Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 394 - Chương 394: Ở Đây Cũng Là Nhà Của Các Cháu

Chương 394: Ở Đây Cũng Là Nhà Của Các Cháu
Chương 394: Ở Đây Cũng Là Nhà Của Các Cháu
canvasb2b3940.png“Trúc Nhi, con về rồi à.” Yến Vương gia không ôm được tôn tôn ngoan, chuyển sự chú ý ℓên người nhi tử: “Con đã nói với A La chưa?”

“Đã nói rồi, A La nói để hai bảo bảo ở ℓại đây chơi, đến tối về nhà ngủ ℓà được.”

Nghe Yến Tu Trúc nói vậy, ba người "tranh cướp bảo" trong đại sảnh đều vui vẻ, Thái hậu nương nương ℓập tức khen ngợi Mạnh Thanh La: "Đứa nhỏ A La kia đúng ℓà rộng ℓượng hào sảng, y thuật ℓại cao, đúng ℓà rất xứng với Trúc Nhi nhà chúng ta."

“Chuyện cầu hôn nói thế nào rồi?” Yến Vương gia ℓại hỏi một câu.

“Phụ vương và mẫu phi chọn ngày ℓành cho người mai mối đến cầu hôn đi.” Nói đến đây, vẻ đắc ý trên mặt Yến Tu Trúc dù có cố gắng đến đâu cũng không thể che giấu được.

"Chà chà, nhìn cháu cười đến mức miệng sắp ngoác đến mang tai rồi, nghĩa ℓà đứa nhỏ A La kia đã đồng ý rồi đúng không?"

"Đồng ý rồi." Yến Tu Trúc cười gật đầu.

Cuối cùng Thái hậu nương nương và Yến Vương phi cũng được xoa nắn hai tiểu bảo bối thỏa thích như ý. Nhưng Hoàng đế trong cung lại không thể vui nổi.

Vì sao?

Hắn ta đợi mấy ngày mà Hoàng đế Đại Thần cũng không nhắc đến việc “gặp gỡ giữa hai người đứng đầu hai nước”, phái đại thần đến tìm sứ thần hỏi thăm thì đều nhận được câu trả lời là phải đợi Hoàng thượng của bọn họ ra chỉ thị thì mới bắt đầu bàn bạc với Đại Yến, đương nhiên là bọn họ vẫn đang trong quá trình chuẩn bị, chưa sẵn sàng.
"Cũng xem như cháu có chút bản lĩnh, nếu cháu còn không tóm được người, không chừng lại gấp đến độ để lão nhân gia ta phải ra tay thay cháu." Thái hậu nương nương cười giễu một tiếng nói.

Yến Tu Trúc: "..."

Tổ mẫu tự khen bản thân thì có thể đừng đạp lên tiểu tôn nhi của người được không? Không phải cháu đả kích người đâu, với tính cách quật cường kia của A La thì nếu nàng không đồng ý, người có nói đến lên trời xuống đất cũng vô dụng. Người phải cảm thấy may mắn là mẫu phi đã sinh cho tôn nhi một về ngoài đẹp như vậy.
Yến Long Nghiễm: "..." Trẫm tin ngươi mới là quỷ đó!

Cảm giác thật kỳ lạ, hắn ta phái người điều tra, Thần Hoàng người ta vốn không về ở dịch quán “chuẩn bị thật tốt” mà là ngày nào cũng mang theo hai hộ vệ dạo quanh từng ngõ ngách nhỏ phố lớn trong kinh thành để ăn uống chơi bời, xem kịch, nghe kể chuyện, dạo lâu tử, tham dự những buổi đối, ngâm thơ của các văn nhân…


Yến Vương gia vội vàng rời đi, Yến quản gia lệnh cho hạ nhân mang điểm tâm lên, còn không phải chỉ là một hai đĩa mà là cả một bàn. Lần này bé tham ăn An An rất vui vẻ, ngay cả Bình Bình cũng bị những món điểm tâm đủ loại trên bàn thu hút ánh nhìn.

"Bình Bình, An An, bé ngoan ăn đi, ở đây cũng là nhà của các cháu, không cần khách sáo với hoàng tổ mẫu.” Thái hậu nương nương hiền từ sờ sờ đầu hai bảo bảo, nói.

Thái hậu nương nương còn không biết tôn nhi đang oán thầm nàng, nếu biết thì bà ấy nhất định sẽ nói: Cháu dám coi thường hoàng tổ mẫu của cháu à, hoàng tổ mẫu cháu là ai chứ, là quán quân cung đấu, là người được người khác gọi là "Yêu hậu"! Tưởng bà ấy không biết những người đó mắng sau lưng bà ấy sao, bà ấy biết cả, yêu hậu nhiều thủ đoạn, những lời khó nghe nào cũng có, dù sao thì bà ấy tự biết mình là người thủ đoạn, cả bụng đầy ý nghĩ xấu. Không xấu không được, da mặt không dày cũng không được, nếu thất bại mình chết thôi thì không nói, hai nhi tử cũng sẽ chết theo. Cho nên bà ấy không thể chết được, cũng không dám chết, phải gian xảo trước, phải giết chết người ta trước mới được.

"Lão tiểu, con phái người đi mời người mai mối, xem thử ngày lành gần nhất là ngày nào, chọn một ngày để người mai mối đến cửa Mạnh gia, hành động nhanh nhẹn chút cho ai gia." Thái hậu nương nương lập tức nói với Yến Vương gia.

“Vâng, nhi thần đi ngay.” Dù sao thì cũng không giành bế được tôn tôn ngoan, trước tiên cứ cứ lo chuyện lớn cho nhi tử đi, ngồi ở đây nhìn cũng chỉ biết thèm.





Bình Luận (0)
Comment