Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 670 - Chương 670: Kim Vũ Xuất Phát

Chương 670: Kim Vũ Xuất Phát
Chương 670: Kim Vũ Xuất Phát
canvasb2c6700.pngChiều hôm ấy, An An thức dậy, đã đến giờ uống sữa rồi.

Đợi nương hâm nóng sữa cho mình xong, bé ôm bình sữa chạy ℓon ton đến gian phòng dành cho khách bằng đôi chân ngắn củn để đi tìm thập nhất thúc, bạn uống sữa, của mình.

Yến Tu Doãn chưa dậy, vẫn còn đang ngủ say. Từ trước đến nay, hắn ta chưa bao giờ nai ℓưng ra ℓàm việc cả, nay ℓại bận rộn vất vả suốt cả buổi sáng, Yến Tu Doãn ngủ ℓi bì không dậy nổi.

canvasb2c6701.pngNhóc mũm mĩm nhanh chóng bò dậy, xỏ giày vào rồi mở cửa ra.

"Nương nói đi." Bình Bình gật đầu, nhìn nương, nghiêm túc nghe nương nói chuyện.

"Bình Bình cũng biết đấy, sư tổ tổ con đã trở về Dược Vương cốc. Dược Vương cốc nằm tại Kiềm Châu, cách Quan Châu rất xa, một ở phía Nam, một ở phía Bắc. Suốt hai tháng qua, nương vẫn chưa nhận được tin tức gì từ ông ấy, nương cũng hơi lo lắng cho sư tổ tổ của con. Sư tổ tổ con đã cao tuổi, nương lại không có chìa khóa để vào Dược Vương cốc nên nương muốn Hải Đông Thanh, cũng chính là Kim Vũ đi một chuyến để tìm sư tổ tổ, con thấy có được không?"
"An An, cháu đến rồi!"

"Vâng! Thập nhất thúc, chiều rồi, thúc dậy đi, đừng ngủ nữa, đến giờ uống sữa rồi!" An An vui vẻ đến mức cười tít mắt, bắt chước nói theo câu mà Mạnh Thanh La dùng để dỗ bé rời giường vào buổi chiều.
Thấy An An đã đi vào, Mạnh Thanh La xoay người về phòng của mình. Trong phòng, Bình Bình đang yên lặng ngồi trên chiếc ghế nhỏ với tư thế thật nghiêm chỉnh, nghiêm túc uống hết bình sữa của mình, còn biết tự lấy khăn giấy lau khô vết sữa dính trên khóe miệng.

"Nương, con uống xong rồi, của người đây!" Bình Bình đưa bình sữa cho Mạnh Thanh La bằng cả hai tay.
Bình Bình đã đồng ý thì không còn gì khó khăn nữa, Mạnh Thanh La ngay lập tức bắt tay vào chuẩn bị. Trước tiên, nàng viết một lá thư, sau đó chuẩn bị một ống trúc lớn để đựng thư. Ngoài ra nàng còn vào phòng của sư phụ để tìm y phục ông ấy từng mặc cho Kim Vũ ngửi, nếu không thì sợ là nó sẽ không tìm được người.

Dĩ nhiên, chuyện này xảy ra sau khi Bình Bình đi hỏi ý Kim Vũ rồi nói lại với nàng.
Kim Vũ là cái tên mà Bình Bình đã đặt cho Hải Đông Thanh, bởi vì con Hải Đông Thanh này có bộ lông màu vàng. Sau khi biết chữ, Bình Bình nhất quyết không để cái người đặt tên siêu xấu là nương đặt tên cho thú cưng của mình. Hồi trước còn bé tí thì bé chẳng làm gì được, ngươi thử xem nàng đã đặt tên gì cho ngựa và lừa đi, đúng là...

"Vâng, cũng đã đến lúc Kim Vũ phải ay i (bay đi) rồi." Sau khi nghe xong, Bình Bình đã hiểu ý nương nên gật đầu đồng ý.
"À, ừ, vậy cháu mau vào đi." Yến Tu Doãn tránh ra, nhường đường cho An An đi vào.

Đứng ở đằng xa nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, Mạnh Thanh La vừa thầm buồn cười vừa lắc đầu, không lên tiếng quấy rầy, biết bây giờ là thời gian hai thúc cháu chia nhau uống sữa tươi.
Mạnh Thanh La bật cười: Hai huynh đệ này uống sữa thì nhóc lớn uống đàng hoàng nhất, đứa nhỏ thì uống vui vẻ nhất!

"Bình Bình, nương có chuyện này muốn nói với con." Mạnh Thanh La nhận lấy bình sữa từ tay Bình Bình, đặt sang một bên rồi ngồi xuống chiếc ghế trước mặt bé, nói chuyện với bé bằng giọng điệu như đang bàn bạc.


Một canh giờ sau, Kim Vũ được móc ống trúc đựng thư vào chân. Sau khi uống nước ℓinh tuyền và thịt bò được Mạnh Thanh La đút, nó mới dang rộng đôi cánh vàng hoe và bay ℓượn trên bầu trời, chẳng mấy chốc đã khuất bóng khỏi tầng mây trắng tinh khôi.







Bình Luận (0)
Comment