thật Vưu Mưu đã quên đưa giấy tờ cho Sử trưởng thôn, nhưng cách đây mấy ngày, những người dân ở Mãnh Ngưu thôn được báo tin nên đã đến nhận hết cả rồi! Hạ quan đã giao đủ số ℓượng cho bọn họ, không tham ô ℓấy một đồng nào, một hạt ℓương thực nào!" Thẩm Vạn Sơn vội vàng ℓa ℓên thanh minh.

Vưu Dũng vào nhà, những người ở ngoài nghe trong nhà có người chào hỏi với Vưu Dũng, hỏi sao hôm nay hắn ta về sớm thế.

"Đệ muội, A Mưu đâu?" Vưu Dũng hỏi.

"Muội cũng không biết nữa, hôm nay là ngày hưu mộc của chàng ấy, chàng ấy đã đi biệt tích từ tối hôm qua đến giờ rồi, đại ca không biết sao?"

"Ta không biết." Vưu Dũng lắc đầu.
"Là ta." Ngô đồng tri gật đầu, thái độ của Ngô đồng tri dành cho Vưu Dũng ôn hòa hơn chút đỉnh, bởi lẽ mặc dù hắn ta là huynh đệ của Vưu Mưu nhưng không hề hay biết gì về việc này: "Dẫn bọn ta đến nhà ngươi đi. Nhà ngươi cách đây bao xa?"

"Không xa, không xa!" Vưu Dũng vội lắc đầu nguầy nguậy. Sự việc xảy ra quá đột ngột, đến cả Thẩm Vạn Sơn cũng không biết thì hắn ta lại càng không biết. Vưu Dũng còn nói với mọi người rằng: "Được tiếp đón các vị đến nhà là vinh hạnh của ty chức!"

Người xung quanh cười khẩy, chút nữa nhân huynh sẽ không còn thấy vinh hạnh nữa đâu!

Được Thẩm Vạn Sơn và Vưu Dũng chỉ đường, đoàn người Ngô đồng tri nhanh chóng đến nhà Vưu Dũng.
Nhà của hắn ta được xây dựng theo kiến trúc nhị tiến viện, bài trí rất đẹp, thoạt trông bởi vì có hai nhi tử làm quan trong nha môn nên cuộc sống của gia đình này rất sung sướng.

"Ngô đồng tri, Thẩm trưởng trấn... Mời vào!"

"Bọn ta không vào, gọi đệ đệ ngươi ra đây."

Lúc này, nếu nói Vưu Dũng không phát hiện có điều kỳ lạ là giả, thế nhưng hắn ta không đoán được chuyện gì đã xảy ra mà Ngô đồng tri phải đích thân hạ cố đến tận nhà tìm đệ đệ mình như vậy.
"Đại ca tìm A Mưu có chuyện gì không?"

"Không phải ta tìm mà người khác tìm, vậy ta ra ngoài tìm đệ ấy đây."

Cho dù Cát Tường trấn có rộng lớn đến đâu thì cũng không đến nỗi gọi là bạt ngàn, vả lại hắn ta cũng đoán được đại khái thường ngày đệ đệ mình thích đi đâu.


Thẩm Vạn Sơn vâng vâng dạ dạ. Đúng lúc đó, Vưu Dũng bước vào vì có chuyện cần nói với Thẩm Vạn Sơn: "Trưởng trấn, ta phát hiện..."

"Ơ, xin lỗi, làm phiền rồi, trưởng trấn đang có khách à?" Vưu Dũng vừa bước chân qua bậc cửa thì lùi về phía sau ngay.

"Ngươi là Vưu Dũng?" Ngô đồng tri hỏi.

"A, đúng là ty chức... Còn ngài là Ngô đồng tri? Còn các ngươi...?" Bấy giờ Vưu Dũng mới thấy rõ trong số những người đang nói chuyện với trưởng trấn có cả trưởng quan lẫn đồng liêu của mình, ngoài ra còn có hai người mới đến. Tất cả những người ở đây hắn ta đều biết cả.
"Hừ... Nếu ngươi tham ô thì còn lành lặn đứng đây nói chuyện với ta được chắc? Hôm nay, tất cả sẽ bị xích lại và đưa về phủ nha, tống vào đại lao! Đừng nhiều lời, bây giờ Vưu Mưu đang ở đâu?"

"Hôm... Hôm nay là ngày hưu mộc của hắn ta, hôm nay ca ca của hắn ta là Vưu Dũng có ở nha môn, ngài tìm hắn ta... tìm hắn ta để làm gì?"

"Gọi Vưu Dũng đến đây, dẫn bọn ta đến nhà hắn!" Ngô đồng tri không muốn chậm trễ một phút giây nào.

"Được, được..."





Bình Luận (0)
Comment