Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 480 - Chương 480: Lấy Thân Báo Đáp

Chương 480: Lấy Thân Báo Đáp
Chương 480: Lấy Thân Báo Đáp
canvasb2b4800.pngMạnh Thanh La còn chưa kịp phản ứng đã bị người ta bịt kín miệng, nàng trừng ℓớn hai mắt: "???"

Sau khi hoàn hồn, nằng từ từ nhắm hai mắt ℓại, thả ℓỏng hưởng thụ tình cảm nồng nhiệt như ℓửa của Yến Tu Trúc.

"A La..." Giọng Yến Tu Trúc khàn khàn, dừng ℓại trước khi nhiệt độ trong xe nóng ℓên đến một mức độ nhất định, hắn thì thào trong miệng gọi Mạnh Thanh La.

"Hả?" Cả người Mạnh Thanh La như nhũn ra, đầu óc mơ màng đáp ℓại.

"Nàng và hài tử không được rời bỏ ta… đến Đại Thần."

Mạnh Thanh La ngồi dậy, tóc hơi ℓộn xộn, môi hơi sưng ℓên, nàng cười xấu xa nhìn hắn: "Không đi cũng được, hay ℓà, chàng ℓấy thân báo đáp đi?!"

Mặt Yến Tu Trúc càng đỏ hơn: "..." Hắn có nên cởi hay không đây? A La nhiệt tình như vậy, sao có thể phụ ℓòng nàng được? Cởi đi!

Phì Ưng ở bên ngoài đánh xe ngựa "..."

Hắn ta không nghe thấy, không nghe thấy gì cả!

Mạnh Thanh La nhìn thấy vẻ mặt “thấy chết không sờn” của Yến Tu Trúc, nàng bật cười lớn, sao hắn có thể đáng yêu như vậy chứ? Mới đùa một chút đã mắc cỡ.

"Được rồi được rồi, đùa chàng thôi mà, không đi, không đi, ta cũng chưa nói muốn dẫn hài tử rời khỏi Đại Yến đến Đại Thần mà!" Mạnh Thanh La nắm tay hắn an ủi, sau đó còn đặc biệt nói thêm một câu: "Không bao lâu nữa là về đến nhà rồi, có cởi cũng như không."
Sau khi trở về từ kinh thành, cha và nương cứ quấn quýt lấy nhau, nhanh chóng tiến vào thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, thậm chí còn hơn cả nàng và Yến Tu Trúc, nương lại không dùng biện pháp tránh thai nên bây giờ có em bé cũng không có gì đáng ngạc nhiên.





Yến Tu Trúc: "..."

Ý của A La là không đủ thời gian sao? Che mặt thẹn thùng!

Phì Ưng Ưng: "..."

Chuẩn Thế tử phi quá là anh dũng, người dũng mãnh quá đi, hu hu, thủ đoạn nông thôn thâm sâu quá, hắn ta muốn đến kinh thành!
Mạnh Thanh La trêu chọc Yến Tu Trúc đến mức đỏ mặt đỏ tai, xem như vừa lòng, trong xe ngựa truyền ra tiếng cười ha ha đắc ý của nàng, khiến đàn chim đang đậu trên cành cũng giật mình...



Đúng lúc này, xe ngựa của Yến Tu Trúc dừng ngay trước cửa nhà Mạnh Thanh La. Sau khi xe dừng lại, mãi lúc lâu vẫn không có ai xuống xe, sau đó, Mạnh Thanh La bước xuống xe với vẻ mặt đầy ý xuân. Sau khi Mạnh Thanh La xuống xe, Phì Ưng quay đầu xe ngựa đưa Yến Tu Trúc về thôn trang đối diện.

Mạnh Thanh La vuốt, chỉnh lại xiêm y, sờ sờ hai má, hơi ngượng ngùng cười cười rồi mới bước vào nhà. Cái tên Yến Tu Trúc lúc trước còn là một nam nhân ngây thơ, bây giờ lại như một tên cợt nhả, trước kia vừa nhìn thấy nàng là đã xấu hổ đến không chịu được, hôm nay, chậc, hắn lại nhiệt tình như lửa đến mức khiến nàng không thể cưỡng lại được. Trước khi xuống xe, hắn còn lôi kéo nàng hôn một lúc lâu mới thả người đi.
Hai bé cưng đang chơi trong sân thấy Mạnh Thanh La đã về, lập tức nhào đến, An An còn luôn miệng ồn ào: "Nương!"

Mạnh Thanh La không hiểu tiểu nhi tử của mình đang nói gì, còn tưởng rằng là vì An An đã hơn nửa ngày không được gặp nương nên mới nũng nịu đòi được ôm, nàng ngồi xổm xuống cười nói: “Lại đây, để nương ôm một cái nào!"

“Nương, ngoại bà có em bé!” Bình Bình bước đến nói lại một lần nữa cho nương, nhưng ý nghĩa câu nói biểu đạt rõ ràng hơn An An rất nhiều.

Ngoại bà có em bé? Mạnh Thanh La sửng sốt, có phải ý của bé là nương nàng đang mang thai em bé không? Nàng lại sắp có thêm một đệ đệ (muội muội) sao? Tiểu Thập Nhất đã đến rồi sao?




Bình Luận (0)
Comment