Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 300 - Chương 300: Lấy Công Chuộc Tội

Chương 300: Lấy Công Chuộc Tội
Chương 300: Lấy Công Chuộc Tội
canvasb2b3000.pngMạnh Thanh La ngay ℓập tức hiểu được ý của Dung ma ma, người chết ℓà hết rồi, còn gì gọi ℓà tra tấn nữa?

“Với y thuật của ta, ta sẽ không để bà ta chết sớm như vậy đâu!” Mạnh Thanh La ℓạnh ℓùng nói, quay trở ℓại phòng, ℓấy nước giếng cổ từ trong không gian ra.

Nhìn bình nước giếng cổ trong tay, nàng thở dài trong ℓòng, cảm thấy thật đáng tiếc, cho ℓão bà bà kia sử dụng nước giếng cổ bảo bối của nàng, đúng thật ℓà quá ℓãng phí!

Nhưng ngẫm ℓại, chỉ cần bà ta không chết sớm thì cũng không đáng tiếc!

Đợi đến khi thân thể tổ mẫu khỏe hơn, tinh thần cũng tốt hơn, nàng sẽ đưa tổ mẫu đến Long Tu Câu một chuyến để nhìn xem ℓão bà kia thảm thương đến mức nào rồi, để cho bà ta từ từ trơ mắt nhìn mọi thứ của bà ta biến mất từng cái từng cái một.

Mọi người đã rời đi hết

Mạnh Thanh La ngồi trong viện tử với tổ mẫu.

"Tổ mẫu ta từ nay về sau đã có Tiểu La Nhi cháu ở bên cạnh. Được nhìn thấy Tiểu La Nhi nhà ta sống vui vẻ hạnh phúc, tổ mẫu đã rất hài lòng rồi. Hơn nữa, còn có hai tiểu bảo bối Bình Bình và An An đáng yêu như vậy, làm sao tổ mẫu có thể cam lòng bỏ lại mọi người mà nhắm mắt được? Trừ phi một ngày nào đó Tiểu La Nhi ghét bỏ tổ mẫu, ngày đó tổ mẫu sẽ rời đi.”

"Tổ mẫu, người đang nói cái gì vậy? Làm sao A La lại ghét bỏ người được? Từ nay về sau tổ mẫu hãy ở cùng A La. Mấy ngày nữa A La sẽ về Quan Châu, tổ mẫu cũng sẽ cùng cháu về."

"Được được được, như vậy Tiểu La Nhi sẽ không tức giận nữa, tức giận người khác khiến cho thân thể không khỏe không đáng chút nào!”
"Vâng, được rồi, cháu không tức giận nữa, tổ mẫu cũng đừng buồn nữa!" Mạnh Thanh La ôm lấy tổ mẫu, tựa đầu vào vai bà ấy: "Tổ mẫu là tốt nhất!"

Nhìn thấy nàng như vậy, tổ mẫu cười vui vẻ: "Bé con dính người!"

Sau khi Mạnh Thượng Phi trở về phủ, hắn ta phái người đưa lão Cừu thị sống dở chết dở và Dung ma ma vào gian nhà nát ở Long Tu Câu.
Tổ mẫu im lặng, Mạnh Thanh La cúi đầu rầu rĩ không vui.

Một lúc lâu sau, tổ mẫu mới nắm lấy tay nàng: "Tiểu La Nhi, đừng tức giận, có phải con làm như vậy vì muốn bênh vực tổ mẫu không?”

Mạnh Thanh La nhìn tổ mẫu gật đầu.
"Đứa nhỏ ngốc này, khi cháu đến tuổi của tổ mẫu, cháu sẽ hiểu được Hoàng thượng ra ý chỉ như vậy đều suy nghĩ rất kỹ, có lý của nó.

Tổ phụ của cháu đã chết rồi, cái chết như ngọn đèn tắt, tổ mẫu cho dù có hận đến mấy cũng sẽ không đào mộ đánh xác. Còn về người muội muội kia của ta, cả đời bà ta đều rất mạnh mẽ, nhưng khi về già lại chẳng còn gì. Đại nhi tử mà bà ta yêu thương đã chết rồi, gia đình thân mẫu của bà ta cũng không còn nữa, uy phong của lão phu nhân tướng quân phủ bà ta cũng không được thể hiện nữa, ngày ngày còn phải sống tùy tiện lay lắc với chút hơi tàn. Những thứ đó còn đáng sợ hơn giết bà ta gấp ngàn vạn lần, hơn nữa cũng đã giải được mối hận thù trong lòng tổ mẫu rồi.

Ngoài ra, Hoàng thượng giữ lại thể diện cho tổ phụ, cũng là đang giữ thể diện cho tổ mẫu. Cháu hãy nghĩ xem, nếu Cừu gia không còn nữa, thì cũng chính là tổ mẫu mất đi nhà thân mẫu, tất cả sự thật đều sẽ bị phơi bày cho người đời biết, sau đó mỗi giờ mỗi khắc tổ mẫu đều phải đối mặt với ánh mắt khác thường của thế gian, làm sao tổ mẫu có thể sống nổi đây?”








Bình Luận (0)
Comment