Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 402 - Chương 402: Duyên Trời Tác Hợp

Chương 402: Duyên Trời Tác Hợp
Chương 402: Duyên Trời Tác Hợp
canvasb2b4020.pngBa ℓô đó khá kỳ ℓạ, hắn ta chưa thấy bao giờ, có ℓẽ muốn ℓấy cũng không ℓấy được, thế ℓà hắn ta ghi nhớ hình dáng của ba ℓô, đợi khi quay về sẽ thuật ℓại cho Hoàng thượng nghe.

Bởi vì hai việc nêu trên đã khiến Vân Ngũ nảy sinh hứng thú đối với tám cha con Mạnh gia. Hắn ta dắt ngựa, theo đuôi tám người từ phía xa, đi về phía Phúc Lai thôn.

Khi đến cửa thôn, tám người Mạnh gia tiến vào, Vân Ngũ ℓại dừng chân.

canvasb2b4021.pngBởi vì cả nhà Yến Vương gia đều ở đây nên có rất nhiều hộ vệ, ám vệ và mấy ℓong vệ với võ công và cấp bậc ngang hắn ta phòng thủ ở trong và ngoài thôn.

Hai người thấy Vân Ngũ chỉ đứng một lúc đã đi ngay thì mới nhìn chỗ khác, không để ý đến hắn ta nữa.

Vân Ngũ không cam lòng rời khỏi thôn, cảm giác y như lần hắn ta điều tra chỗ bán rượu vào năm ngoái, lúc sắp tra ra chân tướng thì đã bị ngăn cản, suýt nữa còn khiến mình bại lộ.

Trên đường quay về, Vân Ngũ lại chú ý đến một tửu phường, trên cửa lớn của tửu phường có một tấm bảng viết bốn chữ "Mạnh gia tửu phường" thật lớn.

Đáng tiếc tửu phường vừa mới khai trương, phòng ốc bên trong hoàn toàn mới, mặc dù nghe thấy tiếng người bận bịu bên trong nhưng không ngửi được mùi rượu.
Tại sao Kim công công rời khỏi kinh thành?

Để truyền chỉ sao?

Ông ta truyền chỉ cho ai?

Yến Vương gia hay Thế tử Yến Vương?
Hắn ta đến Quan Châu đã mấy ngày mà vẫn chưa về, chắc chắn Hoàng thượng ở kinh thanh đang sốt ruột đợi mình trả lời.

Hắn ta sờ vào đồ vật trong túi, cộng với những điều vừa phát hiện ở Phúc Lai thôn đã đủ rồi, cũng nên quay về bẩm báo với Hoàng thượng.

Vân Ngũ quyết định xong lập tức lên ngựa, rời khỏi Quan Châu.

Trên đường quay về kinh thành, hắn ta còn vô tình bắt gặp một đội cấm quân, người dẫn đầu nhóm cấm quân là một lão thái giám mặt trắng. Vân Ngũ vừa nhìn thì đã nhận ra đó là Kim công công hầu hạ bên cạnh Hoàng đế Đại Yến.
Phu thê Yến Vương gia nhận được bốn chữ này thì vui như được mùa, lập tức sai người báo cho Mạnh gia.

Mạnh lão gia tử nghe được thì cũng mừng thay cho Mạnh Thanh La, họ đều thật lòng hy vọng và cầu chúc A La được hạnh phúc cả đời.

Người Mạnh gia nhìn mấy rương lễ vật đỏ thẫm to đùng trong sân và một cặp chim nhạn nhảy nhót tưng bừng bên cạnh thì ngạc nhiên vô cùng.

Cả Mạnh Thanh La cũng kinh ngạc không kém, nàng đã hỏi Dương thị thì biết nàng ta đã nói với Yến Tu Trúc gia đình bình thường đều dùng con ngan để thay thế cho chim nhạn trong buổi đính hôn, bởi vì ý nghĩa của hai thứ đều như nhau.
Vân Ngũ đoán được người trong Phúc Lai thôn là quý nhân liên quan đến Hoàng thất, vì vậy hắn ta không thể quấy rầy.

Nếu Vân Ngũ là người bình thường thì có thể thoải mái vào thôn nhưng hắn ta không phải, hắn ta và mấy người kia giống nhau, hắn ta nán lại đây lâu thì đối phương có thể phát hiện ra hắn ta.

Vì vậy Vân Ngũ trơ mắt nhìn tám người Mạnh gia bước vào thôn, hắn ta giả bộ như là người đưa tám người về thôn, đứng ở đó một lúc mới xoay người rời đi.

May là hắn ta đã rời đi, bời vì sau khi Vân Ngũ xuất hiện, không chỉ long vệ mà đến cả Phó Tam Nguyệt và Yến Ưng đang nói chuyện trên nóc điền trang cũng đã phát hiện ra hắn ta.
Do Vân Ngũ đội chiếc mũ có mạng che mặt màu đen nên Kim công công không nhận ra người cưỡi ngựa ở đối diện chính là người bên cạnh Hoàng đế Đại Thần.

Đôi bên thoáng lướt qua nhau, gió thổi tấm mạn che mặt của Vân Ngũ bay phấp phới, hai người đi ngược hướng nhau, dần dần cách xa.

Yến Vương phủ muốn chính thức cầu hôn với Mạnh gia, bởi vì Yến Vương phủ đã mời cao tăng đắc đạo xem bát tự cho Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc.

Cao tăng chỉ nói bốn chữ: Duyên trời tác hợp!


Nhưng ai ngờ Yến Tu Trúc ℓại bắt chim nhạn thật, một ℓần bắt tận hai con, một con đực và một con cái.







Bình Luận (0)
Comment