Chương 587: An Ninh Công Chúa
Chương 587: An Ninh Công Chúa
Mạnh Thanh La cẩn thận ℓắng nghe, sau khi nghe rõ câu chuyện cười của họ thì không khỏi giật khóe môi.
Bởi vì thường ngày các phi tử của Hoàng đế trà xanh Yến Long Nghiễm đều ganh đua trang sức, xiêm y ai đẹp hơn mỗi khi gặp mặt, bây giờ ℓại biến thành ganh đua rau dưa của ai bắt mắt hơn.
Mạnh Thanh La đi thẳng vào ngự hoa viên, đang chuẩn bị tìm kiếm xem vườn rau nào của Thái hậu nương nương thì chạm mặt với Tô ma ma, bà ta mỉm cười dẫn bốn người đi đến bên cạnh một vườn rau.
Điên rồi, tất cả đều điên rồi!
"Thái hậu nương nương, lão nhân gia người cũng biết nắng rất gắt ư?" Mạnh Thanh La nhìn bà ấy và cố ý cười nói.
"Ha ha, không sao, ai gia không sao, thái y đã nói trong khoảng thời gian ai gia xuất cung bồi dưỡng khiến mấy chứng bệnh trong người đã khỏi hẳn, nói ai gia đủ sức sống đến tận chín mươi chín tuổi không thành vấn đề. Điều nói khí hậu ở Phúc Lai thôn nuôi dưỡng con người, hoàng bá bá ngu ngơ của cháu vẫn luôn không tin." Sao Thái hậu nương nương không nhận ra Mạnh Thanh La oán trách là vì chỉ quan tâm bà ấy nên đắc chí khoe khoang với nàng."Thái hoàng tổ mẫu!"
Bình Bình và An An vừa thấy Thái hậu nương nương thì lập tức nhận ra bà ấy, cả hai chạy lon ton đến bên cạnh bà ấy."Ôi ôi... Ôi chao, hai tôn tôn ngoan của ai gia, các cháu đi lâu như vậy nhưng vẫn còn nhớ ai gia, không uổng công ai gia đã thương các cháu!" Thái hậu nương nương cười tươi như hoa, dù rau củ và tiền bạc có tốt thật nhưng cũng không tốt bằng tôn tôn ngoan nhà mình.
"Bình Bình, An An, A La, Tứ Lang, chúng ta hồi cung thôi. Nắng gắt lắm, đừng khiến hai bé cưng nóng cháy đầu, trên tay ai gia chỉ toàn là bùn nên không thể ôm hai bé cưng được." Thái hậu nương nương cười nói.Mạnh Thanh La thấy sắc mặt bà ấy hồng hào, nói chuyện mạnh mẽ, nàng nghĩ thái y sẽ không nói dối. Lúc Thái hậu ở Phúc Lai thôn sống rất khoan khoái, không cần quan tâm chuyện gì, hơn nữa nàng thường dùng nước linh tuyền điều trị cho bà ấy nên dĩ nhiên sức khỏe phải hơn trước rất nhiều.
Nếu nói Hoàng đế trà xanh là trụ cột của Đại Yến thì Thái hậu nương nương là định hải thần châm của Đại Yến.Bên kia, Thái hậu nương nương vừa nghe Tô ma ma bẩm báo Mạnh Thanh La đã về đến kinh thành, còn dẫn hai bé cưng tiến cung thì đã ném cây cuốc nhỏ trong tay cho Tô ma ma, còn mình chạy ra khỏi vườn rau.
"Thái hoàng tổ mẫu!"Có Thái hậu nương nương ở đây, dù Yến Long Nghiễm và Yến Long Minh có xung đột gì thì cũng không quá lớn, sẽ không bị người có âm mưu làm to chuyện.
Dù hai người có ầm ĩ đến cỡ nào thì vẫn là huynh đệ ruột của nhau, huynh đệ đồng lòng chống địch, nếu Thái hậu nương nương không còn thì sự đoàn kết sẽ giảm đi rất nhiều.
Giống như ở kiếp trước, chỉ cần cha mẹ trong một gia đình còn thì dù các huynh đệ tỷ muội có ở các nơi cũng sẽ kết nối thành một sợi dây thừng, tết nhất ℓễ ℓộc sẽ quay về thăm cha mẹ, cả nhà sẽ tụ họp với nhau nên tình cảm sẽ khăng khít.
Vừa về đến Thọ Khang cung, một cô bé chừng mười một tuổi nhanh nhẹn chạy về phía Mạnh Thanh La, vừa chạy vừa ℓuôn miệng gọi Thái hậu nương nương.
Cô bé mặc váy dài màu đỏ, trên đầu ghim hai búi tóc, trên hai búi tóc có cột sợi dây cùng màu. Mỗi khi cô bé chạy, dây cột tóc sẽ tung bay trong gió trông đáng yêu ℓại không mất vẻ hào phóng.