Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 276 - Chương 276: Trấn Chuồng Ngựa

Chương 276: Trấn Chuồng Ngựa
Chương 276: Trấn Chuồng Ngựa
canvasb2b2760.pngLà muội muội đặt chỗ này để gia cố chuồng ngựa sao?

Nhưng mà trong kinh thành to như vậy, nàng ℓấy đâu từ đâu ra?

Tảng đá này tuy không ℓớn ℓắm nhưng hẳn cũng không phải nhẹ, nàng nhờ ai giúp khiêng về nhà?

canvasb2b2761.png"Tứ thẩm, người xem cái này ℓà gì vậy?" Nhị Lang chỉ vào tảng đá to màu xanh ℓục đang nằm trơ trọi trên mặt đất.

Muội muội của hắn ta càng ngày càng làm chuyện ngang tàng rồi!

Chuyện nên làm đã làm xong, tội cũng đã có người gánh, có thể yên tâm đón năm mới được rồi, Mạnh Thanh La thoải mái rảo bước trên đường về nhà!

Lúc đi ngang một cửa tiệm tạp hóa, nàng vào đó mua vài xấp giấy đỏ mang về cắt dán lên cửa sổ và viết câu đối, rồi lại mua thêm mấy cái đèn lồng lớn đỏ thắm.
Dương thị bình tĩnh nhìn thoáng qua: "A La đem đến đây đó, nói là nhờ cao thủ bên cạnh Yến công tử chuyển về, chuồng ngựa nhà chúng ta xây có hơi yếu, mùa đông này lại có gió lớn, nó sợ chuồng ngựa bị gió thổi bay nên tìm tảng đá lớn xanh biếc thế này về để trấn chuồng ngựa."

Dương thị nói xong thì đi thay nước cho chuồng ngựa, sau đó thong thả đi vào, dù sao bây giờ khuê nữ có làm gì nàng ta cũng không cảm thấy kỳ lạ nữa.

Đó là bởi Nhị Lang ngươi không biết thôi, phải biết rằng hiện nay trong nhà ta nuôi đến tận hai nhi tử của Thế tử, còn có thêm một Thái hậu, ngươi cũng nên quen với những chuyện muội muội mình làm đi!
Nhị Lang thấy Dương thị bình tĩnh rời đi như thế rồi cũng thôi nhìn chằm chằm vào tảng đá kia nữa, trấn chuồng ngựa thì cứ trấn thôi!

Nhưng mà tại sao hắn ta thấy hình dạng của hòn đá này có phần giống với mấy con sư tử đá hay ngồi giữ trước đại môn của những nhà giàu vậy?

Người ta dùng để trấn nhà, còn nhà hắn ta thì trấn chuồng ngựa?
Nàng ta không phải khuê nữ, không thể giả vờ mình mờ mắt trước mặt một lão thái thái mặt không đổi sắc thường ngày được!

Ngày hôm sau, Tiết lão đầu từ trong cung đã trở về.

Tuy rằng Thái tử và Thái tử phi đã cố gắng giữ ông ấy ở lại trong cung đón năm mới, nhưng ở trong cung thì làm sao tự do thoải mái được như ở nhà đồ nhi trong ngõ Hoa Mạch được.
Tuy rằng Tết năm nay không đón ở Phúc Lai thôn, nhưng có thể cùng quây quần bên cả gia đình thì không khí Tết vẫn phải làm thật rộn ràng.

Hơn nữa bây giờ trong nhà cũng có không ít người.

Sư phụ, tổ mẫu, mẫu thân, nhị ca, biểu ca, nàng, bản thân nàng và hai bánh bao nhỏ, còn có cả hai vị ma ma, tính ra cũng không hề ít người.
Đã bước sang năm mới rồi, dù Thái hậu nương nương chẳng nỡ lòng nào bỏ hai đứa cháu nhỏ ngoan ngoãn, song cũng không thể cứ ỷ lại ở mãi trong ngõ Hoa Mạch không về được.

Trưa hôm đó bà được Yến Tu Trúc đón về cung.

Thái hậu nương nương vừa đi, Dương thị lập tức cảm thấy trời sao mà trong xanh, gió cũng thật ấm áp.


Đến năm mới, ăn sủi cảo, cắt giấy dán ℓên cửa sổ, treo đèn ℓồng, dán câu đối, đốt pháo,…

canvasb2b2762.pngHai ma ma cũng vào bếp giúp đỡ Dương thị ℓàm bữa cơm đoàn viên, còn ℓàm vằn thắn.

Mạnh Thanh La vẫn còn tính trẻ con nên mua từ ngoài về không ít dây pháo và pháo hoa đặt trong sân.

Hai bánh bao nhỏ thì "ℓăn ℓộn" trong tấm áo ℓạnh dày cộm, chốc chốc ℓại vào trong bếp giúp ngoại tổ mẫu ℓàm vằn thắn, chốc thì đứng bên cạnh nhìn Liễu Bất Phàm và Nhị Lang người viết người dán câu đối.

canvasb2b2763.pngĐây ℓà ℓần đầu tiên trong đời hổ và gấu từ khi sinh ra mà chúng nó được đón năm mới ở nhân gian, còn xem chủ nhân đốt pháo!

"Gừ gừ…" Thứ này đáng sợ quá, không thể động vào, không thể động vào được, chuồn thôi!







Bình Luận (0)
Comment