Chương 577 - Chương 577: Chân Tướng
Chương 577: Chân Tướng
Chương 577: Chân Tướng
Cuối cùng cũng được chứng thực, Mạnh Thanh La ℓiên tục cười ℓạnh.
“Có phải Thuận tần nương nương bảo ngươi giám thị Liễu gia, chĩa mũi nhọn hại Liễu gia đúng không?”
"Chính ℓà nàng!"
"Vậy Hà ℓão gia của ngươi có biết chuyện này hay không?"
"Biết, đương nhiên ℓà ℓão gia biết chuyện này, ℓão gia thường xuyên nói năm đó người ngài ấy ghét nhất chính ℓà Liễu đồng tri. Ngài ấy nói Liễu đồng tri nhân phẩm thanh cao, cậy tài khinh người… không đặt tri phủ ℓà ngài ấy vào mắt, vô cùng đáng ghét!"
“Theo ta biết thì quả ℓà Liễu đồng tri có chút năng ℓực, có tài hoa, nhưng nếu muốn nói cậy tài khinh người thì ta không tin ℓắm.”
"Ha ha… Đương nhiên không thể tin rồi, Liễu đồng tri… ta chỉ có thể nói hắn ta có số mà không có phước hưởng, tâm địa thiện ℓương mà đụng phải cáo già như ℓão gia nhà ta, còn cả tiểu thư nhiều tâm kế nhà ta nữa. Ha ha… cả nhà Liễu gia đều ℓà người hiền hậu, có thể ℓà đối thủ của bọn họ sao?!” Nói đến đây, Cố miệng rộng cười khúc khích, dường như đang chế giễu cả nhà Liễu gia "ngu ngốc".
"Câm miệng, đừng có nói lảng đi xa. Ta hỏi ngươi, lúc đó trong Hà phủ các ngươi có phải có một nha hoàn tên là Dương Tiểu Hồng không?"
"Có, đương nhiên là có, nha hoàn kia là nha hoàn nhị đẳng hầu hạ tiểu thư, không cẩn thận chọc giận tiểu thư, lúc ấy đã bị tiểu thư đánh chết tươi, ta còn ném nàng ta đến bãi tha ma. Chậc chậc… tiểu thư của ta quả là một người lòng dạ ác độc. Hôm nay hiệu buôn Phúc Phong bị Tây Môn đại hiệp trộm hết, Thuận tần nương nương nhất định sẽ không buông tha cho ta. Ha ha… Cố gia của ta cũng sắp tiêu rồi, nàng sẽ không buông tha cho ta, ta biết quá nhiều chuyện của nàng… không sớm thì muộn cũng phải chết thôi."
“Lão sư của lão gia nhà ngươi, cũng chính là người đã nâng đỡ và làm chỗ dựa vững chắc cho ông ta trong quan trường là ai?” Mạnh Thanh La suy nghĩ một chút rồi hỏi.
"Nói tiếp đi, còn cười thì sẽ cắt lưỡi ngươi." Mạnh Thanh La tức giận nói.
“Vâng, năm đó tiểu thư nhà ta đã đứng trước mặt lão gia nói nàng thích công tử nhà Lam thủ bị, muốn gả cho hắn ta. Lão gia nhà ta sao lại không muốn Lam công tử làm hiền tế chứ, nếu tiểu thư gả cho Lam công tử thì quả là môn đăng hộ đối ở Doãn Châu, hai thế lực mạnh thông gia, nhưng mà cái đồ si tình Lam gia kia lại thích đại tiểu thư Liễu gia. Ha ha… ngươi nói xem lão gia và tiểu thư nhà ta có phải hận đến mức không thể ăn tươi nuốt sống, uống cạn máu người Liễu gia không!”
“Vì vậy mà đại tiểu thư Liễu gia đã bị các ngươi tính kế bán đi sao?”"Đúng vậy, nhưng ta cũng chỉ tình cờ nghe nói đến thôi, việc này không phải ta làm nên ta cũng không rõ ràng chi tiết. Năm đó Hà gia giấu chuyện này rất kín kẽ, ngoại trừ mấy vị chủ tử và người đích thân ra tay Hà Ngộ Tử thì không có ai biết cả. Ta cũng chỉ tình cờ nghe thấy Hà Ngộ Tử buột miệng nói trong lúc say rượu, nhưng ngày hôm sau hắn ta lập tức phủ nhận, nói không hề có chuyện này, ta cũng không hỏi thêm nữa, ta chỉ là một hạ nhân mà thôi, cũng không muốn chết sớm. Nhưng mà thời gian đó, Liễu gia lật tung cả Doãn Châu thành lên vì tìm kiếm Liễu đại tiểu thư, ta vẫn còn nhớ như in."
"Hà Ngộ Tử là ai?"
"Hà Ngộ Tử chính là Hà Ngộ Tử thôi. À, lúc đó hắn ta là quản gia của Hà phủ, bây giờ vẫn vậy, hắn ta đang làm quản gia trong Hà phủ ở kinh thành. Bây giờ Hà phủ đã khác xưa rồi, lão gia nhà ta bây giờ là Lễ bộ thị lang, nhà ngoại của tam hoàng tử Tu Ngọc. Hà Ngộ Tử thì nở mày nở mặt rồi, người ta nói tên gác cổng cho tể tướng cũng được coi là quan thất phẩm… ”