Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 439 - Chương 439: Hắn Không Sống Nổi Nữa Mà!

Chương 439: Hắn Không Sống Nổi Nữa Mà!
Chương 439: Hắn Không Sống Nổi Nữa Mà!
canvasb2b4390.pngChẳng những cho Nội vụ phủ ra ba mươi tám gánh sính ℓễ, còn tăng thêm không ít ℓương thực và bạc thưởng cho đệ đệ mang về Nam Cương nữa chứ.

Giờ nhớ ℓại thôi ℓà đau ℓòng, đau đến mức thở hổn hển ℓuôn. Yến Long Nghiễm nghĩ mãi, cảm thấy bản thân bị chính mình chọc cho tức hộc máu !

Sao có thể thiếu ℓý trí đến thế cơ chứ?

Mặc tên đệ đệ quái quỷ nhà mình khóc đã đời thì sao nào, mềm ℓòng ℓàm gì chứ?

Giờ hắn ta rất muốn đòi ℓại ý chí, còn kịp không?

Không được, hắn ta không chịu nổi, ℓòng đau, gan đau, phổi đau, dạ dày cũng đau… đau khắp mình mẩy!

Hắn không sống nổi nữa mà!

‘Bệnh của trẫm là do hắn khóc phát bực mới thành đấy!”

"Hoàng thượng, tặng ngài, đây là thứ mới mẻ nô tài mang từ Quan Châu về cho ngài, ngài xem thử đi. Có khi vừa nhìn là bệnh đau toàn thân của Hoàng thượng sẽ khỏe hẳn lên đấy!" Kim công công hiểu quá rõ tật xấu của vị Hoàng đế trà xanh tâm linh yếu ớt nhà mình, tươi cười trình một gói mì ăn liền lên cho Hoàng đế.

"Thứ gì?" Yến Long Nghiễm nhận lấy ngửi thử, ngửi được mùi mì.
Kim công công âm thầm thở phào một hơi, chính ông ta lặng lẽ giấu vài gói tại nơi ở để ăn dần, không thể để Hoàng thượng biết được, nếu không thì sẽ chẳng cho ông ta lưu lại gói nào đâu, còn muốn trị ông ta tội "khi quân" ấy chứ.





Ăn xong vẫn còn thòm thèm: "Ngon lắm, ngon lắm. Ăn xong toàn thân hết đau thật này! Kim Vọng Vũ, thứ gọi là mì ăn liền này không tồi chút nào, chỉ là hơi ít, có mỗi một gói. Sao ngươi không mua nhiều hơn về cho trẫm hả?"

"Ôi Hoàng thượng của ta ơi, ngài hiểu lầm nô tài rồi. Đây không phải nô tài mua, mà là là thần y Huyện chủ tặng cho nô tài ăn trên đường về. Thứ này là do thần y Huyện chủ và mẫu thân nàng làm ra, nói là chuẩn bị đem bán. Nô tài tới vừa khéo lúc mẻ đầu tiên ra hàng, nhưng còn chưa kịp bán thì Huyện chủ đã chia hết cho mọi người rồi. Đoàn người Vương gia có một ít, đoàn của chúng ta có một ít, chia cho nhiều người nên mỗi người đều chỉ có mấy gói thôi. Nô tài cũng đâu thể chỉ đưa cho mỗi ngài, nô tài phải đưa cho Hoàng hậu nương nương, đồ nhi và vài người nô tài giao hảo trong cung nếm thử một gói chứ đúng không?"

"Thế à? Vậy thì thôi! Lát nữa trẫm viết thư cho Trúc Nhi, để hắn tìm Huyện chủ lấy thêm một ít, gửi trạm dịch về kinh thành." Nghĩ đến vẫn có thể ăn được, Yến Long Nghiễm cũng không tiếp tục nhằm vào Kim công công mà thôi.
"Hoàng thượng, nô tài đã về rồi đây." Kim công công cầm một gói mì ăn liền đi vào Ngự thư phòng.

"À, Kim Vọng Vũ về rồi đấy à? Làm tốt việc chứ?" Yến Long Nghiễm yếu ớt không có sức sống nâng mí mắt nhìn Kim công công, suy yếu hỏi ông ta.

"Vâng Hoàng thượng, nô tài đều làm tốt! Hoàng thượng, nô tài thấy hình như tinh thần ngài lại không được tốt à? Không khỏe chỗ nào sao?" Kim công công quan tâm hỏi Hoàng đế.
Sau đó, Hoàng thượng nghe theo Kim công công chỉ đạo, mở gói ngoài, đặt bánh sợi mì vào bát, thêm nước sôi, bỏ gói gia vị vào, sau đó… Sau đó một bát mì ăn liền thơm ngào ngạt xuất hiện trước mặt Hoàng đế.

Yến Long Nghiễm cũng không biết Kim công công mang về bao nhiêu, càng không biết ông ta đưa Hoàng hậu nương nương hai gói, cho đồ đệ một gói, ngang phần Hoàng đế.

Thế nên Hoàng đế không có khái niệm so sánh gì giữa một gói mì ăn liền với mấy gói mì ăn liền, cũng sẽ không ghét bỏ chỉ có một gói, còn hưng phấn nghe chỉ đạo của Kim công công úp mì, ăn vào bụng.
"Đúng vậy, trẫm đau đầu, toàn thân đều đau, vô cùng đau đớn!"

"Nô tài nói rồi mà, khi nãy nô tài bắt gặp Yến Vương gia, thấy hắn đỏ mắt như vừa khóc xong, còn không hiểu chuyện gì xảy ra. Hóa ra là vì sức khỏe của Hoàng thượng không được tốt, ngài ấy đau lòng cho ngài. Còn đừng nói, Yến Vương gia thật là đệ đệ tốt!" Kim công công cảm thán.

Yến Long Nghiễm: ‘Hắn đau lòng cái rắm? Hắn không đau lòng trẫm chút xíu nào đâu!’




Bình Luận (0)
Comment