Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 703 - Chương 703: Rốt Cuộc A La Đã Gả Cho Ai Vậy

Chương 703: Rốt Cuộc A La Đã Gả Cho Ai Vậy
Chương 703: Rốt Cuộc A La Đã Gả Cho Ai Vậy
canvasb2c7030.pngTục ngữ nói, người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem ℓề ℓối.

"Tam thúc, thúc hãy nói sự thật cho cháu biết được không? Rốt cuộc A La đã gả cho ai vậy?" Mạnh ℓý chính cảm thấy bản thân sắp bị bệnh tâm thần tới nơi rồi, ông ấy biết A La ℓà khuê nữ của tướng quân phủ, cho nên chẳng bao giờ phỏng đoán thân phận thật sự của Mạnh Thanh La, chỉ có thể nghĩ về hướng người nàng sắp gả.

Không phải ℓúc trước Thái thượng hoàng đã tứ hôn A La cho Yến Thế tử sao? Người xướng sính ℓễ cũng ℓà Yến quản gia, nàng cũng đâu có gả cho ca ca của hắn - Thái tử, bây giờ ℓà tân hoàng chứ!

canvasb2c7031.pngCướp tân nương?!

"Ồ." Hai người ngoan ngoãn bò dậy, ngồi xuống nghe lão gia tử tiếp tục nói về thân phận của Mạnh Thanh La, cũng dặn dò hai người không được ra ngoài rêu rao.

Trong phòng, Mạnh Thanh La biết người hạ sính lễ đã rời đi, còn để lại cho nàng bốn người mới, nàng không ra ngoài gặp người ngay mà ngồi vào bàn viết thư.

Viết một bức thư cho Hoàng đế cữu cữu của Đại Thần, Tây Môn Vô Trần.
Nàng có ba chuyện muốn nói với hắn ta: Đầu tiên là Yến Tu Trúc đã hạ sính lễ, hôn kỳ đã định; thứ hai là cả Yến Tu Trúc và Bình Bình đều đồng ý đến Đại Thần, nhờ cữu cữu hãy sắp xếp; thứ ba, đương nhiên là nói nàng nhớ hắn ta, nàng đã để Kim Vũ mang chút bánh trung thu cho hắn ta ăn, vì sợ Kim Vũ không thể bay nổi nên không mang theo nhiều bánh trung thu, chỉ có thể nếm thử vị.

Viết thư xong, nàng lấy bánh trung thu trong không gian ra dùng vải dầu bọc chắc rồi để vào một cái túi nhỏ, sau đó tới hậu viện tìm Kim Vũ.

Trước đó phải hầu hạ Kim Vũ ăn ngon uống tốt, để nó ăn đủ no.
A La là Công chúa, không phải là của Đại Yến mà lại là đích Công chúa Đại Thần!

Ai có thể tưởng tượng được điều này?!

"Tiền đồ đâu hả, đứng lên!" Lão gia tử nhìn hai người bằng ánh mắt khinh bỉ.
Nàng bỏ bức thư đã viết vào ống trúc, cột vào chân của Kim Vũ rồi lại buộc túi nhỏ vào tấm lưng rộng lớn của nó.

"Kim Vũ, bay thử xem. Nếu nặng quá thì ta sẽ lấy ra một ít. Nếu cảm thấy ổn, có thể mang được thì ta sẽ không lấy xuống nữa." Mạnh Thanh La vuốt ve bộ lông vàng óng của Kim Vũ.

Kim Vũ bay lên, trong chớp mắt đã lao qua tầng mây, như thể không có gì trên lưng vậy.
"Bịch---"

Lão gia tử vừa mới dứt lời, chợt nghe thấy hai tiếng "bịch bịch" vang lên, nhìn lại thì thấy hai người Mạnh lý chính và Trương trưởng thôn đều đã ngã khỏi ghế dựa.

Hai người ngồi dưới đất nhe răng trợn mắt xoa chỗ ngã đau, ánh mắt u oán: Lão thúc, không nên doạ người ta như vậy chứ!
Nếu Mạnh lão gia tử biết người này đang nghĩ gì, có lẽ sẽ phải tát ông ấy một cái để đánh thức "Trương Tam Phong não bổ" này.

Mạnh lão gia tử ho khan, hắng giọng một cái mới nói: "Cũng không phải cố ý muốn giấu diếm hai cháu, các cháu biết tính tình của đứa nhỏ A La này mà, không hề để ý đến thân phận, con bé khiêm tốn nên chúng ta cũng không muốn làm giá, đương nhiên cũng sẽ không làm trái ý mà truyền bá thân phận của con bé khắp nơi. Ta đây, hôm nay muốn nói cho hai cháu biết, thân phận thật sự của A La chính là đích Công chúa Đại Thần, những sính lễ này cũng là Thần Hoàng cữu cữu của con bé yêu cầu với hoàng thất Đại Yến, hắn ta nói không có nhiều như vậy thì không xứng cưới A La nhà ta."

"Bịch---"


Oa, Kim Vũ ca, ℓợi hại quá!

Kim Vũ bay trở về, ngẩng đầu ưỡn ngực đứng trước mặt Mạnh Thanh La, đầu ngẩng cao giống như chiến binh với ý chí chiến đấu sục sôi.







Bình Luận (0)
Comment