Chương 733: Lái Xe Phi Như Bay
Chương 733: Lái Xe Phi Như Bay
Chỉ cần thuốc ℓàm hai người hôn mê mấy canh giờ, dù họ có tỉnh ℓại cũng không đuổi kịp nàng nữa.
Nhưng, nhưng mà...
Chủ tử như nàng đã đánh giá thấp năng ℓực của Long Nhất và Long Nhị.
Mạnh Thanh La xấu hổ, không ngờ hai người phát hiện dược ℓiệu bị nàng bỏ thêm vào thức ăn. Không hổ danh ℓà ℓong vệ hàng đầu do cữu cữu phái đến, tính cảnh giác rất cao.
Thổ dân Long Nhất: "..."
Thổ dân Long Nhị: "..."
Đây là xe ư? Tại sao nó không cần động vật kéo chứ?"Vì vậy, sau này chúng thuộc hạ sống là người của Công chúa, chết là ma của Công chúa. Nếu người vẫn không tin chúng thuộc hạ, đợi khi thuộc hạ hộ tống người đến Nam Cương an toàn thì hẵng xử lý bọn thuộc hạ, thuộc hạ sẽ không oán hận câu nào."
Mạnh Thanh La: Con mẹ nó người của nàng, ma của nàng...
Nàng thở dài, nghĩ ngợi giây lát mới nói: "Ngựa và xe ngựa quá vướng víu, ta đã cho chưỡng quầy quán trọ chúc bạc, tạm thời gửi chúng ở đây, khi nào chúng ta từ Nam Cương về đây mới lấy.""Hai ngươi muốn đi với ta cũng được, ban ngày hai ngươi thay phiên cõng tay bay, phải đến nơi sớm nhất có thể, không cần lo mình sẽ đuối sức hay gì cả, bởi vì tối đến ta sẽ cho hai ngươi nghỉ ngơi, còn ta sẽ dẫn hai ngươi đi."
Long Nhất và Long Nhị: "..."
Trong lòng hai người như có mười vạn câu hỏi vì sao, nhưng cả hai không hỏi bởi vì sợ mình hỏi, nàng lại vứt bỏ mình.E rằng chưa chạy được bao xa sẽ bị quan binh chặn lại như quái vật.
Vì vậy chủ tớ ba người đã đồng thuận, ban ngày Long Nhất và Long Nhị thay phiên cõng Mạnh Thanh La bay, đêm đến...
"Mời hai ngươi lên xe!" Mạnh Thanh La khởi động chiếc xe bốn bánh, bật sáng đèn xe, sau đó mở cửa xe rồi bày ra tư thế mời với Long Nhất và Long Nhị."Khụ... Chuyện này, chuyện này, hai ngươi đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm. Các ngươi không làm gì sai và cũng không có sai chỗ nào, cũng nhờ lần này đã khiến ta có nhận thức mới về năng lực của hai người. Thôi, ta đành nói thật với các ngươi vậy, lần này ta vội vàng đến Nam Cương, nhưng có hai ngươi theo cùng lại khiến tiến độ của ta chậm lại, vì vậy, vì vậy..." Ta mới muốn cắt đuôi hai ngươi.
Long Nhất và Long Nhị lập tức hiểu nàng có ý gì, nhưng hai người không rõ Công chúa không có khinh công, muốn nhanh phải có hai người đi cùng mới nhanh hơn được chứ. Tại sao tại họ nên khiến Công chúa chậm tiến độ?
"Công chúa, người có nỗi khổ tâm thì cứ nói với thuộc hạ. Chúng thuộc hạ được Hoàng thượng phái tới bên cạnh người, lúc đi Hoàng thượng đã nói chúng thuộc hạ chỉ nghe mệnh lệnh của Công chúa, không được nghe lời ai khác, bao gồm cả Hoàng thượng."Món vũ khí to đùng này còn biết phát sáng nữa là.
Một món đồ đáng sợ, chắc chắn thứ này có nguồn gốc từ thiên ngoại.
Theo mệnh lệnh của Mạnh Thanh La, Long Nhất và Long Nhị nơm nớp lo sợ cúi người bò lên ghế sau, vừa đặt mông ngồi xuống đã lọt thỏm xuống dưới, khiến họ hoảng hốt la lên, vô thức đứng bật dậy và đồng loạt đụng vào nóc xe.Hai người tin nếu Công chúa đã muốn vứt bỏ họ một lần thì sẽ có lần thứ hai. Công chúa đã có cảnh giác trước năng lực của hai người, họ biết nếu có lần nữa, chắc chắn nàng sẽ vứt họ đi.
Mạnh Thanh La sắp xếp như vậy cũng vì bất đắc dĩ, ban ngày nàng không thể lộ liễu lấy xe ra ngoài.
Bởi vì lấy xe ra vào ban ngày không chỉ kinh động đến một hai người, vì vậy nàng thà để Long Nhất và Long Nhị biết mình có "phép thuật" còn hơn là ban ngày lái xe việt dã chạy băng băng trên quan đạo.
"Hít..." Cả hai hít hà đau đớn, đầu nổi cả cục u, nơm nớp ℓo sợ ngồi xuống nhưng chỉ dám hơi hơi đặt mông xuống chứ không dám ngồi quá mạnh.
Mạnh Thanh La phì cười: "Ngồi đi, dựa vào phía sau, đó ℓà ghế dựa mềm, ngồi không sao đâu."
"À!" Long Nhất và Long Nhị ℓập tức hóa thành bé ngoan, ngồi đàng hoàng, thẳng tắp.