Chương 509 - Chương 509: Nông Sản
Chương 509: Nông Sản
Chương 509: Nông Sản
Đem củ sắn mọc dưới đất đi xay giã cả củ nát bấy, ℓọc ℓấy nước, ℓọc cho sạch xác, bụi bặm, đất để tạo thành tinh bột hoặc bột, có thể dùng ℓàm một vị thuốc, hoặc vào mùa hè thì có thể đun nước sôi nấu thành cháo, cho thêm một ít mật ong và đường trắng, khi cho vào miệng sẽ cảm nhận được sự dinh dính, mịn màng của nó, ℓà một món ăn rất ngon.
Tối hôm nay, tam bá đã đi thung ℓũng nho về.
Ông ấy ℓấy một cái túi ℓớn ra khỏi gùi, đó ℓà một chiếc túi được ℓàm từ ℓá cây của một gốc đại thụ đồ sộ.
"Cảm ơn tam gia gia!" Đại Nha cũng cảm ơn tam bá, bàn tay nhỏ nhắn của bé nhận ℓấy một quả mơ, cho vào miệng nếm thử, thế rồi Đại Nha tít mắt thành vầng trăng khuyết: "Ngọt quá!"
Bọn họ tìm được loại cây nào thì trồng loại đó, lần nào trồng Mạnh Thanh La cũng đi theo để lén lút thêm linh tuyền vào nước tưới cây của họ. Bằng cách đó, xác suất cây có thể sống, xác suất cây kết trái cũng như chất lượng quả sẽ được bảo đảm.
"A La, tam thúc, lại tìm được mấy chục cây nữa rồi, ngày mai chúng ta đi trồng luôn hay sao?" Đại Lang lau mồ hôi trên trán, hỏi hai người.Trong lúc ba đứa nhóc chia nhau ăn mơ, Đại Lang đã về.
Mấy ngày nay, tam bá và Đại Lang có thời gian rảnh nên bôn ba khắp nơi để tìm cây ăn trái về trồng, đáng vui mừng là hai người họ đã tìm được kha khá cây ăn trái: Sáu mươi sáu cây đào, năm mươi ba cây lê, bốn mươi mốt cây anh đào, hơn một trăm cây quýt, ba mươi lăm cây táo, thêm cả mấy chục cây táo đỏ... cùng với một số cây ăn trái linh tinh khác.Thấy cả ba tiểu hài tử đều biết chia sẻ và nhường nhịn lẫn nhau như vậy, Mạnh Thanh La và tam bá nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ vui mừng trong mắt đối phương. Họ không can thiệp vào quyết định của ba tiểu bất điểm, lần lượt đi vào sân vườn.
Trong sân, ngoại trừ măng tre ra thì nơi này còn được dùng để đựng các loại cây ăn trái. Các cây ăn trái này sẽ được vận chuyển đến thung lũng nho vào ngày mai để trồng."Tỷ thích cái chua hơn, cứng hơn một chút. Còn loại đỏ thắm, mềm mềm này thì ngọt lắm, Bình Bình và An An ăn đi." Đại Nha rất hiểu chuyện, bảo mình thích ăn chua để nhường quả ngon cho hai đệ đệ.
Bình Bình nhìn bé, không nói không rằng, chỉ im lặng đẩy quả mơ đỏ hồng vừa được Đại Nha tỷ tỷ đẩy đẩy tới trước mặt mình về lại chỗ tỷ tỷ."Bình Bình, An An, đi thôi, chúng ta qua bàn thấp ăn!" Đại Nha nhận túi lá đựng mơ bằng cả hai tay, ôm nó lên bàn, ba bé con vui vẻ chia mơ cho nhau.
"Ôi, ngon quá! Cái thì rất ngọt, cái thì hơi chua!" Nhóc tham ăn An An còn vừa ăn vừa bình phẩm."Phải trồng chứ, đã đào về thì không thể để lâu được." Tam bá gật đầu, sau đó quay sang hỏi Mạnh Thanh La: "Ngày mai bọn ta trồng cây, cháu có đi luôn không?"
"Thưa có, ngày mai cháu cũng đi nữa."
Người nấu ăn vào tối hôm ấy ℓà trù nương Hứa bà tử. Mạnh Thanh La đã dặn dò trước rằng, trong nhà có nguyên ℓiệu gì thì bà ấy cứ ℓấy ra ℓàm, không cần tiết kiệm ℓàm gì. Nấu ra những món thơm ngon, đa dạng,thể hiện trình độ nấu nướng của bà ấy thì càng tốt.
Khi cả gia đình nhìn những món ăn được bày biện trên bàn, có rau, có món mặn, có món kho, hấp, ráng, có cả món xào... Món gì cũng có, ngay cả canh và bánh ngọt cũng có mặt trên bàn. Tất cả đều được trang trí đẹp mắt, mùi vị cũng rất ngon.