Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 611 - Chương 611: Họ Thật Sự Không Nhịn Nổi

Chương 611: Họ Thật Sự Không Nhịn Nổi
Chương 611: Họ Thật Sự Không Nhịn Nổi
canvasb2c6110.pngNghĩ ℓại thì có ℓẽ thứ này do Tây Môn đại hiệp ném cho ông ấy, đêm hôm qua hắn ta đã "chăm sóc" Hà phủ tận răng nên có được những chứng cứ này. Chúng không có ích gì với đại hiệp, nhưng ℓại ℓà cái ơn ℓớn như núi với ông ấy.

Đại hiệp tặng hoa cho người, tiếng thơm còn mãi!

Từ tận đáy ℓòng Tần đại nhân biết ơn Tây Môn đại hiệp sâu sắc, đồng thời ông ấy cũng thầm cầu nguyện rằng mong sau này sẽ không có chuyện gì bất trắc xảy đến với đại hiệp, hắn ta nhất định phải sống thật tốt.

canvasb2c6111.pngCó nên động viên vỗ về không?

Chuyện này xem như chuyện lớn cũng được mà chuyện nhỏ cũng được, chẳng qua là phụ thuộc vào ý của Hoàng thượng và Thái tử mà thôi. Nếu hai người họ tin tưởng Hà gia, nói không sao thì sẽ không sao, nhưng nếu hai người họ không tin thì chuyện này sẽ bị làm rùm beng lên!

Phải báo chuyện này lên trên thôi!

Tuy nhiên, họ chưa kịp đưa ra quyết định thì đã nghe thấy tiếng ồn ào vọng lại từ bên ngoài, nghe nói Thái tử điện hạ giá lâm.
Chúng đại nhân và bách tính quỳ xuống, nghênh đón Thái tử điện hạ.

Tất cả những người trong Hà gia đều ăn mặc ngô không ra ngô, khoai không ra khoai, người thì tóc tai bù xù như tổ quạ, người thì còn hai cục ghỉ mắt to tướng trên khóe mắt, người thì dù đi chân trần thì cũng phải chạy ra ngoài phủ để quỳ xuống, đón tiếp.

Tạo hình này... Sao mà kỳ lạ thế kia!
Thái tử: "..."

Lẽ nào Tây Môn đại hiệp là kẻ thù truyền kiếp của Hà gia hay sao mà khoắng hết đồ đạc thế kia, như vậy là không muốn để lại đường sống cho Hà gia rồi!

Chúng đại nhân: "..."
Có nên chê cười không?

Hình như dùng biểu cảm nào hay từ gì cũng không hợp cả.

Người của ba thế lực còn chưa kịp bối rối thì đã đồng loạt phát hiện Hà Thị lang và Trần công công trong cung ở bên ngoài thư phòng của Hà gia.
Ta buồn cười lắm nhưng phải nhịn cười, sứ mệnh của ta là nhịn cười, nhịn đi nào, nhịn đi nào... Nhưng họ thật sự không nhịn nổi!

Bởi vì không thể kìm nén nổi nữa nên xung quanh đây được bao trùm trong những tràng cười hả hê, làm cho Thái tử điện hạ cũng muốn phá lên cười sặc sụa. Tiếng lòng của Thái tử điện hạ kiểu: Ta nhịn cũng vất vả lắm chứ!

Chúng đại nhân cười, lão bách tính cũng cười theo, Hà phủ ngay lập tức chìm trong những tràng tiếng cười sảng khoái.
Trần công công là người của Thuận Tần. Có lẽ lúc trước không ai biết chuyện này, nhưng kể từ khi Thuận Tần sinh ra Hoàng tử và được phong Tần vị, không ai là không nắm rõ người trong cung của nàng ta.

Nếu không vì vị Hoàng đế trà xanh kia cảm thấy tiểu nhi tử này khắc mình, có sự không bằng lòng rất lớn với mẫu tử Thuận Tần và Hà gia thì có lẽ Hà gia đã càng ngang ngược hơn, gà chó lên trời, cả họ được nhờ rồi cũng nên.

Công công trong cung tự ý đến nhà thần tử, gặp mặt thần tử giữa lúc đêm hôm khuya khoắt là định âm mưu gì đây?
Chúng đại nhân giật mình, tất cả đều hớt ha hớt hải chạy ra ngoài.

Quả nhiên, bọn họ nhìn thấy bóng người màu vàng nhạt đi đầu đoàn người, đó là Thái tử điện hạ.

Theo sau Thái tử điện hạ là bá quan văn võ trong triều, đương nhiên cả người đứng đầu của ba thế lực cũng có mặt trong đội ngũ trùng trùng điệp điệp ấy.


Nghe thấy tiếng cười ấy, mặt mũi các thành viên trong Hà phủ đổi màu như tắc kè hoa, từ xanh ℓam đến xanh ℓục, từ xanh ℓục đến đỏ.

Đến khi mọi người không cười nữa, Thái tử điện hạ mới uy nghiêm cất ℓời: "Trình đại nhân, Chu đại nhân, Vũ đại nhân, các ngươi nói với cô xem, các ngươi nghĩ chuyện Hà phủ bị trộm do kẻ phương nào gây ra?"







Bình Luận (0)
Comment