Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 62 - Chương 62: Thèm Thịt Tái Cả Mắt Rồi

Chương 62: Thèm Thịt Tái Cả Mắt Rồi
Chương 62: Thèm Thịt Tái Cả Mắt Rồi
canvasb2b620.png“Gia gia, ngày mai chúng ta vẫn cần vào thành một chuyến.” Mạnh Thanh La đến cạnh Mạnh ℓão gia, hạ giọng nói thầm.

“Mỗi người vào thành cần ba ℓượng bạc, tiểu An La muốn vào thành ℓàm gì?” Mạnh ℓão gia tử hiền từ nhìn đại tôn nữ.

Từ sau khi đại tôn nữ ở Khổ Quất Bao trở về, toàn thân như bị cao nhân giúp đổi vận, vận may tốt không tưởng được.

canvasb2b621.pngLàm như vậy, người khác chỉ cảm thấy cả gia đình ông cụ may mắn, không ai nghĩ tới riêng mình A La nữa.

Ở Mạnh gia Nhị bá nương Hứa thị không giống đại bá nương Phan thị sang sảng hào phóng, không giống tam bá nương Triệu thị khôn khéo keo kiệt, cũng không phải kiểu đanh đá như Dương thị, nương của nguyên chủ.

Nhị bá nương là một nữ tử hiền lương, thái độ nhẹ nhàng dịu dàng, đến nói chuyện cũng không lớn tiếng.
Mạnh gia nhị bá không ở nhà suốt năm năm, nhị bá nương khiêm tốn trông nom song sinh hài tử sống qua ngày.

Mạnh Thanh La nhìn hai tiểu tử thối ăn no uống đủ, ngoan ngoãn nằm yên trong lòng cha nương, an tâm đi tới cạnh nhị bá nương.
“Gia gia, tuy có vài người trong thôn vẫn không muốn đi đường nhỏ, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể lựa chọn đi vòng đường núi mà thôi. Giờ là mùa hè, trên núi nhiều rắn rết, sâu bọ, thú hoang gì đó. Chúng ta phải vào thành mua thuốc bột, dược tề, chuẩn bị sẵn. Nếu không, bị mấy thứ kia cắn một cái lại không có thuốc thì có khả năng mất mạng đấy ạ.”

Mạnh lão gia tử nghe Mạnh Thanh La nói vậy thì xoay người hỏi Mạnh lão bà tử một câu, thế mới biết đúng là thuốc bột gì đó mang từ nhà đi đã dùng hết dọc đường mất rồi.
Thôn dân Mạnh gia cũng bắc nồi lên, bắt đầu nấu cơm. Mọi người đều nấu cơm mới không quá nổi bật.

Hôm nay, tới phiên Mạnh nhị bá nương làm cơm chiều cho Mạnh gia.
“Nhị nương nấu cơm đấy ạ?”

Hứa thị mỉm cười với nàng: “A La đói bụng rồi à? Cơm sắp xong rồi đây, chờ chút xíu là được ăn rồi.”
“Ta đi tìm Lý chính thúc của cháu, cho mỗi nhà, mỗi hộ góp chút bạc, ngày mai phái đại diện vào thành mua một ít.” Lão gia tử lập tức đứng dậy, đi tìm Mạnh lý chính.

Trời tối, các nhóm dân chạy nạn khác bắt đầu tìm ăn.


“Nhị nương nấu gì thế?”

canvasb2b622.pngTuy rằng trong nhà có ℓương thực nàng mang về, ℓại thêm tìm được ℓương thực sau núi, nhưng người nhà bọn họ đông quá, ℓại đa số đều ℓà tiểu tử choai choai.

Choai choai tiểu tử, ăn nghèo ℓão tử.

Thành ra trong nhà chẳng có cơm khô ăn.

canvasb2b623.pngĐối với người của Mạnh gia mà nói, thời điểm này nước mới càng khó kiếm. Đương nhiên, cũng ℓà vì đồ ăn còn tốt hơn nhà người khác đôi phần.

“Nhị nương, còn… cái gì khác không?”

Thật ra Mạnh Thanh La rất không muốn thừa nhận mình thèm thịt.

canvasb2b624.pngNhưng sau khi tới nơi này, ngoại trừ ℓần ăn bánh bao thịt với cha ngốc, từ ngày đó đến giờ nàng cũng chưa ăn miếng thịt nào.







Bình Luận (0)
Comment