Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 640 - Chương 640: Công Chúa Thích

Chương 640: Công Chúa Thích
Chương 640: Công Chúa Thích
canvasb2c6400.pngÀ, không đúng, thích, chắc ℓà thích Tứ Lang nó đẹp trai chứ gì.

An Ninh Công chúa ở kiếp trước chính ℓà “đồ mê trai” điển hình, ℓà cái kiểu tam quan dựa theo ngũ quan.

Nếu ở thời hiện đại, chắc chắn ℓà một thành viên trong bộ tộc đu thần tượng.

canvasb2c6401.pngNhìn khuôn mặt càng ngày càng điển trai của tứ đệ nhà mình, vóc dáng càng ngày càng cao ℓớn của nó, nàng khẽ thở dài.

Con gái lớn rồi phải lấy chồng, con trai lớn rồi cũng không thể giữ trong nhà.

Mới tí tuổi đầu, đã bị người ta dòm ngó, còn là Công chúa thân phận tôn quý, nếu như gả cho Công chúa, vậy đúng là đã thực hiện ước mơ của Tứ Lang nó: ăn của vợ, xài của vợ... So với người khác thì bớt phấn đấu cả mấy chục năm.

“Những lời cô bé nói, không có người khác nghe thấy đúng không?”
“Đệ... không có trả lời nàng ấy, nàng ấy vừa nói xong, đệ sợ đến tay run một cái, trực tiếp xới cả một gốc rau dưới cái cuốc lên, sau đó An Ninh Công chúa nhìn thấy thì đau lòng cho rau của nàng ấy, bọn đệ vội vàng lấp cây rau lại, sau đó thì không nhắc tới nữa. Trồng rau xong, đệ không đến cung của Vân Phi nương nương ăn cơm, tìm một cái cớ ra khỏi cung.”

“Vậy tạm thời đệ đừng vào trong cung, đợi Thái tử đăng cơ xong chúng ta phải trở về Quan Châu, học đường của mấy đệ cũng sắp khai giảng rồi. Bất kể đệ thích đi học hay không, đệ cũng phải cố gắng, phải thi đậu công danh. Cho dù không thi lên nổi tú tài, thi một đồng sinh cũng được.” Mạnh Thanh La gật đầu.

“Đệ biết, tỷ tỷ, đệ đã gặp Hoàng thượng, ngài ấy cũng đã hỏi học vấn của đệ, đệ rất xấu hổ. Sau khi về nhà đệ sẽ học hành chăm chỉ.”
Đối với tình cảm, nàng và Tứ Lang chính là đại bá bá và nhị bá bá, không có gì khác biệt.

Nhưng kiếp trước và kiếp này cộng lại, nàng sống lâu hơn Tứ Lang một chút, cũng trải đời nhiều hơn nó một chút, nhìn nhiều, nghe nhiều, cho nên có thể cho nó thêm một chút đề nghị và gợi ý mà thôi.

Ở quán trà Thiển Chước Mạn Ẩm, Phó Tam Nguyệt ra về.
Mạnh Thanh La buồn cười nhìn nó, nói: “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Thích một người không có gì phải mất mặt, thích hay không thích, cứ nghe theo trái tim của mình là được rồi. Nhưng mà, bây giờ hai người các đệ vẫn còn nhỏ, nói mấy chuyện này vẫn còn hơi sớm. Với lại người ta dù gì cũng là Công chúa, cũng không phải người đệ muốn thích là có thể thích, muốn lấy là có thể lấy. Đợi sau khi trở về Quan Châu đệ vẫn phải nghiêm túc học hành, nếu như hai người có duyên, cuối cùng vẫn sẽ lấy nhau, còn không có duyên thì nghĩ nhiều nữa cũng chỉ là phí công.”

“Dạ, đệ biết rồi, tỷ tỷ.”

Hai tỷ đệ nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện, đối với Mạnh Thanh La mà nói, nếu như nói nàng có thể cho người ta thêm đề nghị trong phương diện tình cảm đó là nói dối, dù sao kiếp trước nàng cũng chưa từng hẹn hò, kiếp này với Yến Tu Trúc, cũng chưa hẹn hò được bao lâu.
“Không có, lúc bọn đệ trồng rau thì đột nhiên nàng ấy nói với đệ như vậy, chỉ có hai người bọn đệ ở đó, nàng ấy nhìn chằm chằm đệ, nhìn được một lúc thì đột nhiên nói vậy.”

Vẻ mặt Tứ Lang vô cùng bất đắc dĩ, ai kêu mình đẹp trai chứ, Công chúa thích nó vì nó đẹp trai, nó cũng biết đại khái.

“Vậy thì tốt, thế đệ trả lời cô bé như thế nào?”
“Ừ, đệ biết là tốt rồi, vậy trong lòng đệ có thích An Ninh Công chúa...” Một chút nào không?

Mạnh Thanh La còn chưa nói xong, Tứ Lang lại lập tức hiểu được ý của tỷ tỷ nó, vết đỏ mới vừa biến mất khỏi gương mặt lại từ từ đỏ ửng lên.

“Đệ, không... không biết nữa, có, có lẽ cũng có một chút.” Mạnh Tứ Lang xấu hổ che mặt lại, tỷ tỷ hỏi cái gì cũng hỏi thẳng như vậy, người ta sẽ xấu hổ đó.


Sở Tử Dữ ℓại ngồi trước bàn tức giận phồng má, còn dùng sức bóp, bày ra bộ mặt đau răng.







Bình Luận (0)
Comment