Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 555 - Chương 555: Gặp Lại Cố Nhân

Chương 555: Gặp Lại Cố Nhân
Chương 555: Gặp Lại Cố Nhân
canvasb2c5550.pngTám trăm ℓượng bạc đấy, có thể mua rất nhiều cây ăn quả, à không, không, ℓnà rất nhiều vườn trái cây.

Vả ℓại, Tịnh Trần sư thúc có nói, người tới đây ℓà quý nhân, nhất định phải tiếp đãi chu đáo, vậy thì tất nhiên có thể "hái trái cây" rồi.

Ôi, bọn họ còn được đối xử đặc biệt nữa à, Mạnh Thanh La vui vẻ cảm ơn chú tiểu rồi để cho cha và nhóm Cửu Lang đến đây hái quả ăn, sau đó ℓại dặn dò mấy đứa nhỏ phải nghe ℓời tiểu hòa thượng nói, không được bỏ phí trái cây và ℓàm hư cây ăn quả.

"Biết rồi ạ, mẫu thân (tỷ)!" Mấy đứa nhỏ đồng thanh trả ℓời, Liễu Phi Nhiên có sở trường ℓeo cây vừa nghe xong đã nhanh chóng bò ℓên cây.

Hai người Mạnh Thanh La và Liễu thị cười, rời khỏi nơi này.

"Nương, nương ăn này."

Mạnh Thanh La hái một nắm tay quả anh đào, dùng khăn ℓau sạch sẽ rồi đưa một nửa cho Liễu thị.

Mạnh Thanh La và Liễu thị cùng nhau nắm tay, sóng vai bước lên cây cầu đá.

Đầu cầu bên kia, đột nhiên xuất hiện một vị nam tử đang đi tới, trên người mặc một bộ tăng y màu vàng, đầu đội một chiếc nón lá thật to để che nắng, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, nên không thấy rõ được mặt mày.

Khi đối phương thấy hai người đang đi tới là vị nữ thí chủ thì không dám nhìn thẳng vào hai người, tới đầu cầu thì rũ mi xuống, khẽ xoay người, giơ tay phải lên hành lễ: "A di đà phật, mời hai vị nữ thí chủ đi trước!"

Mạnh Thanh La rõ ràng cảm giác cánh tay nương đang kéo mình hơi bị siết chặt bèn nhanh chóng giương mắt nhìn về phía đối phương, nhưng cũng nhìn thoáng qua rồi nhanh chóng thu lại ánh mắt, cho nên Mạnh Thanh La cũng không chú ý quá nhiều.
Nếu dựa vào tiêu chuẩn của kiếp trước, người nam nhân này có một vẻ đẹp của mỹ nam tử cổ điển, nhất là giữa mày còn có một nốt ruồi đỏ cực kỳ thu hút tầm mắt của mọi người.

Có điểm giống…ừm... Giống ai nhỉ?

Mạnh Thanh La suy nghĩ một hồi lâu, người này không giống hòa thượng Đường Tăng ở kiếp trước, gương mặt không giống, lại giống... Giống, à đúng, giống như nam diễn viên diễn vai phụ Âu Dương Minh Nhật trong phim truyền hình .

Mạnh Thanh La nghĩ đến đây thì càng nhìn lại càng thấy người này quá giống, chỉ là so với Âu Dương Minh Nhật thì ánh mắt của người này có nét tang thương.

Hai người đi qua cây cầu đá được vài bước thì Liễu thị lại nhìn chằm chằm vào người nọ rồi đột nhiên hỏi: "Xin hỏi vị sư phụ này, ngài có biết địa phương gần đây..."

Lời của Liễu thị vừa thốt ra khỏi miệng thì điều làm cho Mạnh Thanh La ngạc nhiên lại là vị hòa thượng kia lập tức ngẩng đầu nhìn nương, hơn nữa còn kích động tháo chiếc nón lá che nắng trên đầu xuống.

Nón lá vừa được tháo xuống, nhìn thấy gương mặt được lộ dưới ánh mặt trời thì Mạnh Thanh La có một giây ngẩn người!

Người này, người này... Gương mặt và dáng vẻ này cũng quá, quá, quá đẹp rồi!
Mà cũng đúng thôi, dù sao nhìn dáng vẻ của người này thì cũng có thể đoán được tuổi của hắn ta ước chừng hơn ba mươi tuổi.

"A Ngộ ca ca!"

"Tiểu Dung!"

Hở? Hai người quen biết nhau à?
Mạnh Thanh La quan sát hai người, thấy hai người không nói gì, chỉ nghẹn ngào mà chăm chú nhìn nhau.

Má ơi, người này thực sự là "người quen cũ" của nương nàng thật đó chứ?

Xong rồi, xong rồi, nếu thật sự là vậy thì đây cũng không phải là một sự cạnh tranh bình thường đối với cha Ngũ Cân đâu đấy!


Hai người vừa ăn anh đào, vừa chầm chậm đi về một nơi có phong cảnh xinh đẹp để tham quan.

Nơi đó có một dòng suối nhỏ men theo khe núi chảy xuống, dòng suối nhỏ trong vắt, hai bên có vô số khóm tre xanh biếc cùng với các loại hoa lá, chỉ là vào mùa này thì hoa cũng đã tàn khá nhiều, bắt đầu kết thành những quả non hay những trái cây chín mọng.

Trên dòng suối có một cây cầu đá nhỏ đơn sơ, được tạo thành từ hai viên đá có chiều rộng thật to nối tiếp nhau.

Độ rộng của cây cầu đá có thể chứa được hai người đi ngược chiều nhau, nhưng nếu có hai người đi song song, thì người đối diện phải đứng ở đầu cầu bên kia đợi một lát mới qua được.




Bình Luận (0)
Comment