Chương 170 - Chương 170: Lỗ Chó
Chương 170: Lỗ Chó
Chương 170: Lỗ Chó
Ngươi thử nói xem, tiểu thư khuê các nhà nào lại chạy đi chui qua lỗ chó chứ?
À, không đúng, trừ biểu muội hắn ta ra.
Phó Tam Nguyệt cảm thấy mình đang ngày một đến gần chân tướng rồi.
…
"Nhân chi sơ, tính bản thiện... Cẩu bất giáo, tính nãi thiên; giáo chi đạo, quý dĩ chuyên*." Thập Lang đọc thuộc làu làu, đọc xong còn chê bai: "Chỉ có dăm ba chữ thôi mà cũng đọc sai, còn bị thầy đồ gõ tay nữa..."
*Nguyên văn tư tưởng của Khổng Tử:
Nhân chi sơ, tính bản thiện.
Tính tương cận, tập tương viễn.Bởi lẽ chỉ khi nhìn thấy bóng hình cao lớn của tiểu nhi tử xuất hiện, trái tim bà cụ mới được vỗ về.
Mạnh Thanh La đang ngồi trong nhà, thấy người nãi nãi thoắt cái thả lỏng hơn hẳn, nàng nhoẻn môi cười, hỏi: "Nãi nãi, cha và các đệ đệ đã về rồi sao?"
"Ừm, chúng nó về cả rồi." Nãi nãi cười tít mắt, vào nhà lại.
Bọn trẻ đi rất nhanh, không lâu sau đó, tất cả đã chạy ùa vào cửa nhà, vẫn còn đang liến thoắng thảo luận về những chuyện xảy ra trên trường tư thục, hoặc bàn tán về những gì thầy đồ đã giảng.Được ngoại công khen ngợi, hai bánh bao nhỏ ngẩng đầu, ưỡn ngực một cách hãnh diện, dắt thú cưng của mình đi tuần tra quanh đại thính như tiểu tướng quân vừa thắng trận.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ, đệ nói nhỏ chuyện này cho tỷ nghe..." Thập Lang hay nói nhất với biệt danh "cái loa" chạy tới, nói với Mạnh Thanh La.
Miệng thì bảo nói nhỏ cho tỷ tỷ nghe nhưng lại oang oang như thể muốn ai cũng biết vậy.
"Chuyện gì thế?" Mạnh Thanh La bật cười, nhìn nó.Cẩu bất giáo, tính nãi thiên.
Giáo chi đạo, quý dĩ chuyên.
Dịch nghĩa:
Người ta lúc đầu vốn có cái tính tốt lành.Điều đó làm cho bầu không khí trong nhà bỗng chốc trở nên náo nhiệt vô cùng.
Ngay cả hai bé con Bình Bình và An An cũng góp vui, chạy bình bịch tới chỗ họ bằng đôi chân ngắn củn của mình, cố gắng kiễng chân lên, ngẩng đầu, lần lượt chào "Cữu cữu": "Gia" từ người này sang người khác.
"Chà, ngoan quá!"
Cha Ngũ Cân đáp lại lời chào của chúng, sau đó vui vẻ đưa tay ra, xoa đầu hai bé cưng. Hắn ta nhớ trước đây mình cũng được cha xoa đầu và khen như vậy, hắn ta rất thích điều đó."Hôm nay thầy đồ cho cả lớp học thuộc lòng, tứ ca và bát ca không thuộc nhanh bằng cha, hai huynh ấy ngốc ơi là ngốc..." Tiểu Thập Lang tỏ rõ sự chê bai ra mặt.
"Lão thập!"
Mạnh Tứ Lang và Mạnh Bát Lang không hẹn mà cùng hét lên. Tiểu phản đồ này, sao nó có thể làm vậy được chứ? Họ đã dặn nó về nhà không được nói cho ai biết rồi mà!
"Ha ha, thật không? Học thuộc gì thế?"
Tính ấy gần giống nhau nhưng do thói tục mà khác nhau.
Mạnh Thanh La và các thành viên trong nhà phá lên cười sặc sụa, khiến cho hai huynh đệ Tứ Lang và Bát Lang tức giận đến mức đỏ cả mặt, chỉ thiếu điều xách gáy Thập Lang lên, ném phăng nó ra ngoài.