Chương 528: Cây Đổi Chỗ Thì Chết, Người Đổi Chỗ Thì Sống!
Chương 528: Cây Đổi Chỗ Thì Chết, Người Đổi Chỗ Thì Sống!
Biết đâu sau khi các quan ℓại và thần phụ ăn được củ khoai quý như vậy, họ sẽ noi gương bà ấy và tự mình trồng rau, trải nghiệm và hiểu được sự vất vả của dân chúng trong nghề trồng trọt!
Thái hậu nương nương và Yến Vương phi nương nương rời đi mang theo mấy sọt khoai tây ℓớn, sọt rau dưa ℓớn và mì ăn ℓiền Mạnh Thanh La cho hai người, thu hoạch ℓớn về kinh.
Sau khi Thái hậu nương nương và Yến vương phi nương nương rời đi, Mạnh đại bá và thôn dân trong thôn cũng như thôn dân Trần Gia thôn cũng muốn xuất phát rời đi.
Một dòng người và xe xếp hàng dài trước cổng thôn, trông khá đồ sộ. Không ai có thể tưởng tượng được rằng năm trước vì tìm đường sống sót mà họ bất đắc dĩ rời khỏi Mạnh gia thôn, sau đó chật vật cả đường chạy nạn vào Quan Châu. Lúc đó, bọn họ phải đi bộ, mất mấy tháng mới đến nơi.
Đoàn người Thái hậu quay về kinh, nhóm đại bá cũng quay về Tây Châu, sau khi Mạnh Thanh La trở về nhà cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc, một nhà bốn phòng bọn họ và Liễu cữu cữu cũng phải trở về Doãn Châu.
Rời đi hơn một thập kỷ, bây giờ chuẩn bị được về nhà, Liễu thị rất kích động, ngày nào cũng sờ mó khắp nơi, lay chỗ này sờ chỗ kia, không biết mình nên làm thế nào mới được."Nương, người không cần xếp những bộ y phục mùa đông này đâu. Bây giờ thời tiết càng ngày càng nóng, dù người ở lại lâu hơn, lúc trở về cũng chỉ mới là mùa thu thôi, người mang y phục mùa xuân thu dày hơn chút là đủ rồi."
"Nương à, giày cũng vậy, mang giày mùa hè và mùa thu là được rồi, mang hai ba đôi là đủ rồi, nếu ở bên kia không đủ dùng, cũng không phải không mua được. Người mang hết tất giày xuân hạ thu đông về, mỗi mùa mấy đôi, để đựng hết thì chắc phải khoảng mấy túi to..."Mạnh Thanh La biết Liễu thị kích động đến mức hoảng hốt, nàng thu dọn đồ của mình xong thì sang phòng cha nương xem Liễu thị thu dọn đồ thế nào rồi.
Kết quả nàng phát hiện nương của mình xếp đồ thành một ngọn núi trong phòng, nhìn có vẻ như bà ấy hận không thể dọn cả nhà đến Doãn Châu vậy.Cây đổi chỗ thì chết, người đổi chỗ thì sống!
Ngươi này, bất luận ngươi đang ở khốn cảnh nào, chỉ cần ngươi không từ bỏ hy vọng, không bỏ cuộc và tiếp tục tiến về phía trước, một ngày nào đó, sẽ có một tia sáng chiếu rọi ngươi, ngươi sẽ trở thành nhân vật chính trong câu chuyện của chính mình, hoặc là nhân vật chính của câu chuyện xưa nào đó!Bây giờ bọn họ lại phải trở về, ai nấy đều rất hưng phấn, hơn nữa ai cũng có phương tiện di chuyển, bất kể là xe ngựa, xe lừa hay là xe bò...
Điều này có nghĩa là gì, có nghĩa là họ sống còn tốt hơn ở Mạnh gia thôn trước đây!Có người thân phải đi xa, thôn dân cả làng kéo hết ra đường, người nhà từng nhà cũng ra tiễn, hai bên đồng loạt cáo biệt, dặn dò lẫn nhau.
Trước cổng thôn, dòng người chen chúc xô đẩy, bảy mồm tám mỏ chõ vào, thật là náo nhiệt!Cảnh tượng náo nhiệt qua đi, người cần lên đường thì lên đường, ai nên về nhà thì về nhà, lại tiếp tục tất bật làm việc đổi lấy củi, gạo, mắm, muối, tương, dấm, trà...
…
Mạnh Thanh La vừa thấy trong ℓòng chua xót, vừa dở khóc dở cười!