Chương 222: Khí Phách Ngất Trời
Chương 222: Khí Phách Ngất Trời
Mạnh Thanh La suy nghĩ một chút, trở về phòng ℓấy một thỏi vàng từ trong không gian ra rồi ℓại đi tìm Dương thị.
"Nương, cho nương nè!" Mạnh Thanh La cười tủm tỉm nhét thỏi vàng vào trong ℓòng bàn tay Dương thị.
Dương thị chỉ cảm thấy bàn tay chợt ℓạnh, cúi đầu mở tay ra xem thử, ngây ra như phỗng!
Một ℓúc ℓâu sau nàng ta mới nhếch miệng cười "ha ha", ℓại hỏi Mạnh Thanh La: "A La, khuê nữ, đây ℓà…?"
"Cho nương cầm chơi, không phải con đã đồng ý với nương ℓà chỉ cần con có thì con sẽ cho nương một thỏi để chơi à?"
Dương thị: "…"
Khuê nữ nhà nàng ta đúng ℓà càng ngày càng hào phóng!
Sau khi trách cứ Hoàng hậu một phen, lại mắng Mai phi đến máu chó đầy đầu, nói nếu không phải nể tình Mạnh Thượng Phi chỉ có một muội muội là nàng ta, hắn ta đã xoá bỏ danh hiệu phi tử của nàng ta rồi.
Mai phi quỳ trên mặt đất khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem. Hoàng hậu tự dưng lại bị liên lụy, ngồi nơi đó ghét bỏ hướng mắt ra chỗ khác, nghĩ thầm: Ngươi cũng có hôm nay cơ à!
Vị này dựa vào việc ca ca là Uy Dũng tướng quân nhất phẩm, cực kỳ ngang ngược kiêu ngạo trong hậu cung, hơi tí là lại thưởng cho người ta "một trượng đỏ", nếu không phải ả ta vẫn chưa có con, nàng ta còn phải lo lắng cho vị trí Thái tử của nhi tử nhà mình.
Hoàng hậu nghĩ đến việc Thái tử bị ngã gãy chân, trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh, sau thì lại trở về như bình thường, Trúc Nhi đã gửi thư nói mình đã mời được Tiết thần y lên kinh, hiện giờ đã có mặt ở kinh thành rồi.Kẻ có tiền khác cũng chỉ cho một hạt vàng, hạt bạc bé như đậu phộng, nàng thì lại cho tận một thỏi vàng ròng!
Đúng là khí phách ngất trời!
Ừm, nếu có thêm chục khuê nữ như vậy thì nàng ta cũng không ngại nhiều đâu!
Liễu Bất Phàm trở lại tiểu viện mà mình thuê, lập tức viết một phong thư mang ra dịch trạm gửi cho cha nương.Mà lúc này, sự việc xảy ra trong tướng quân phủ đã lên tới đỉnh điểm, không chỉ toàn bộ người dân trong kinh thành đều đã biết, mà cả các danh gia vọng tộc cũng biết.
Từng phong thư cứ bay thẳng về phía quân doanh Bắc Cương. Đương nhiên, trong số những bức thư này có bao nhiêu bức là lời nhắc nhở chân thành, có bao nhiêu bức là vui sướng khi người khác gặp họa, thì không ai biết cả.
Việc này cũng lan đến hoàng cung, Yến Long Nghiễm đang bị bệnh nằm trên giường thở hổn hển lập tức hạ chỉ cách chức quan trong Binh bộ của Mạnh Tất Liễm, nhốt vào đại lao.
Còn về phần Cừu Ngọc Liên, là phụ nhân hậu trạch, Hoàng thượng không xử lý thẳng mà gọi Hoàng hậu và Mai phi vào tẩm cung.Sau khi Hoàng hậu và Mai phi rời đi, Yến Long Nghiễm mỏi mệt nằm xuống, sao lại lắm mấy chuyện bại hoại vậy chứ?
Sau khi Hoàng hậu trở về, lập tức phái người đến tướng quân phủ hạ chỉ, cấm túc Cừu Ngọc Liên ở trong phủ cho đến mùa xuân năm sau Mạnh Thượng Phi về kinh báo cáo công tác mới thôi.
Nói chung thì đây cũng là chuyện ở hậu viện trong phủ của người ta, là chuyện giữa phu thê với nhau, nàng ta và Hoàng thượng cũng không thể quản quá nhiều.
Hoàng thượng đã xử lý Mạnh Tất Liễm, Cừu Ngọc Liên là thê tử của Mạnh Thượng Phi, giờ hưu hay giữ hay giết, để hắn ta trở về rồi tự đưa ra quyết định.Còn về phần nhà kho của tướng quân phủ bị trộm bị đốt, Hoàng thượng Hoàng hậu giả vờ như không biết, không nhắc tới dù chỉ một chữ.
Nhắc để làm gì?
Bản thân Hoàng thượng còn đang nghèo đây này, sao có thể lấy chút bạc ít ỏi trong tư khố của mình để trợ cấp cho mấy kẻ không biết xấu hổ kia được chứ!
Mọi động tĩnh trong cung đều nằm dưới mí mắt của trăm quan và dân chúng nên ngay khi ý chỉ được công bố, mọi người đều biết.Mạnh Thanh La cũng biết, không có cảm giác gì cả, chỉ cười bỏ qua, cách xử lý này của Hoàng thượng chỉ coi là miễn cưỡng hợp với ý của nàng thôi, ở kiếp trước, phá hoại quân hôn cũng sẽ bị cách chức hoặc là đi tù.