Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 448 - Chương 448: Hoàng Bá Bá Đang Có Ý Gì

Chương 448: Hoàng Bá Bá Đang Có Ý Gì
Chương 448: Hoàng Bá Bá Đang Có Ý Gì
canvasb2b4480.png"Nội dung bức thư có quan trọng không? Hay ℓà để ngày mai chúng ta hãy đi đến chỗ kia xem, để ngươi yên tâm giải quyết vấn đề này." Mạnh Thanh La thò đầu ra khỏi xe ngựa hỏi hắn.

"Không, cũng không phải chuyện gì to tát, đợi ta khoảng một nén nhang ℓà sẽ xong thôi." Yến Tu Trúc nói xong vội vàng đi vào thư phòng.

Lúc này Yến Tu Trụ tức giận đến muốn mất bình tĩnh, chuyện này Hoàng thượng chỉ cần thẳng thắn từ chối Thần Hoàng không được sao, còn phải vội vàng chạy đưa thư đến đây hỏi ý kiến của hắn, hắn có thể có ý gì được chứ?

canvasb2b4481.pngTrong một giấc mộng sao?

"Sự việc đã giải quyết xong chưa? Nhanh quá vậy!"

Hắn nói cần một nén hương nhưng thực chất chỉ cần thời gian uống một chén trà.

"Ừ, đã xử lý xong rồi, chỉ là chuyện nhỏ thôi." Yến Tu Trúc mỉm cười, lên xe ngựa.
Chuyện nhỏ sao?

Mạnh Thanh La nhìn hắn nhưng không vạch trần lời nói dối của hắn, Hoàng đế phái cận vệ đi báo tin mà chỉ là chuyện nhỏ sao?

Chỉ cần xử lý xong là được rồi!
Điều kiện của Thần Hoàng không thể quyến rũ được hắn!

Yến Tu Trúc hỏi xong, mài mực, bày giấy, cầm bút viết một dòng chữ lớn lên tờ giấy trắng: Ước nguyện cả đời của ta chỉ có một người chính là thần y huyện chủ!

Viết xong, hắn thổi khô nét mực, cho vào phong bì, niêm phong lại giao cho ám vệ bên cạnh Hoàng thượng, sau khi ám vệ cầm lấy lá thư rời đi, Yến Tu Trúc sải bước ra khỏi thư phòng.
A, xùy, càng không thể là trong mộng được!

Sau khi người của Hoàng đế đến, Yến Tu Trúc hỏi hắn ta vài câu đơn giản, sau đó hắn nhận ra rằng phụ vương của hắn cũng biết chuyện này, thái độ của phụ vương hắn rất kiên định, nhưng chẳng qua là trong lòng Hoàng bá bá của hắn vẫn còn ảo tưởng.

Việc này hắn cũng không thèm cân nhắc qua, nhưng Hoàng bá bá keo kiệt trông như chưa từng thấy tiền trước đây, thật sự đã động tâm rồi, đúng là tầm nhìn hạn hẹp.
Kiếp này hắn chỉ chấp nhận một mình A La. Đừng nói là Công chúa Đại Thần, ngay cả tiên nhân giáng thế cũng không thể so sánh với A La của hắn!

Không, A La của hắn chính là tiên nữ giáng trần, đừng nói là chỉ có trăm vạn lượng bạc trắng, chỉ cần A La của hắn muốn, trăm vạn lượng hoàng kim cũng chỉ cần nàng nói một tiếng.

Nói chi là ba châu, nếu A La nhà hắn muốn, chuyện nàng có thể xây dựng lên cho hắn cả một đất nước cũng rất là dễ dàng.
Đương nhiên, hắn không cần A La vất vả hao tâm tổn sức kiếm cho hắn trăm vạn lượng hoàng kim hay xây dựng quốc gia cho hắn, nhưng hắn rất tự tin, chỉ cần hắn muốn, chỉ cần A La đồng ý, hai người họ có thể cùng nhau đạt được điều đó!

Hắn biết A La, A La tính tình phóng khoáng không bị gò bó, thích tự do, nàng không có yêu quá cao với cuộc sống, chỉ cần ăn đủ no, mặc đủ ấm, ngủ ngon giấc là được rồi. Nàng không cần hưởng thụ hưởng thụ quá xa hoa, cho rằng như vậy là quá nhiều, quá lãng phí, lãng phí là một loại tội lỗi, chiếm đoạt tài nguyên của người khác.

Và anh chỉ muốn giữ cho A La và bảo vệ các con của họ được bình yên, mãn nguyện và sống hạnh phúc đến hết cuộc đời.


"Yến Ưng, đi thôi."

Yến Ưng đánh xe rời khỏi thôn.







Bình Luận (0)
Comment