Chương 273 - Chương 273: Lệnh Truy Nã
Chương 273: Lệnh Truy Nã
Chương 273: Lệnh Truy Nã
A La sao?
Đây cũng không phải ℓà nét chữ của nàng!
Hắn đã từng nhìn chữ của A La, nét chữ của nàng khá non nớt, còn... Hơi xấu.
"Hắn ta đến đây ℓúc nào?"
Là bị những tấm lệnh truy nã được dán ven đường kia chọc giận.
Vì sao ư?
Trên lệnh truy nã đó ngoài liệt kê đầy đủ thông tin truy nã thì còn kèm theo cả một bức họa chân dung tội phạm.
Sở Tử Dữ không biết tên vô dụng của ti tàn phế nào đã vẽ ra bức họa kia, nếu hắn vẽ đẹp thì dù cho tay nghề có kém một chút đi chăng nữa cũng chẳng khiến cho công tử tuấn mỹ như hắn ta phải tức giận, dù sao thì hắn ta cũng đang phải gánh chịu nỗi oan lớn thế rồi.Gạo, bột mì loại ngon, loại dở, các loại hoa màu... Đều có hết.
Một số người có nhà rách nát vậy mà lại nhận được mấy chồng mái ngói, gạch, cũng đủ để cho họ xây hai gian phòng nhỏ.
Đương nhiên cũng có nhà nhận được quà đặc biệt, cái bô và thùng nước tiểu...
Sau lần tặng đồ lần trước, Tây Môn đại hiệp tặng cái bô và thùng nước tiểu đã trở thành truyền thuyết chuyện khôi hài kinh điển ở khu dân nghèo...Thiếu niên hồng y đứng trước lệnh truy nã, vẻ mặt chứa cả thâm thù đại hận.
Ngươi coi coi, ngươi nhìn kỹ vào xem đây là vẽ thứ gì thế?
Cái mặt như bánh nướng lớn, đôi mắt như chuột nhắt, lông mày thưa thớt thì cũng thôi nay lại vừa thô vừa dày, mũi như mỏ diều hâu, miệng như thanh lạp xưởng, còn cả râu quai nón…
Ông trời ạ, cầu xin các ngươi, coi như bản công tử cầu xin các ngươi đấy, mau thu hồi toàn bộ về sửa lại đi, có biết chưa?Bỏ đi, trước hết mặc kệ đó là ai, Yến Tu Trúc sắp xếp một chuyến áp tiêu an toàn một phần lớn ngân lượng đến biên cương cho phụ vương "thú nuốt vàng" của mình.
Số còn lại thì mua lương thực và áo bông, chăn bông,… gửi về Quan Châu, phân phát cho nạn dân được sắp xếp ở Quan Châu để bọn họ có thể đón năm mới bình an.
Mà hôm nay khu dân nghèo ở ngoại ô lại nhốn nháo, người lần trước không nhận được mì gạo, y phục, tối qua đã nhận được.
Y phục, chăn bông, vải bông mới, cũ, tất cả đều có.Cái này nào có phải là vẽ Tây Môn đại hiệp Xuy Tuyết?
Đây chẳng khác nào phạm nhân thân mang tử tội trong thiên lao Hoàng cung, có thấy không?
Đối với Sở Tử Dữ mà nói thì gánh tội oan trên lưng có lẽ còn không khiến hắn ta khó chấp nhận được như vậy, cơ mà lại vẽ mỹ thiếu niên ngọc thụ lâm phong đây thành phạm nhân tử tội thì tuyệt đối, tuyệt đối không thể chấp nhận được!
"Đến Đại lý tự!" Mỹ thiếu niên giận đến nỗi đầu óc nóng bừng bừng, hắn ta quay sang căn dặn người hầu nhà mình bên cạnh."Lúc... Người và Mạnh cô nương nói chuyện, hắn ta đến đi dạo một vòng, nói với ta hai câu, biết người có khách nên rời đi, ta cũng không chú ý rốt cuộc hắn ta đến làm gì lắm."
Chuyện lần này càng không rõ đầu đuôi.
Nếu Mạnh Thanh La đến đây, rất có khả năng là nàng làm, thế nhưng Sở Tử Dữ cũng tới Vương phủ, chuyện này thật sự rất mờ mịt.
Muốn hỏi nhưng không hỏi được.Mọi người đi trên đường sẽ hỏi nhau một câu: Tây Môn đại hiệp tặng nhà ngươi cái gì? Có thùng nước tiểu không?
Có, người kia tự hào nói: Đương nhiên là có, rửa, cất giấu rồi!
Những người không có sẽ nhìn những người nói có với vẻ mặt hâm mộ, hận không thể đến nhà họ cướp đồ, để trong nhà cho mọi người chiêm ngưỡng.
Sở Tử Dữ còn chưa đến Cừu phủ đã bị chọc điên lên.
Người hầu Tùng Thanh của Sở Tử Dữ nghe xong sợ đến choáng váng: "Công… Công tử, ngài muốn đến Đại ℓý tự đầu thú sao?"
Tùng Thanh: "…"