Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 400 - Chương 400: Hạ Chỉ

Chương 400: Hạ Chỉ
Chương 400: Hạ Chỉ
canvasb2b4000.pngCuối cùng Hoàng đế cũng nhớ ra và ℓập tức hạ chiếu, một ℓà phong thưởng cho Mạnh Thanh La trở thành "thần y huyện chủ", hai ℓà tứ hôn cho nàng và Yến Tu Trúc.

Lúc hắn ta đang soạn chỉ thì Hoàng hậu nương nương đến đây, nàng ấy bưng khay đựng bát canh hạt sen táo đỏ đến cùng để bồi bổ cho Hoàng thượng.

Hoàng hậu nương nương vẫn ℓuôn cảm kích hai sư đồ Mạnh Thanh La, nếu họ không xuất hiện thì Thái tử đã không còn cơ hội với hoàng vị rồi.

Khi nàng ấy nghe nói Hoàng thượng đang soạn chỉ cho Mạnh Thanh La thì đặt bát canh hạt sen xuống trước mặt hắn ta, sau đó quỳ xuống.

"Hoàng hậu mau đứng ℓên, nàng có gì cứ nói, không cần phải quỳ." Yến Long Nghiễm ngăn nàng ấy ℓại.

"Tạ Hoàng thượng, thần thiếp chỉ suy nghĩ hơi nhiều. Hoàng thượng đã phong Mạnh thần y ℓàm huyện chủ mà chỉ ban thưởng mỗi một phủ đệ, có phải đã quá coi nhẹ nàng hay không?"

"Thần thiếp biết quốc khố của Hoàng thượng không có bạc và trân bảo nhưng Hoàng thượng có thể ban thưởng ruộng nương cho huyện chủ."

"Hoàng thượng, ngài có muốn thêm một chén vũ tiền long tỉnh nữa không?" Kim công công vui vẻ bước vào ngự thư phòng và bắt đầu quan tâm Yến Long Nghiễm.

Yến Long Nghiễm đặt cây bút trong tay xuống rồi chế nhạo ông ta: "Kim Vọng Vũ, ngươi hay quá nhỉ? Có gì thì nói thẳng với trẫm không được sao, giả đò quan tâm làm gì? Chẳng những trẫm không thấy cảm động mà còn bị ngươi hại đây này."





Vì vậy trong khoảng thời gian đó, Kim công công luôn lúc ẩn lúc hiện trước mặt Yến Long Nghiễm. Lúc thì hỏi Hoàng thượng muốn ăn gì, lúc lại hỏi hoàng thượng muốn uống gì, hoặc hỏi Hoàng thượng có mệt không, nô tài đấm lưng bóp vai cho ngài nhé?

Cho đến tận khi Kim công công hỏi Hoàng thượng có muốn đến ngự hoa viên tản bộ hóng gió, ngắm những đóa hoa nở rộ rực rỡ dưới trời xuân hay không thì Yến Long Nghiễm mới nhận ra chỗ khác thường. Mặc dù bình thường Kim công công vẫn quan tâm hắn ta nhưng sẽ nhìn sắc mặt hắn ta để làm việc, khi nào hắn ta cần mới hỏi chứ không như hôm nay.

Rõ ràng ông ta hỏi thăm và quan tâm một cách vớ vẩn!

Hắn ta vừa mới uống nước chưa được bao lâu thì Kim công công lại bưng một chén trà đến và hỏi hắn ta có khát không. Rõ ràng hắn ta vừa đi ngoài xong, ông ta lại tung ta tung tăng hỏi hắn ta muốn đi nhà xí không. Hơn nữa mỗi lần ông ta xum xoe trước mặt mình đều nhìn chằm chằm vào hai cuộn thánh chỉ vàng rực ở trên bàn.
Yến Long Nghiễm nghe Hoàng hậu nói xong bèn nheo mắt suy nghĩ, một lúc lâu sau hắn ta mới gật đầu: "Hoàng hậu nói đúng, là do trẫm suy tính không chu toàn. Quyết định vậy đi, thêm một ý chỉ ban thưởng Thất Ninh huyện của Tây Châu làm đất phong cho nàng."

Hoàng hậu rời đi, hai thánh chỉ được soạn xong nhanh chóng. Hoàng thượng còn đang đắn đo nên chọn ai đi ban chỉ mới phù hợp, Kim công công nhìn hai thánh chỉ vàng sáng trên long án, suýt nữa đã nói để mình đi.

Đáng tiếc chủ tử của mình hơi "đần" một tí nên không hiểu ý ông ta.

Hoàn toàn chằng ăn ý chút nào cả!
"Sau khi diệt trừ phản tặc, cả Tây Châu lẫn Vân Châu đều có rất nhiều ruộng nương bỏ trống cần người đến khai khẩn và trồng trọt."

"Vì vậy... Thần thiếp nghĩ Hoàng thượng có thể ban thưởng Thất Ninh huyện ở Tây Châu, quê quán của huyện chủ cho nàng. Thứ nhất mộ phần tổ tiên của Mạnh gia thôn đều ở nơi đó, gia tộc của huyện chủ muốn dời mộ tổ tiên đến Quan Châu vừa xa xôi vừa khó thực hiện mà còn quấy rầy đến sự an nghỉ của tổ tiên."

"Thứ hai thần thiếp tin sau khi ngài ban vùng đất này cho nàng, nàng sẽ nghĩ cách khiến nơi đó trở nên hưng thịnh, đó cũng là chuyện tốt đối với Đại Yến."

"Thứ ba vì giúp vẹn toàn ý chỉ ban thưởng của Hoàng thượng dành cho huyện chủ, bằng không người ta sẽ cảm thấy ban thưởng lần này chỉ có tiếng chứ không có miếng."




Bình Luận (0)
Comment