Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 166 - Chương 166: Điều Đi

Chương 166: Điều Đi
Chương 166: Điều Đi
canvasb2b1660.pngThẩm Vạn Sơn vẫn chưa thấy đủ, hết thượng cẳng chân đến hạ cẳng tay, tàn nhẫn đánh đập Vưu Mưu một trận tơi bời như thể đã đánh mất ℓý trí.



Hai nha dịch đang áp giải Vưu Mưu chỉ ngăn cản cho có, bởi vì họ thấy Ngô đồng tri đang ngẩng đầu nhìn trời như không thấy chuyện gì đang xảy ra ở đằng trước, không thèm nhìn cảnh tượng bên này ℓấy cái nào.

Họ thừa biết Ngô đồng tri gai mắt Vưu Mưu, cũng muốn đánh hắn ta ℓắm, tiếc thay ngại vì thân phận của mình nên Ngô đồng tri không thể nào ra tay được.

"Đủ rồi, đi thôi."

Chờ đến khi Thẩm Vạn Sơn đã trút được phần nào cơn tức giận, Ngô đồng tri mới ℓên tiếng, ra khỏi tiểu viện đầu tiên.

Ngô đồng tri dẫn người của mình áp giải Vưu Mưu và Diệp thị rời khỏi đây, còn Thẩm Vạn Sơn thì mất hết hồn vía trở về nha môn trong trấn.

Nói xong câu ấy, Vưu Dũng không nói gì thêm nữa, chỉ đứng đó dõi mắt nhìn già trẻ, thanh niên trai tráng trong thôn, thầm nghĩ trong bụng: Gào tiếp đi, các ngươi gào tiếp đi? Hôm nay lão tử bực chết đi được, đệ đệ bị bắt, bị tước đi sinh mạng, lòng ta như lửa đốt mà còn phải xử lý ba cái chuyện tầm phào của các ngươi!





Bây giờ Trần Đại Trụ trở thành lý chính, khác nào bọn họ sẽ bị tính sổ đâu!

Có một điều thế này, lý chính là chức vụ chính thức được quan phủ bổ nhiệm, còn trưởng thôn là do thôn dân bầu. Lúc này, quan phủ giao văn thư xuống, bổ nhiệm lý chính, còn không để bọn họ có cơ hội bầu người làm trưởng thôn, thế thì ngày tháng sau này họ sẽ bị người Trần gia đè đầu cưỡi cổ không ngóc lên được rồi còn đâu!

Những kẻ to gan trong Mãnh Ngưu thôn ồn ào phản đối. Sử Yêu Tài cười khẩy, đâu phải ai muốn làm lý chính Mãnh Ngưu thôn cũng làm được đâu?
Nghĩa là bãi bỏ chức trưởng thôn, đồng thời cấm túc hắn ta!

Vưu Dũng kêu gọi hai người, các thôn dân trong Mãnh Ngưu thôn cùng với tất cả thành viên của Trần gia tập trung tại sân đập lúa của thôn để tuyên bố việc này, đồng thời giao văn thư cách chức cho Sử Yêu Tài, giao văn thư bổ nhiệm cho Trần Đại Trụ.

Sự việc này đã nhanh chóng làm dấy lên một làn sóng mãnh liệt tại Mãnh Ngưu thôn. Ai mà không biết chuyện những ngày qua, những người trong thôn bị Sử Yêu tài xui khiến nên tỏ thái độ khinh thường với người Trần gia ra mặt vì họ là dân chạy nạn đến đây, tiến hành tẩy chay bọn họ bằng những thủ đoạn từ công khai cho đến âm thầm.
Trong lúc vẫn còn bần thần không biết nên phản ứng ra sao hay nói những gì, cả cõi lòng vẫn còn chứa đầy sự kinh hoàng tột cùng, Vưu Dũng cầm một tờ giấy văn thư của Ngô đồng tri đến Mãnh Ngưu thôn.

Trên văn thư viết rất rõ ràng: Bổ nhiệm gia chủ Trần gia mới đến - Trần Đại Trụ, cũng chính là Trần lão đầu - làm lý chính Mãnh Ngưu thôn, chịu trách nhiệm quản lý người dân trong Mãnh Ngưu thôn cũng như người trong Trần gia họ.

Còn Sử Yêu Tài thì cày cuốc, làm ruộng từ đây đến cuối đời tại Trần gia thôn, không được rời khỏi Trần gia thôn một bước khi chưa được quan phủ cho phép, ngay cả về thăm gia đình cũng không được.
Có điều hắn ta đang cười thì nghe Vưu Dũng nói tiếp: "Các ngươi có thể kêu gào, có thể phản đối. Muốn kêu gào gì, phản đối gì, ý kiến gì thì có thể nói hết ngay bây giờ. Nhưng sau hôm nay, từ ngày mai trở đi, còn ai mượn cớ chống đối nữa thì tự mà lên phủ nha ý kiến!"

"Ta không quản được các ngươi, nhưng Hồ tri phủ quản được mà nhỉ? Ngô đồng tri quản được mà nhỉ? Thế tử quản được mà nhỉ?"

"Sử Yêu Tài mang tiếng là trưởng thôn nhưng không thực hiện đúng trách nhiệm của trưởng thôn, xem chuyện của quan trên như gió thoảng bên tai, nghĩa là không xem Thế tử ra gì. Các ngươi muốn làm to chuyện này lên, chọc giận Thế tử, gây khó dễ cho ta và Trần lý chính, thì trước khi các ngươi chọc giận ngài ấy, ta sẽ dời từng hộ gia đình các ngươi ra khỏi Mãnh Ngưu thôn, mỗi hộ một trấn. Đằng nào Quan Châu chúng ta cũng lắm thị trấn, vẫn bỏ được những người như các ngươi!"




Bình Luận (0)
Comment